Xem mẫu

Lời Nói Đầu
Chia sẽ ebook : http://downloadsachmienphi.com/
Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage : https://www.facebook.com/downloadsachfree
Cộng đồng Google :http://bit.ly/downloadsach
Có một nhóm nhỏ các bạn trẻ thế hệ 9x gọi Tony Buổi Sáng (TnBS) bằng danh xưng rất
miền Nam là dượng. Ở miền Nam, dượng là chồng cô hoặc dì, không có quan hệ ruột rà
máu mủ gì nên thường trao đổi với con cháu rất thoải mái, sẻ chia như hai người bạn. Nên
cuốn sách này là tập hợp những lời trao đổi của dượng với các bạn trẻ đó. Thế giới sẽ tốt
đẹp hơn khi người ta biết chia sẻ, đặc biệt là những trải nghiệm. Thay vì trải qua và vấp
phải để có nó, người trẻ có thể lĩnh hội thông qua sự chia sẻ của những người đi trước.
Dành thời gian để trải nghiệm những cái khác nữa vì thế giới rất rộng lớn và xã hội thì
muôn màu.
Nhưng không dễ để ai đó sẻ chia, vì bí quyết, kinh nghiệm sống, kinh nghiệm ứng xử,
kinh nghiệm làm ăn... họ thường sẽ giữ lại cho riêng mình để kiếm tiền, hoặc chỉ truyền
cho con cháu dòng họ. Có dân tộc còn xem như là bảo bối, không để lọt ra ngoài nước. Là
một thanh niên từ nông thôn lên thành phố học hành rồi sau đó khởi nghiệp với việc xuất
khẩu hànghóa Việt Nam ra thị trường thế giới, Tony xin sẵn lòng chia sẻ với các bạn trẻ về
con đường mình đã đi. Trong quá trình làm ăn, cứ có cơ hội để du học dù ngắn hạn, Tony
cũng xách cặp đi. Dù trò chuyện với một cao nhân trên núi cao hay một bác xe ôm ở góc
phố, Tony cũng tìm được nhiều cái hay ho trong vốn sống của họ để chiêm nghiệm và viết
lại. Tony mong muốn cácbạn trẻ Việt ngày càng văn minh hơn, hào sảnghơn, mạnh
mẽhơn để mỗi cá nhân các bạn phải tự tin, tự trọng, tự lập, tự chủ. Mỗi công dân có lòng tự
trọng thì dân tộc sẽ tự cường. Tự tin nghĩa là "mình tự tin mình, mình phải tin vào năng
lực, đạo đức, ý chí, trí tuệ của mình trước thì mới có thể xây dựng được lòng tin với người
khác. Mình còn không tin mình thì ai tin, nên các bạn phải “tự tin” trước. Một khi một cá
nhân có năng lực và có lòng tin, cá nhân đó sẽ cất cánh. Dù rẽ trái, rẽ phải hay đi thẳng,
Con đường nào cũng dẫn bạn đến đại lộ thênh thang. Để cất cánh, một chiếc máy bay phải
chạy đà. Hành trang để chuẩn bị chạy đà và cất cánh là gì, mời các bạn đọc các bài viết
trong cuốn sách này. Ở cuối mỗi bài viết là một vài dòng để trắng. Các bạn nên dùng bút
chì viết lại cảm nghĩ của mình về bài viết đó. Và sau sáu tháng, các bạn nên đọc lại sách và
những gì chính mình cảm nhận, các bạn sẽ thấy có sự khác biệt rõ rệt trong nhận thức của
mình.

Tương lai mỗi người là do nhận thức quyết định tất cả. Thành người sâu sắc hay hời
hợt, người tích cực hay bi quan, người hạnh phúc hay bất hạnh, người chiến thắng hay thất
bại... tất cả đều khởi nguồn từ nhận thức. Nhận thức chính là thước đo sự trưởng thành của
một con người. Một khi có nhận thức logic, đúng đắn, thì mọi thứ sẽ nhẹ nhànghơn. Mình
sẽ biết mình là ai, sứ mạng cuộc đời mình là gì, thì sẽ sống một cuộc đời ý nghĩa, trọn vẹn,
không hối tiếc. Những câu chuyện trong sách đều là hư cấu, do Tony tưởng tượng cả, hoặc
nghe kể lại, nhằm minh họa cho ý của mình chứ không đặt nặng số liệu dẫn chứng. Mong
các bạn chỉ đọc và cảm nhận tinh thần của một cuốn sách viết theo kiểu văn học hư cấu hài
hước, không phải là công trình khoa học hay báo chí.
Có một số bài viết là dành riêng cho các nhóm tình nguyện. Trong những năm qua,
Tony cũng có tổ chức các nhóm tình nguyện theo chương trình Giải cứu nông sản (khi
nông sảm bị đổ đống, dội chợ, các bạn sẽ về các địa phương mang lên thành phố, bán giá
bằng đúng chi phí để giúp nông dân), Áo ấm mùa đông (lên miền núi mang nông sản núi
cao về thành phố bán, tiền lãi mua áo ấm gửi lên cho các trường tiểu học miền núi) cho
cácbạn trẻ cho cơ hội cọ xát thực tế. Các bạn lưu ý để không bỡ ngỡ với các thông tin trong
các bài viết.
Đôi lời gửi đến các bạn trẻ với tất cả sự yêu thương của người đi trước. TnBS

