Xem mẫu

DANIELLE STEEL

tiền
chuộc
mạng
Văn Hòa & Kim Thùy dịch

NXB Văn học
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

1
Peter Mathew đứng trước quầy trả đồ đạc của tù nhân. Gã
nhận cái ví đựng bốn trăm đô-la mà người ta giao trả. Gã phải
có giấy tờ phóng thích để xuất trình cho nhân viên quản lý các
tù nhân mới được thả. Gã mặc áo quần do bang cấp, chiếc quần
jeans, áo thun trắng có sơ-mi bằng vải bông dệt chéo khoác ra
ngoài, mang giày chạy bộ và tất trắng. Áo quần thật rất khác xa
với áo quần mà gã đã mặc khi mới vào đây. Gã ở trong nhà tù
Pélican Bay của bang bốn năm ba tháng. Gã đã ở đủ thời gian tối
thiểu của bản án, mà theo bản án thì gã phải ở tù lâu hơn thế
rất nhiều. Gã đã bị bắt với số lượng rất nhiều côcain, bị chính
quyền bang truy tố, bị ban hội thẩm của tòa án kết tội, tống
giam vào nhà tù Pélican Bay.
Mới đầu gã chỉ bán ma túy cho bạn bè, rồi sau đó không
những để thỏa mãn cho thói quen không bỏ được, mà còn để
phục vụ cho nhu cầu về tài chính của mình và cho gia đình. Chỉ
trong vòng sáu tháng mà gã kiếm được gần một triệu đô-la
trước khi bị bắt, nhưng dù có nhiều tiền như thế, gã cũng
không lấp được lỗ hổng về mặt tài chính mà gã đã tạo nên một
cách tùy hứng. Đó là vì gã nghiện ngập ma túy, đầu tư không
thành công, buôn bán các mặt hàng thua lỗ. Gã làm môi giới thị
trường chứng khoán một thời gian, gây nhiều rắc rối cho công
ty, nhưng công ty không đủ chứng cứ để truy tố gã ra tòa, vì
trường hợp này chỉ có nhân viên điều tra liên bang mới bắt gã,
chứ không phải cảnh sát bang, mà nhân viên điều tra liên bang
không có đủ chứng cớ. Gã sống một cuộc sống vượt quá đồng
lương của mình, đắm mình trong những cuộc truy hoan bê tha,
có nhiều khả năng sa đọa, tạo cơ hội cho những kẻ xấu đi vào
con đường nghiện ngập ma túy. Cho nên cuối cùng gã chỉ còn
con đường duy nhất là theo bọn buôn ma túy để có tiền sống

theo nhu cầu của mình. Gã lại còn gây ra một vài chuyện gian
lận nho nhỏ khác nữa, như làm quỷ phiếu giả, biển thủ tiền bạc
của công ty, nhưng gã đã gặp may là không bị phát hiện. Khi gã
bị bắt vì buôn bán côcain, chủ gã không truy tố gã, quan trọng
gì nữa đâu mà truy tố. Gã không có tiền để trả bất cứ cái gì gã đã
lấy, vả lại số tiền gã ăn cắp cũng không nhiều và gã đã tiêu hết
từ lâu và không có cách gì để họ thu lại số tiền đã mất. Chủ của
gã lại còn tỏ ra thương hại gã. Peter có cách làm cho mọi người
có cảm tình với gã và thích gã.
Peter Morgan là hình ảnh tượng trưng cho lớp thanh niên đi
vào con đường lầm lạc. Trong cuộc sống, nhiều lần gã chọn con
đường sa đọa và khước từ cơ hội ngàn vàng để tu nhân. Bạn bè
và những người hợp tác làm ăn với Peter thường tỏ ra thương
xót cho vợ con gã, gia đình gã đã trở thành nạn nhân của
chương trình điên loạn và sự phán xét sai lầm của gã. Nhưng
bất cứ người nào quen biết gã, đều nói rằng tự thâm tâm Peter
Morgan là người tốt. Khó mà biết cái gì đã làm cho gã mắc phải
sai lầm như thế. Trên thực tế, có nhiều người đã gặp phải
trường hợp như gã.
Bố Peter chết khi gã mới ba tuổi, ông ta là con dòng cháu
giống trong một gia đình danh tiếng của xã hội thượng lưu ở
New York. Mấy năm sau khi ông ta mất, tài sản gia đình bắt đầu
khánh kiệt, vì mẹ gã tiêu xài hoang phí của chồng để lại trước
khi gã khôn lớn. Chẳng bao lâu sau khi bố mất, mẹ gã lấy một
thanh niên quý tộc rất nổi tiếng. Ông ta là người thừa kế của
một gia đình chủ ngân hàng giàu có. Ông ta nhiệt tình thương
yêu Peter và hai người em ruột của gã, ông ta cho anh em gã học
hành và thương yêu chúng, cho chúng theo học những trường
tư tốt nhất cùng với hai cậu em trai cùng mẹ khác cha với Peter.
Gia đình ông ta có vẻ sung túc, có nhiều tiền, nhưng mẹ gã càng
ngày càng uống rượu nhiều, đến nỗi cuối cùng bà lâm bệnh phải
vào bệnh viện, để Peter và hai em ruột gã sống trong cảnh côi
cút. Người bố kế không nhận anh em gã làm con nuôi, nên sau

