Xem mẫu
- THÔNG TIN EBOOK
Tên truyện: Giọt Lệ Hoàn
Hồn
Chuyện Không Kể Lúc
Nửa Đêm
Tác giả: Người Khăn
Trắng
Thể loại: Kinh dị - Ma
quái
Nhà xuất bản: Thanh
Niên
Ngày xuất bản: Tháng
- 06/2008
Số trang: 144
Kích thước: 13,5 x 20,5
cm
Trọng lượng: 170 gr
Số quyển / 1 bộ: 1
Hình thức bìa: Bìa mềm
Giá bìa: 17.500 VNĐ
--------------------------------
--
Nguồn:
http://www.vuilen.com
Chuyển sang ebook
- (TVE): santseiya
Ngày hoàn thành:
27/03/2010
Nơi hoàn thành: Việt Trì
- Phú Thọ
http://www.thuvien-
ebook.com
- MỤC LỤC
GIỌT LỆ HOÀN HỒN
NÀNG HOA
KIẾP PHÙ DUNG
CHUYỆN CON MA
“TRƯỜNG NHŨ”
CHUÔNG GỌI HỒN
- GIỌT LỆ HOÀN HỒN
Vừa thả người khách
cuối cùng xuống xong, Sáu
Lập lột chiếc nón lá xuống
quạt lia lịa mà vẫn không
xua hết cái nóng đang hừng
hực.
- Trời nóng kiểu này
chiều nay thế nào cũng
mưa, liệu mà về sớm thôi,
Sáu ơi!
- Chú Tư Thôi vừa vươn
vai ngáp dài vừa ra roi cho
con ngựa kéo chiếc xe rời
bến. Lập nhìn theo và nói
với:
- Tui cũng về thôi, ế ẩm
quá trời, ở đây mà làm gì
cho cực, về nhà ngủ sướng
hơn!
Là tay đánh xe thổ mộ
trẻ tuổi nhất ở bến Long
Điền, Đất Đỏ này. Nhưng
cũng là người nổi tiếng nhất
- vùng, bởi tính gan lì và tinh
thần trọng nghĩa. Hỏi bất cứ
ai về Lập đánh xe thổ mộ,
người trong vùng sẽ nói
vanh vách:
- Sáu Lập một mình diệt
bốn tên cướp có hung khí,
cứu cả nhà ông bá hộ trong
làng. Nếu không có cậu Lập
đó là cả nhà ấy đều chầu
Diêm Vương cả rồi!
Còn độc thân, nhưng Sáu
Lập sống chân chất hiền
- lành, không rượu chè, bài
bạc hay tụ tập đàn đúm như
đa số con trai khác trong
làng.
Hỏi Lập sao chưa kiếm
mối nào đó để có người bầu
bạn, thì luôn nhận được ở
anh cái rùn vai, lắc đầu:
- Đàn bà hả? Đem nó về
để nó trèo lên đầu, cưỡi lên
cổ mình sao?
Có người hiểu chuyện thì
nói về Lập rằng:
- - Thằng này bị chuyện
của cha nó ám ảnh, nên chắc
suốt đời nó sẽ không dám
gần đàn bà!
Nguyên cha của Lập
trước đây cũng làm nghề
đánh xe thổ mộ, nhưng có lẽ
là số đào hoa, nên sau đó vớ
được một cô vợ đẹp như
tiên và giàu có nữa. Nhưng
đó cũng là nỗi bất hạnh!
Thiên hạ nói lơ lửng như
vậy, ai muốn biết thêm hỏi
- Lập thì anh chàng lại nổi
quạu ngay. Hình như
chuyện gia đình anh, nhất là
những gì liên quan đến mẹ
là một bi kịch, nên lúc nào
Lập cũng né tránh.
Có lẽ vì vậy nên càng
ngày Lập càng lầm lì, ít nói
và lại càng ít giao du với
mọi người. Ngày nào cũng
vậy, hễ hết giờ chạy xe thì y
như rằng Sáu Lập đem xe về
nhà cất rồi đi ngủ thật sớm.
- Kiểu sống như vậy, chuyện
ế vợ là lẽ đương nhiên thôi!
- Về đi Lập ơi!
Năm Vệ, người đánh xe
cần cù nhất cũng vừa cho xe
rời bến. Lập vừa ra roi vừa
nói một mình:
- Thì về chớ ở lại làm gì!
Nhà Lập ở xóm giữa,
nên chỉ ra khỏi chợ một đỗi
là anh cho xe rẽ vào con
đường đất rộng để về nhà.
Qua đoạn có hàng cây cổ
- thụ, nơi thường ngày bọn xe
phu như Lập vẫn thường
dừng xe nghỉ tránh nắng,
thấy có người đưa tay vẫy,
Lập xua tay nói lớn:
- Về nghỉ, không chở
khách nữa!
Lập nghe người đón xe
bên đường nhìn sau xe anh
vừa lầm bầm:
- Xe gì người chở người
không!
Lập đã quen với chín
- người mười ý của khách
hàng nên không để ý tới câu
nói, cứ thả xe chạy tới. Bỗng
có một tiếng cười khẽ phía
sau lưng, Lập giật mình
quay lại. Và… anh ngớ
người ra, bởi đang ngồi
phía sau là một cô gái lạ, có
vẻ là người thành thị qua
cách ăn mặc sang trọng, đẹp
mắt.
- Cô… cô là? Sao lại ở
trên xe tôi?
- Cô nàng nhoẻn miệng
cười rất xinh, vô tư đáp:
- Xe chở khách đang
trống, người ta leo lên đi
không phản đối, sao giờ lại
hỏi cô là ai là sao?
Lập lúng túng:
- Tôi... xe tôi nghỉ, đâu
có chở khách. Mà cô lên lúc
nào vậy?
Vẫn không tỏ vẻ bực bội,
cô nàng đáp:
- Lên ở bến ra. Anh đi về
- Bến Cỏ phải không?
- Phải rồi. Nhà tôi ở đó.
- Tôi cũng đi về gần đó.
Thế là tiện quá rồi. Hay là
anh muốn bỏ khách xuống
dọc đường?
- À, không. Tôi chỉ...
Lập đang cố nhớ lại xem
cô ta lên xe lúc nào? Bởi khi
rời bến anh còn nhìn lại
phía sau và đâu có thấy ai.
Vả lại, hơn năm năm chạy
xe đã cho Lập những kinh
nguon tai.lieu . vn