Xem mẫu

PHẦN MỞ ĐẦU:AI LÀ THỦ PHẠM?
Mọi thứ không phải lúc nào cũng như bề ngoài của chúng.
Một phút trước, tôi hoàn toàn ổn.
Phút tiếp theo, lại ôm bụng lăn lộn đau đớn. Điều gì đang xảy đến với mình thế này?
Tôi chịu. Tất cả những gì tôi biết là cảm giác của mình, chúng thật không thể tin nổi.
Giống như bụng đang bị bào mòn đến tận xương tủy. Tôi la hét, tôi rên rỉ và chỉ cầu cho
nó chấm dứt.
Nhưng không.
Cơn đau tiếp tục thiêu đốt, từ một lỗ sắc những giọt mật rỉ ra… từng giọt… từng giọt…
từng giọt một… thấm đẫm cả ruột. Mùi cơ thể lan tỏa khắp không gian.
Mình sẽ chết. Tôi nhủ thầm.
Không, thậm chí còn tồi tệ hơn thế. Tệ hơn rất nhiều. Tôi đang bị lột sống - từ trong ra
ngoài.
Nhưng đó mới chỉ là sự khởi đầu.
Như những đợt pháo hoa, cơn đau dội lên trên và nổ tung trong vòm họng. Nó lấy đi
không khí và tôi phải cố hết sức để thở.
Rồi tôi sụp xuống. Những cánh tay trở nên vô dụng và không thể ngăn nổi cú ngã. Đầu
đập vào sàn gỗ và cả hộp sọ vỡ tung. Máu, đặc màu đỏ tía, rỉ ra từ phía trên lông mày bên
phải. Tôi bị nháy mắt một vài lần, nhưng chỉ có vậy. Vết thương thậm chí chẳng ảnh
hưởng gì. Chỉ cần một tá mũi khâu để giải quyết vấn đề này.
Nhưng cơn đau thì tệ hơn và tiếp tục lan rộng.
Qua mũi, đến tai. Và vụt ngay qua trước mắt, nơi tôi có thể cảm nhận được những mạch
máu nổ bốp như giấy gói bong bóng.
Tôi cố đứng vững. Không thể. Rồi tôi cố bỏ chạy. Tất cả những gì có thể làm lúc này là
vấp ngã về phía trước. Đôi chân trở nên nặng nề. Phòng tắm nằm cách đây 3 mét. Cũng có
thể là 3 kilomet.
Bằng cách nào đó tôi đã làm được. Tôi tới nhà tắm và khóa cửa lại. Đầu gối khuỵu xuống
và tôi ngã sụp. Má tôi đập vào sàn đá lạnh với một tiếng crắc khủng khiếp. Trong lúc đó,
răng hàm vỡ làm đôi.
Tôi nhìn thấy bồn cầu nhưng cũng như tất cả mọi thứ khác trong phòng, nó đang di
chuyển. Mọi thứ xoay tròn và tôi với lấy bồn rửa mặt, quờ quạng, cố níu lấy nó. Không
thể được. Cả cơ thể bắt đầu co giật như có dòng điện hàng ngàn vôn đang chạy qua tĩnh
mạch.
Tôi cố bò.
Cơn đau hiện hữu khắp mọi nơi, kể cả những móng tay đang cố cào cấu vào mảnh vữa
trên sàn để tiến lên. Tôi bám vào bệ bồn cầu một cách tuyệt vọng và cố nhỏm lên qua

thành.
Trong một giây, cổ họng giãn ra và tôi bắt đầu thở hổn hển. Tôi nâng người dậy khi những
cơ ngực giãn ra và xoáy tung. Từng cái một rách toang như thể những lưỡi dao cạo đang
rạch xuyên qua chúng.
Có tiếng gõ cửa. Tôi nhanh chóng quay đầu lại. Càng lúc càng to. Giờ thì nghe như những
cú nện vào cửa.
Giá mà đó là Thần Chết ác nghiệt đến đưa tôi ra khỏi cơn đau khốn khổ này.
Nhưng không – hay ít ra là chưa – vào khoảnh khắc ấy tôi nhận ra có thể tôi không biết cái
gì giết mình tối nay

