Xem mẫu

Gia đình họ Cenci
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Khi nào các bạn có điều kiện đến tham quan La Mã, mời các bạn
đến thăm tu viện Bramăng. Giữa tu viện, tại một chỗ lõm vài piê có
xây một đền thờ nhỏ, cấu trúc pha tạp kiểu Hy Lạp cổ đại với kiểu
gôtích phong kiến, rồi các bạn đi lên qua một cửa ngang và chính
giữa nhà thờ. Ở đấy người dẫn đường sẽ hướng dẫn các bạn xem
trong miếu đường thứ nhất, bên phải bức họa “Chúa Jêsu bị đánh
đòn” của Xêbáttiêngđen Piômbô và trong miếu đường thứ ba bên
trái “Jêsu trong mộ” của Fiamingô. Sau khi đã chiêm ngưỡng thỏa
mãn những tác phẩm đó, các bạn tìm dưới chân bàn thờ, một tấm
bia đá mà các bạn sẽ nhận ra được do một dấu chữ thập và một
chữ đơn giản Orat. Chính dưới tấm bia đó đã chôn Béatrix Cenci mà
câu chuyện bi thảm về cô gái ấy sẽ để lại cho các bạn một ấn
tượng sâu sắc.
Cô là con ông Francesco Cenci.
Francesco sinh dưới thời Giáo hoàng Clément VII lên ngôi ngày 18
tháng 11 năm 1523. Francesco là con trai ông Nicôla Cenci, thủ
quỹ của Giáo hoàng dưới thời Pie V.
Sinh ra với những bản tính không tốt và làm chủ một gia tài kếch
xù, Francesco lao mình vào những cuộc ăn chơi trụy lạc. Ba lần bị
bắt giam vì những cuộc tình ái bất chính và ông đã phải mất gần
năm triệu Frăng để thoát khỏi tù tội.
Nhất là dưới thời Grêgoa XIII, người ta mới bắt đầu quan tâm đến
Francesco một cách đúng mức. Dưới thời Bôlône buôncompani, ở
La Mã tất cả mọi hành động đều được hợp thức hóa đối với những
ai có tiền trả, kể cả kẻ giết người và người quan tòa. Cưỡng hiếp và
giết người là những vấn đề rất thường mà công lý rất ít khi để ý
đến những trò vụn vặt ấy nếu không có ai ở đây để truy đuổi thủ
phạm.
Vào thời kỳ này, Francesco trong khoảng bốn bốn, bốn lăm tuổi,
cao năm piê, bốn pút, dáng cân đối và rất khỏe mặc dù có vẻ hơi
gầy. Tóc ông màu xám, cặp mắt to và đầy ý nghĩa mặc dù mi trên
hơi xụp xuống và trở nên rất dữ tợn khi gặp kẻ thù. Ông chơi các
môn thể thao rất khá, nhất là môn bơi thuyền. Đôi khi ông bơi
thuyền một mình một mạch từ La Mã đến Naptlơ, một quãng

