Xem mẫu

Mục lục
Lời dẫn
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11.
Chương 12.
Chương 13.
Chương 14.
Chương 15
Chương 16
Chương 17.
Chương 18
Chương 19.
Chương 20
Chương 21.
Chương 22.
Chương 23.
Chương 24.
Chương 25
Chương 26.
Chương 27.
Chương 28.
Chương 29.
Chương 30.
Chương 31.

SIZE 12 KHÔNG PHẢI LÀ MẬP.
Tác giả: Meg Cabot.
Người dịch: Dương Ngọc Trà
NXB: Hội Nhà Văn
Nguồn text: TVE.4U
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Lời dẫn
- Sao teen pop chỉ giỏi lắc mông nhưng chỉ thích hát rock do mình sáng tác
- Nay phải đi trông nom cả gần nghìn đứa sinh viên New York College
- Liên tục đối mặt với những vụ tai nạn chết người.......cùng một mối tình câm
nín điên dại với anh chàng sống chung nhà chỉ thích những cô gái siêu gầy và siêu
thông minh
- Heather Wells - không tiền, không bằng cấp, size 12 - liệu có thể phá án và
đến với chàng trong mộng không?
Chào mừng đến với thế giới của Heather Wells

Chương 1

"Ế ô, hế lô? Có ai ngoài đó không?” Cô gái ở buồng thử đồ kế bên có
giọng nói nghe như sóc chuột. “Hế lô?”
Y hệt sóc chuột.
Tôi nghe tiếng một người bán hàng đang đến gần, chùm chìa khoá kêu lanh
canh. “Vâng, sao thế cô, có chuyện gì không?”
“Có đấy!” giọng nói ngắt quãng – nhưng vẫn rất sóc chuột – vọng qua bức
vách giữa hai căn buồng. “Các anh có cái quần jeans nào kiểu này mà nhỏ hơn size
zero không?”
Tôi khựng lại, một chân đã ở bên trong còn chân kia vẫn bên ngoài cái quần
jeans mà tôi đang cố nhét mình vào. Hả! Tôi có nghe nhầm không hay đúng là sự
thật đấy? Làm gì có size nào nhỏ hơn size zero? Chả lẽ lại là size âm mấy?
Từ hồi học toán lớp 6 đến giờ cũng đã khá lâu thật, nhưng tôi vẫn nhớ có một
dãy số với số 0 ở giữa, và…
“Bởi vì,” nhỏ hơn size zero – hay giọng sóc chuột – giải thích với tay nhân viên
bán hàng, “thường em mặc size 2, nhưng chả hiểu sao thử mấy cái quần size zero
này lại bùng nhùng không chịu nổi. Thế mới quái chứ! Mà từ cái lần gần nhất đi
mua quần đến giờ em có giảm ký nào đâu.”
Nhỏ hơn zero nói làm tôi cũng nhận thấy thế khi kéo cái quần mình đang thử
lên. Tôi không tài nào nhớ được lần cuối cùng mình mặc vừa size 8 là khi nào?
Rồi, công nhận thật ra tôi có nhớ. Nhưng đó chẳng phải là khoảng thời gian mà
tôi đặc biệt nâng niu.
Sao thế nhỉ? Bình thường tôi vẫn mặc size 12…..nhưng tôi đã thử size 12 rồi, cứ
như bơi trong đó ấy. Mà cả size 10 cũng thế. Vậy mới lạ, vì gần đây tôi đâu có ăn
kiêng ăn cữ gì – trừ khi bạn tính món Splenda không calo mà tôi cho vào cốc latte
bữa sáng nay.
Nhưng tôi cam đoan món bánh vòng pho-mát kem và heo xông khói mà tôi
xơi cùng với thứ đồ uống đó trong bữa sáng đã xoá sổ ngay tức khắc chút tác
dụng ăn kiêng nhỏ nhoi của đường Splenda rồi.

nguon tai.lieu . vn