PHẦN MỘT:NHỮNG CẶP HOÀN HẢO
Chương 1
Nora có thể thấy rõ là Connor đang nhìn mình. Anh luôn làm như vậy mỗi khi cô xếp đồ
cho chuyến đi của mình. Anh sẽ nghiêng tấm thân một mét chín lên cửa phòng ngủ, tay
đút sâu trong túi và nhăn trán. Anh ghét mỗi khi phải đối mặt với sự chia xa.
Nhưng thường thì anh sẽ chẳng nói gì. Anh chỉ đứng đó yên lặng trong khi Nora xếp đầy
vali, thỉnh thoảng nhấp ngụm nước Evian - đồ uống yêu thích của cô. Nhưng chiều hôm
đó thì anh không thể chịu được.
“Em đừng đi”, giọng anh nghe trầm đục.
Nora quay lại với một nụ cười ấm áp, “Anh biết là em phải đi mà. Em cũng ghét như thế
này lắm”.
“Nhưng anh đã bắt đầu nhớ em rồi. Hãy nói không, Nora - đừng đi. Kệ xác bọn họ”.
Từ ngày đầu tiên Nora đã bị quyến rũ bởi sự dịu dàng của Connor mỗi khi họ bên nhau.
Đó quả là sự tương phản với bản tính mạnh mẽ của anh - một nhà quản lý quỹ phòng hộ
giàu có và khắt khe, với một công ty thành đạt ở Greenwich và một văn phòng tại London.
Cặp mắt cún con thoáng làm mờ đi vẻ như một chú sư tử của anh. Đầy quyền năng và kiêu
hãnh.
Quả thật, bước vào tuổi 40, Connor đã là một vị vua trong con mắt của nhiều người. Và ở
Nora, 33 tuổi, anh đã tìm thấy hoàng hậu của mình, người bạn tâm giao hoàn hảo trong
đời.
“Em biết là anh có thể trói và ngăn em lại”, anh đùa.
“Nghe vậy vui đấy”, Nora hùa theo. Cô nhấc mấy thứ trên chiếc vali đang nằm dài trên
giường. Cô đang tìm gì đó.
“Nhưng trước tiên thì anh có thể giúp em tìm chiếc áo len màu xanh lá cây được không?”.
Connor cười thầm. Anh luôn tìm thấy sự thích thú nơi cô. Những câu chuyện đùa hay, dở chẳng quan trọng. “Ý em là cái áo với những chiếc cúc ngọc trai ấy hả? Nó ở trong phòng
chứa đồ chính”.
Nora cười lớn, “Anh lại thử đồ của em, phải không?”.
Cô tiến tới phòng chứa đồ rộng như một hang động với lối vào riêng. Khi cô quay trở lại
với chiếc áo len màu xanh lá cây trong tay, Connor đã đi tới chân giường. Anh nhìn cô
chằm chằm với một nụ cười đầy ẩn ý và nháy mắt.
“Á à”, cô nói. “Em biết cái nhìn đó”
“Cái nhìn nào?”, anh hỏi.
“Cái nhìn ý rằng anh muốn một món quà trước khi em đi xa”.
Nora cũng mỉm cười đáp lại. Cô để lại áo trên ghế và chậm rãi tiến về phía Connor, cố tình

dừng lại chỉ vài centimet trước khi chạm tới anh. Cô chỉ mặc độc đồ lót trên người.
“Món quà của em, dành cho anh”, cô thì thầm bên tai anh và nghiêng dần người xuống.
Connor quỳ xuống và hôn bụng Nora, dùng lưỡi nhẹ nhàng vẽ những hình tròn xung
quanh chiếc rốn nhỏ bé của cô. Và rồi, với ngón tay cái đặt bên hông cô, anh bắt đầu kéo
quần xuống. Tất cả diễn ra giữa một cơn mưa những nụ hôn.
“Thật… tuyệt… vời”, Nora thì thầm.
Bây giờ đến lượt cô. Trước dáng người cao lớn và vạm vỡ của Connor, cô bắt đầu cởi đồ
cho anh. Nhanh chóng, khéo léo mà vẫn gợi cảm.
Họ đứng yên trong vài giây. Không một mảnh vải trên người, đắm đuối trong từng nét cơ
thể người kia. Chúa ơi, còn gì có thể tuyệt vời hơn?
Bất ngờ Nora cười lớn. Nhanh chóng và nghịch ngợm, cô đẩy nhẹ Connor và anh ngã
xuống giường, hoàn toàn bị kích động.
Nora với tới chỗ vali đang để mở và lấy ra chiếc thắt lưng đen Ferragamo, kéo mạnh.
Tách!
“Nào, chuyện trói ai đó lại là sao đây nhỉ?”, cô hỏi.

Chương 2
Ba mươi phút sau, Nora khoác trên người chiếc áo choàng hồng bằng vải bông và bước
xuống cầu thang trong căn nhà ba tầng tân cổ điển, rộng 3350 mét vuông của Connor. So
với tiêu chuẩn của Briarcliff Manor và những thị trấn xung quanh Westchester sang trọng,
ngôi nhà của anh vẫn thật ấn tượng.
Đồ đạc trong nhà cũng được trang bị rất hoàn hảo - mỗi phòng là sự hòa quyện tuyệt vời
giữa hình dáng và chức năng, kiểu cách và tiện nghi. Chuỗi cửa hàng đồ cổ tốt nhất của
thành phố New York đã gặp được những gì đẹp nhất của Connecticut - Eleish-Van
Breems, đồ cổ New Canan, chiếc ví lụa, hầm rượu. Mọi thứ in đậm dấu ấn của Money,
Hudson, ngôi sao trường River - Thosmas Cole, Magritte. Một chiếc bàn viết đời George
đệ Tam trong thư viện trước đây thuộc quyền sở hữu của J.P.Morgan. Một chiếc máy giữ
ẩm từng được Richard Nixon trao tặng cho Castro. Một hầm rượu có lôi đi riêng với sức
chứa tới bốn nghìn chai và đã gần chật cứng.
Đúng vậy. Connor đã chọn một trong những nhà thiết kế giỏi nhất New York. Quả thật,
anh đã quá ấn tượng với Nora, đã mời cô đi chơi. Sáu tháng sau, cô đã trói được anh.
Chưa bao giờ anh cảm thấy hạnh phúc hơn, háo hức hơn và tràn đầy sức sống hơn.
Năm năm trước, anh đã tìm thấy tình yêu, đã ngỡ ngàng và nâng niu trân trọng nó; nhưng
rồi Moira, vị hôn thê của anh, qua đời vì bệnh ung thư. Anh đã từng tưởng rằng sẽ không
bao giờ tìm lại được tình yêu nữa, nhưng rồi cô đã xuất hiện, người phụ nữ tuyệt vời, Nora
Sinclair.
Nora bước qua phòng nghỉ lát đá cẩm thạch và đi ngang qua phòng ăn. Trước khi đi, vẫn
còn đủ thời gian cho tính thèm ăn mà cô đã gieo vào Connor.

nguon tai.lieu . vn