Phần I: Chuẩn bị hành trang

Chuyện thằng Quân
Năm ngoái, lúc tìm đơn vị thi công cho Villa De Tony ở quận 9, có anh bạn giới thiệu Tony
đến một công ty xây dựng của nước ngoài. Bữa đó, ra tiếp Tony là một cậu còn trẻ tên
Quân, thấy ghi trên danh thiếp là trưởng phòng. Tony ngạc nhiên, vì ngành này mà lên
chức trưởng phòng thường là phải lớn tuổi. Hỏi ra mới biết là nó ở trọ gần chung cư Tony.
Nên Tony rủ qua nhậu vào cuối tuần với nhóm bạn bè của mình.
Nó kể em mới học xong lớp 9, nghỉ học ở nhà phụ bố làm cửa sắt trên thị trấn Bắc Hà. Sau
đó học trung cấp nghề ở Lào Cai ngành xây dựng dân dụng, vừa học vừa làm, tốt nghiệp
cấp 3 hệ bổ túc. Sau đó vô Sài Gòn, em vừa đi phụ hồ, vừa tranh thủ học ngành xây dựng ở
một cao đẳng dân lập trên Gò Vấp. Tình cờ em đọc một câu trong một cuốn sách, đại ý là
đời người chỉ có một lần sống trên trái đất, nên đi đây đi đó ra thế giới bên ngoài cho biết.
Thế là em lao vào học ngoại ngữ như điên, dù mấy lần bỏ cuộc, vì bị ngọng l, n, r, d, ch, tr,..
Ban ngày đứng dưới nắng nóng làm việc, tối đến chỉ muốn lăn ra ngủ. Nhưng ý chí của một
người con trẻ lại bùng lên, em nắm tay lại và đứng bật dậy, em lại lốc cốc đến trung tâm và
về nhà tự học đến khuya. Rồi có lần em thấy công ty này quảng cáo này tuyển nhân viên,
em nộp đơn và được nhận vào làm, ông Tây sếp nói mày học gì không quan trọng, quan
trọng là mày có cái gì trong đầu. Đúng 6 tháng sau, em được lên làm trưởng phòng, chỉ
huy cả mấy chục đứa, có cả kỹ sư tốt nghiệp từ các đại học lớn như Bách Khoa, Công
Nghiệp, Kiến Trúc...
Nó nói em 5h sáng đã ngủ dậy, tập thể dục rồi đi làm sớm nhất công ty. Lên dọn dẹp giấy tờ
của mình và của các bạn trong phòng, coi các file trên máy tính, cái nào không xài thì xóa.
Dọn dẹp máy tính cũng như dọn dẹp ở nhà vậy. Rồi thậm chí phụ chị lao công lau chùi
toilet, hút bụi, lau kính trên cao chỗ chị ấy với tay không tới. Trong lúc làm việc, em ngồi
viết ra các việc phải làm, nên chiều khi đóng máy tính thì mọi việc đều đã giải quyết hoặc
em đã nắm được tiến độ là đang tới đâu, để mai vô xử lý tiếp. Buổi tối, em nán ở lại 1 tiếng
hướng dẫn các bạn mới vào hay nhóm sinh viên thực tập. Nó nói mình hướng dẫn các bạn,
mình cũng ôn lại kiến thức và nhiều cái mới các bạn phản biện, mình sẽ tìm hiểu thêm.
Nên lúc họp với sếp lớn bên nước ngoài qua, nhiều kỹ sư tốt nghiệp Bách Khoa, Xây
Dựng….nhưng nghe tiếng Anh lõm bõm hoặc không cập nhật kiến thức mới, em phải dịch
lại cho hiểu sát nghĩa. Trong các lần tranh luận, em đều có căn cứ và lập luận rõ ràng đưa
ra để mọi người tâm phục khẩu phục, dù em chỉ có cái bằng cao đẳng nghề gì đó thôi chứ
không phải là kỹ sư hàn lâm. Tụi kỹ sư kia đầu tiên cũng coi thường em, nhưng riết thấy
em tử tế và hiểu biết nên đành im lặng.
Có bữa Tony sang nhà trọ của nó để rủ đi uống cà phê. Nhà trọ của nó nằm sâu trong hẻm,

nguon tai.lieu . vn