đường bốn mươi dặm. Không tôn giáo, không tín ngưỡng, ông
không vào nhà thờ bao giờ, nếu có vào cũng là chỉ để xúc phạm
Chúa. Nhiều người nói rằng ông rất thích những sự kiện kỳ quặc và
không có một tội ác nào mà ông phạm không ngoài mục đích để có
một cảm giác mới lạ.
Năm bốn mươi nhăm tuổi ông lấy vợ. Vợ ông rất giàu nhưng không
có một tài liệu nào nói tên bà là gì. Bà chết để lại cho ông bảy
người con, năm trai hai gái. Ông lấy người vợ thứ hai, Lucrezia
Petroni, ngoài nước da trắng ngần, bà còn là một điển hình hoàn
hảo về sắc đẹp La Mã. Lần lấy vợ thứ hai này ông không có con.
Cũng vì Francesco không có được những tình cảm tự nhiên của con
người nên ông rất ghét các con mình và ông cũng chẳng cần giấu
diếm mối căm ghét đó. Một hôm, ông cho xây dựng trong sân của
mình một tòa lâu đài tráng lệ bên cạnh con sông Tibrơ, một đền
thờ để tặng thánh Tômát. Ông nói với kiến trúc sư thiết kế cho ông
một hầm mộ: “Tôi mong sẽ nhốt hết bọn con tôi vào đây”.
Do đó khi các con ông vừa mới tự lập được, ông đã gửi ba người
con lớn đến trường đại học Xalamăng ở Tây Ban Nha. Chắc hẳn ông
nghĩ rằng xa chúng là bỏ rơi chúng vĩnh viễn, vì khi các con ông
vừa đi khỏi nhà là ông không hề nghĩ đến chúng nữa, ngay cả đến
việc gửi lương ăn cho chúng.
Chính là vào những năm đầu của triều đại Clément VIII, một triều
đại được nổi tiếng về công bằng, cho nên ba chàng trẻ tuổi ấy mới
quyết cùng nhau lên kêu với Người. Ba chàng lên tìm Giáo hoàng
Fratcatti và trình bày mục đích. Giáo hoàng công nhận quyền lợi
của ba chàng và người bố là Francesco phải trợ cấp cho mỗi người
con hai nghìn êcu. Francesco tìm mọi cách để hủy bỏ quyết định
ấy, nhưng nhận được mệnh lệnh cụ thể nên buộc phải chấp hành.
Chính trong thời kỳ đó ông bị bắt giam lần thứ ba cũng vì tội tình ái
xấu xa. Thế là ba người con trai của ông lại lên kêu với Giáo hoàng
là cha họ làm nhục thanh danh của gia đình, và yêu cầu luật pháp
trừng trị thích đáng. Giáo hoàng thấy hành động của con thế là
không tốt nên đuổi họ về. Còn Francesco thì lần ấy cũng như hai
lần trước được thoát thân bằng tiền bạc.
Người ta hiểu rằng hành động ấy của ba người con trai không thể
thay đổi lòng căm ghét thành tình thương yêu của Francesco đối
với các con được. Nhưng con trai còn có thể thoát khỏi sự giận dữ
của cha, còn những cô con gái thì bị giông tố đổ xuống đầu. Chẳng
bao lâu tình hình đó trở nên không thể chịu đựng được nữa, đến
nỗi cô gái lớn, mặc dù bị giám sát chặt chẽ, cũng gửi được một lá
đơn lên Giáo hoàng. Trong đơn cô kể hết những cách đối xử tàn tệ

mà cô phải chịu đựng và xin với Giáo hoàng gả chồng cho mình
hoặc cho mình vào một nhà tu kín. Clément VIII mủi lòng thương
hại, buộc Francesco phải trợ cấp cho cô một món tiền hồi môn là
sáu chục nghìn êcu và gả cô cho Caclô Gabrieli, một gia đình quý
tộc ở Gupbiô. Francesco nổi giận tưởng phát điên vì thấy cô gái ấy
thoát được tay mình.
Cũng vào thời gian đó thần chết lại đến giải thoát cho ông hai đứa
con nữa: Rốc và Crittốp Cenci bị giết chết cách nhau một năm, đó
là một niềm an ủi cho Francesco. Tính keo kiệt của ông theo đuổi
các con ông đến cả sau cái chết của chúng vì ông tuyên bố sẽ
không chi một đồng xu cho phí tổn nhà thờ. Xác chúng phải mang
vào hầm mộ mà ông đã xây sẵn cho chúng, trong những áo quan
của những kẻ ăn mày.
Khi trông thấy hai xác con nằm ở đấy, ông tuyên bố rất sung sướng
đã thoát khỏi hai đứa xấu xa ấy, nhưng sẽ được sung sướng hoàn
toàn khi nào thấy năm đứa kia nằm bên cạnh hai đứa này để có đủ
cả bầy, ông sẽ nổi lửa đốt tòa lâu đài để tỏ dấu hiệu vui sướng của
mình.
Tuy nhiên Francesco cũng tìm đủ mọi biện pháp để cô gái thứ hai,
Béatrix Cenci không theo gương cô chị. Lúc đó Béatrix là một cô bé
mười ba tuổi xinh đẹp và thơ ngây như nàng tiên. Mái tóc cô dài
màu hung, một vẻ đẹp hiếm có ở nước Ý mà chúng ta đã thấy
trong tất cả các bức họa của Rafaen (Họa sĩ trứ danh người Ý). Mái
tóc đó rủ xuống thành búi hai bên bờ vai để lộ ra một cái trán tuyệt
mỹ, cặp mắt màu xanh da trời có một vẻ mê hồn nhất, thân hình
cô tầm thước nhưng rất cân đối.
Để giữ được cô, Francesco nhốt con gái vào một căn phòng kín của
lâu đài mà chỉ mình ông có chìa khóa. Ông trở thành tên cai ngục
của con gái mình. Hàng ngày ông vào thăm và mang thức ăn cho
cô. Ông đối xử với cô rất khắt khe cho mãi đến năm cô mười bảy
tuổi. Chẳng bao lâu cô bé tội nghiệp ngạc nhiên thấy bỗng nhiên
ông đã dịu đi. Đó chỉ là vì cô bé Béatrix đã trở thành một cô thiếu
nữ, sắc đẹp của cô đã nở ra như một bông hoa. Và Francesco, một
tên tội phạm không từ một tội ác nào, đã nhìn cô với cặp mắt loạn
luân.
Một thời gian sau, đêm đêm cô thường bị thức giấc bởi một thứ âm
nhạc du dương như từ cõi thiên đường phát ra. Khi cô nói điều đó
với cha, cha cô dỗ dành để cô yên trí và còn nói thêm nếu cô
ngoan ngoãn dễ bảo thì chẳng bao lâu nữa Chúa sẽ ban cho cô một
phần thưởng đặc biệt, không những cô chỉ được nghe mà còn được
trông thấy nữa.

