Xem mẫu

Mục lục
Giới Thiệu
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34

Giới Thiệu
Fred Vargas sinh năm 1957 tại Paris, bà là nhà khảo cổ học, chuyên gia
về thời kỳ Trung đại. Bà là gương mặt khá tiêu biểu của văn học trinh thám
Pháp. Nhiều cuốn tiểu thuyết trinh thám của Fred Vargas được liệt vào danh
sách những cuốn bán chạy nhất như: CON NGƯỜI ĐỐI DIỆN, ĐỨA CON
NGOÀI GIÁ THÚ, XÁC CHẾT DƯỚI GỐC SỒI v.v...
o O o
Sophia là diễn viên ca kịch nổi tiếng một thời, sau một đêm ngủ dậy
bỗng phát hiện trong vườn nhà mình có cây sồi không rõ ai đã đem trồng.
Sophia lo lắng thuê người đào bới xung quanh nhưng không có gì lạ.
Đột nhiên Sophia mất tích. Dư luận xung quanh cho rằng cô đã nhận
được điện hẹn của người yêu cũ và bỏ đi cùng ông ta. Đó là Stelyos - Người
yêu trung thành - một người say mê cô cuồng nhiệt, quyến rũ. Tình cờ
Sophia đã gặp Pierre nên bỏ rơi người yêu cũ. Stelyos tức tối tìm cách tung
hê tất cả, anh ta định nhảy xuống biển tự tử nhưng không thành. Stelyos điên
cuồng gào thét đe dọa... Từ đó, Sophia cũng không bao giờ biết tin về
Stelyos nữa. Cuộc hôn nhân của Sophia với Pierre, tính đến thời điểm bà mất
tích là hai mươi năm - và cũng là khoảng thời gian Sophia chia tay với
Stelyos.
Nghi vấn kẻ tình địch sau hai mươi năm quay trở lại trả thù món nợ tình.
Rồi người ta lại phát hiện xác một người phụ nữ bị thiêu cháy.
Mọi nghi vấn đều hướng về Pierre Relivaux - người chồng vô tình và cô
cháu gái Alexandra đột nhiên xuất hiện...
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Chương 1
- Pierre này, có cái gì đó khác lạ ở trong vườn – Sophia nói.
Sophia mở cửa sổ và xem xét mảnh vườn mà bà biết rõ từng ngọn cỏ.
Cái mà bà nhìn thấy ở đó làm bà lạnh sống lưng.
Pierre đang dọc báo trong bữa điểm tâm. Có lẽ chính vì cái cảnh này làm
Sophia thường nhìn qua cửa sổ để xem thời tiết thế nào. Đó là việc ta thường
làm sau khi thức dậy. Mỗi lần trời xấu, tất nhiên bà lại nghĩ tới Hy Lạp.
Những lúc lặng lẽ ngắm nhìn như thế này, lòng bà lại nặng trĩu nỗi nhớ quê
hương vốn kéo dài mà vào một số buổi sáng nó dẫn tới tình cảm đau xót.
Chuyện đó rồi cũng qua đi. Nhưng sáng nay, khu vườn có cái gì đó khác lạ.
- Pierre này, trong vườn có thêm một cái cây.
Bà đến ngồi bên chồng.
- Pierre, hãy nhìn em.
Pierre ngước bộ mặt mệt mỏi nhìn về phía vợ. Sophia sửa lại chiếc khăn
quàng quấn quanh cổ, một kỷ luật mà bà vẫn giữ từ thời còn là ca sĩ để giữ
giọng luôn nồng ấm. Hai mươi năm trước, trên một bậc thềm đá ở nhà hát
Orange, Pierre đã dựng lên một núi những lời thề thốt yêu đương và những
sự cam kết như đinh đóng cột đúng ngay trước buổi biểu diễn.
Sophia giữ lấy bộ mặt ủ ê này của người đọc báo trong bàn tay mình.
- Có chuyện gì xảy ra với em thế, Sophia?
- Em đã nói có cái gì đó.
- Thì sao?
- Em nói: “Có một cái cây ở trong vườn”.
- Anh đã nghe rồi. Việc đó có vẻ bình thường, phải không?

- Có một cái cây ở trong vườn, nhưng hôm qua nói không có ở đấy.
- Rồi sao nữa? Em muốn anh phải làm gì với chuyện này?
Sophia không bình thản. Bà không biết có phải đó là tai hoạ bất ngờ của
tờ báo hoặc tai hoạ của cái nhìn mệt mỏi, hoặc tai hoạ bất ngờ từ cái cây,
nhưng rõ ràng có cái gì đó không thích hợp.
- Pierre, hãy giải thích cho em biết một cái cây làm thế nào mà tự nó vào
được trong một khu vườn.
Pierre nhún vai. Việc đó hoàn toàn không có liên quan gì tới ông.
- Có quan trọng gì chứ? Những cái cây tái sinh sản. Một cái hạt, một cái
mầm, một cái chồi rồi cây được tạo ra. Sau đó, dưới khí hậu của chúng ta, nó
tạo thành những khu rừng lớn. Anh cho rằng em biết việc này.
- Không phải một cái mầm mà đây là một cái cây! Một cái cây non thật
thẳng với những cành nhánh và tất cả mọi thứ cần thiết, mọc một mình cách
bức tường cuối một mét. Vậy là sao?
- Vậy là người làm vườn đã trồng nó.
- Người làm vườn đã nghỉ trong mười ngày và em cũng không yêu cầu
gì anh ta. không phải người làm vườn.
- Việc đó không liên can gì tới anh. Đừng mong rằng anh sẽ bực bội vì
cái cây nhỏ thật thẳng ở dọc bức tường cuối ấy.
- Ít ra thì anh không muốn đứng lên nhìn nó ư? Ít ra là điều đó chứ?
Pierre nặng nề đứng dậy. Việc đọc báo thế là bị phá rối.
- Anh có nhìn thấy nó không?
- Tất nhiên, anh nhìn thấy. Đó là một cái cây.

nguon tai.lieu . vn