Xem mẫu

Chương 14







Delaney nhìn chăm chú vào bản thiết kế đang trải rộng trên mặt bàn ăn
của mình.


“Vậy thì, Steve, anh nghĩ thế nào?” Cô hỏi đầy vẻ hy vọng.


“Nó cần phải được sửa chữa lại một chút, nhưng nó có một bộ khung
khá tốt. Với giá cả hợp lý thì tôi nghĩ nó khá là khả quan đấy.” Steve nói.


Steve là bạn của chị cô, một kiến trúc sư, người đã giúp Delaney đi
kiểm tra ngôi nhà cô đã tìm ra ở vùng Camberwell phía đông nam
Melbourne. Cô đã đi xem căn nhà đấy lần đầu tiên vào buổi tối thứ Hai, nói
chuyện với dịch vụ môi giới địa ốc về việc đưa căn chung cư của cô ra thị
trường vào ngay buổi sáng sau đấy, và nhìn tấm bảng quảng cáo được dựng
lên vào ngày tiếp theo. Làm việc trong ngành xuất bản, Delaney cũng khá
quen thuộc với tốc độ xoay vòng nhanh chóng của việc in ấn, nhưng tốc độ
làm việc hiệu quả của dịch vụ nhà đất thế này cũng khiến cô khá bất ngờ.


Bản thiết kế trước mặt cô vẽ một căn nhà trệt điển hình kiểu
California[1], với hàng hiên rộng chạy dọc phía trước căn nhà, hai cửa sổ với
lớp kính kẻ ô chéo nằm ở hai bên hai cánh cửa chính. Những phòng ốc rộng
rãi, nhìn hơi cũ kỹ với những lớp giấy dán tường từ thập niên bảy mươi cùng
với tấm thảm trải nhà xỉn màu. Nhưng cô và Steve đã lôi một góc thảm lên
để khẳng định lại bên dưới nó là một lớp gỗ thông Baltic chính hiệu, đang
chờ được khai khá. Còn giấy dán tường thì cũng dễ sửa chữa lại thôi.


[1] Kiểu nhà California Bungalow khá phổ biến ở Úc, thường được
xây dựng từ những năm 1913 trở ra, thời kỳ bị ảnh hưởng nhiều bởi văn hóa
của Mỹ




Như Steve nói, nó có rất nhiều tiềm năng. Delaney nhìn quanh căn hộ
của mình, cảm giác tiếc nuối rõ ràng khi phải chào tạm biệt với những bức
trần nhà cao ráo thanh nhã kia và cả những hàng cột kèo trên đấy nữa.[2]


[2] Mình tưởng tượng căn hộ của chị Delaney tương tự thế này, nhà
chung cư cao tầng với xà nhà và nội thất nhà bếp bằng inox sáng loáng J






“Nơi này thoáng đãng thật,” Steve nói như thể anh đọc được ý nghĩ
trong đầu cô vậy.


Delaney cố gắng nở nụ cười. “Nhưng nó không hẳn là một căn nhà cho
gia đình.” Cô nói kiên quyết.


Tiếng cửa nhà cô mở tung ra cắt ngang mẩu đối thoại, cô xoay người
lại để nhìn thấy Sam đang hầm hầm sải bước về phía cô, một người đàn ông
cao sáu feet hai (khoảng 1m89) đang giận dữ và đầy căm phẫn.


“Cái chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?” Anh hỏi, giọng gầm
lên tức giận.


Steve bắn cái nhìn lo lắng về phía Delaney. “Em có biết anh ta
không?” Anh hỏi.


Delaney gật đầu. “Anh ấy là hàng xóm của em.”


“Hàng xóm?” Sam gào lên. “Nói lại đi.”


Steve vẫn nhìn Delaney. “Em có muốn anh...?”


Delaney bỗng nhận ra rất nhanh chuyện này rồi sẽ vượt khỏi tầm tay
mình thế nào.


“Không sao đâu. Nhưng có lẽ chúng ta sẽ phải nói chuyện về căn nhà
sau, được không?” Cô đề nghị.


“Không thành vấn đề.” Steve trả lời.


Cuộn lại bản thiết kế nhà, Steve liếc về phía Sam đang hầm hầm tức
giận trước khi gật nhẹ đầu với Delaney và bước về phía cửa.


Sam không buồn chờ cho cánh cửa khép lại trước khi anh bắt đầu lần
nữa.


“Từ khi nào thì em quyết định bán căn hộ này của mình?” Anh hỏi,
giọng đầy vẻ bình tĩnh giả tạo.


“Trong lúc em đi nghỉ.” Cô trả lời thẳng thừng. Sam thật ra lại rúm
người lại, và cô nhận ra đấy không phải là câu trả lời mà anh đã mong đợi.


nguon tai.lieu . vn