Quả nhiên một đêm, trong khi cô đang tỳ khuỷu tay xuống giường
để thưởng thức thứ âm nhạc du dương ấy, bỗng nhiên cửa buồng
cô mở ra và từ trong buồng tối cô nhìn ra các buồng xung quanh
thấy ánh đèn rực rỡ và đầy hương thơm, như hương thơm, mà
người ta ngửi thấy trong giấc mơ, những con trai và con gái xinh
đẹp gần như trần truồng như cô đã nhìn thấy trong những bức
tranh của Ghit và của Rafaen. Họ đi dạo chơi trong phòng, tỏ vẻ
đầy sung sướng và hạnh phúc. Chúng là một bọn vô lại mà
Francesco đã thuê tiền vì hắn giàu có như một ông vua. Mỗi một
đêm hắn lại cho thay đổi những cảnh say sưa phóng dục của
“Alêchxăng trong bữa tiệc cưới Lucret” và những cảnh trác táng của
“Tibe ở Capri”. Sau một giờ, cánh cửa đóng lại và cảnh quyến rũ
biến mất, làm cho Béatrix bối rối và ngạc nhiên.
Đêm hôm sau cảnh tượng như vậy lại hiện lên. Nhưng lần này
Francesco bước vào buồng con gái, rủ rê con gái ra tham gia cùng
hắn trần truồng. Không hiểu tại sao Béatrix lại biết rằng làm theo
lời nằn nì của cha là không tốt. Cô trả lời không thấy mẹ ghẻ
Lucrezia có mặt trong đám phụ nữ, nên cô không dám đứng lên ra
ngoài với những người lạ mặt. Francesco dọa và van nài cô, nhưng
đều vô ích.
Hôm sau cô mặc cả quần áo đi nằm. Đúng giờ thường lệ, cửa
buồng cô lại mở ra và cảnh tượng ban đêm lại tái diễn. Lần này mẹ
ghẻ cô, Lucrezia cũng có mặt trong đám đàn bà đi diễu qua trước
cửa buồng cô, bạo lực đã buộc bà phải làm điều nhục nhã ấy.
Béatrix ở khá xa nên không nhìn thấy bà đỏ mặt và nước mắt tràn
trề. Francesco liền chỉ cho con gái mình bà mẹ ghẻ mà hôm qua cô
không thấy. Thấy cô không nói gì hắn liền đưa cô bé vào cơn cuồng
si ấy mặc dù cô bối rối và đỏ nhừ cả người.
Ở đây Béatrix nhìn thấy những cảnh đốn mạt chưa từng có và cô
nhìn thấy những điều cô chưa từng biết.
Tuy nhiên cô cũng chống cự lại khá lâu, Francesco cho rằng những
cảnh tượng ấy kích thích cảm giác của con gái, hắn lại còn thêm
vào đấy những tà thuyết hòng đánh lạc lý trí của cô. Hắn nói với cô
rằng những Thánh lớn nhất của nhà thờ đều sinh ra từ mối quan hệ
tình dục giữa người cha và con gái.
Thế là hắn không từ một thủ đoạn dã man nào. Hắn buộc Lucrezia
và Béatrix phải cùng chung một chồng, đe dọa sẽ giết vợ nếu bà để
lộ một câu cho con gái hắn biết sự chung chạ ấy là một điều ô
nhục. Sự việc như vậy cứ diễn ra trong vòng gần ba năm.
Đến thời kỳ này Francesco có việc phải đi xa trong một thời gian,
buộc hắn phải để hai người đàn bà ở nhà với nhau và được tự do.

nguon tai.lieu . vn