khi mẹ gã chết một năm thì ông ta lấy vợ khác. Bà vợ mới này
thấy chồng không có lý do gì phải gánh lấy bầy con riêng của vợ
cũ, về mặt tài chính cũng như về các mặt khác. Bà ta chỉ bằng
lòng để cho chồng cưu mang chăm sóc hai đứa con mà ông đã có
với mẹ của Peter, mặc dù bà ta muốn ông gửi hết chúng vào
trường nội trú. Nhưng bà ta không muốn làm thế với ba đứa
con riêng của mẹ Peter. Bố dượng của Peter đành phải cố gắng
đưa anh em Peter vào trường nội trú, rồi vào cao đẳng với số
tiền trợ cấp ít ỏi và nói rằng, ông không cho chúng ở trong nhà
nữa và không cho thêm tiền bạc gì nữa.
Sau đó, vào những dịp nghỉ lễ hay nghỉ hè, Peter phải ở lại
trường, hay đến nghỉ ở nhà bạn bè. Gã phải trổ tài chinh phục
họ, để họ mời gã về nghỉ ở nhà mình. Gã rất có tài quyến rũ
người khác. Khi mẹ chết, Peter phải học cách làm đẹp lòng
người để sống. Gã chỉ còn con đường ấy và nhờ phương cách ấy
mà gã sống được thoải mái. Trong thời gian này, gã đã sống nhờ
vào tình thương yêu, đùm bọc của bố mẹ bạn bè mình.
Khi gã ở với bạn bè trong thời gian nhà trường nghỉ lễ,
thường xảy ra những chuyện không hay nho nhỏ. Tiền bạc
trong nhà biến mất, vợt đánh tennis không cánh mà bay và khi
gã đi rồi thì những chuyện như thế không xảy ra nữa. Áo quần
gã mượn không bao giờ trả. Có một lần, cái đồng hồ vàng trong
nhà tự nhiên tan thành mây khói và cô gái giúp việc khóc nức
nở vì bị đuổi việc, cô ta bị kết tội ăn cắp. Nhưng sau đó chuyện
vỡ, người ta biết rằng Peter đã ngủ với cô gái. Lúc ấy gã mới
mười sáu tuổi, tiền bán chiếc đồng hồ vàng do gã xúi cô ta ăn
cắp cho gã, đã giúp gã tiêu xài trong sáu tháng. Đời gã là một
cuộc chiến đấu không ngừng để có đủ tiền chi tiêu. Gã làm bất
cứ gì để có tiền dùng cho các nhu cầu trong đời sống của gã. Gã
rất dễ thương, lịch sự, vui vẻ với mọi người chung quanh và khi
tình hình trở nên gay cấn, lúc nào gã cũng có vẻ thơ ngây vô tội.
Không thể nào tin nổi một chàng trai như gã lại có thể có hành
động xấu hay phạm tội được.

nguon tai.lieu . vn