Xem mẫu

Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com

Page 1

Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com

Page 2

GABRIEL GARCIA MARQUEZ
Giải Nobel văn chương 1982
NHỮNG NGƯỜI HÀNH HƯƠNG KỲ LẠ
TẬP TRUYỆN NGẮN
Nhà xuất bản Thanh Niên
Chia sẻ ebook : http://downloadsach.com/
Follow us on Facebook : https://www.facebook.com/caphebuoitoi
MỤC LỤC
TỰ NGÔN
CHÚC TỔNG THỐNG THƯỢNG LỘ BÌNH AN
VỊ THÁNH CHỜ PHONG
NGƯỜI ĐẸP NGỦ YÊN SUỐT CHUYẾN BAY DÀI
GIỮA ĐỜI ĐEM B\N CHIÊM BAO
“TÔI ĐẾN Đ]Y CHỈ ĐỂ GỌI ĐIỆN THOẠI THÔI M[”
BÓNG MA THÁNG TÁM
MARIA DOS PRAZERES
MƯỜI BẢY NGƯỜI ANH BỊ NGỘ ĐỘC
TRAMONTANA, CƠN GIÓ CHƯỚNG LẠ KỲ
MÙA HÈ HẠNH PHÚC CỦA CÔ FORBES
ÁNH SÁNG GIỐNG NHƯ L[N NƯỚC
DẤU MÁU HỒNG TRÊN TUYẾT TRẮNG TỪ MADRID ĐẾN PARIS

Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com

Page 3

TỰ NGÔN
Tại sao tuyển tập này gồm 12 truyện ngắn với tựa đề Những người hành hương kì
lạ?
Mười hai truyện ngắn trong tập s|ch n{y đ~ được viết ra trong khoảng mười t|m năm
vừa qua. Trước khi đạt đến hình dáng hiện nay, năm trong số các truyện n{y đ~ xuất hiện
dưới hình thức các truyện ngắn trên nhật báo và các kịch bản; một truyện vốn là truyện
phim truyền hình. Mười lăm năm trước, tôi kể lại một truyện khác trong một cuộc phỏng
vấn thu âm cho một người bạn đ~ biên tập và xuất bản và bây giờ tôi viết lại truyện đó dựa
trên bản văn của anh. Đ}y quả là một kinh nghiệm sáng tạo lạ lùng cần được giải thích, dầu
chỉ để cho c|c ch|u bé đang mơ ước lớn lên l{m nh{ văn, sẽ hiểu được phần nào cái thói
quen và ham muốn viết lách nó cồn cào thôi thúc và nghiệt ng~ đối với người đ~ trót mang
nghiệp dĩ, đến thế nào.
Ý tưởng cho truyện đầu tiên đến với tôi vào những năm đầu 1970, kết quả của một giấc
mộng khải ngộ tôi đ~ gặp sau khi sống tại Barcelona trong năm năm. Tôi nằm mộngthấy
mình đang dự đ|m tang của chính mình, cùng đi với một nhóm bạn mặc tang phục long
trọng nhưng phong th|i lại giống như đi v{o ng{y hội. Tất cả chúng tôi đều có vẻ hạnh phức,
vui thích được ở bên nhau. Nhất là tôi, càng thấy vui thích hơn bất kỳ người nào khác, bởi vì
cơ may hiếm có nhờ cái chết đ~ cho tôi được gặp mặt tất cả bạn bè từ châu Mỹ La Tinh, các
bạn bè cũ th}n thiết nhất của tôi, những người mà từ l}u tôi không được gặp lại. Cuối cuộc
tang lễ, khi họ bắt đầu tản m|c, tôi cũng định rời đi nhưng một người trong bọn cho tôi thấy
với ý đồ đứt kho|t, rõ r{ng l{ đối với riêng phần tôi, cuộc vui đ~ qua rồi. "Anh l{ người duy
nhất không được đi đ}u" anh ta nói. Chỉ khi đó tôi mới hiểu rằng chết có nghĩa l{ không bao
giờ gặp mặt bạn bè nữa.
Không biết sao, nhưng tôi đ~ giải thích giấc mộng tiêu biểu đó như l{ một cuộcc rà soát ý
thức về lý lịch của chính mình v{ tôi nghĩ, đ}y l{ một khởi điểm tốt để viết về những điều kỳ
lạ đ~ xảy ra cho đ|m người châu Mỹ la tinh sống tại Ch}u ]u. Đó l{ một kh|m ph| đầy khích
Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com

Page 4

lệ, bởi vì tôi vừa mới hoàn tất quyển Mùa thu của vị Trưởng lão, tác phẩm nhiều khó khăn
v{ phiêu lưu nhất của tôi v{ tôi còn ph}n v}n chưa biết nên đi đ}u từ nơi đó.
Trong vòng hai năm tôi đ~ ghi chú vẽ những đề tài truyện khi chúng chợt hiện đến trong
đầu óc tôi nhưng đ~ không thể quyết định nên làm gì với chúng. Vì tôi không có một quyển
sổ tay ghi chú để sẵn tại nh{ trong c|i đêm tôi quyết định khởi đầu đó c|c con tôi cho tôi
mượn một trong các quyển tập của chúng. Và trong các cuộc du hành thuờng xuyên của
chúng tôi, c|c con tôi đ~ mang cuốn sổ ghi chú đó trong cặp đi học của chúng, sợ nó có thể
bị thất lạc. Tôi đ~ thu thập s|u mươi bốn ý tưởng với rất nhiều chú thích rất chi tiết đến độ
tôi chỉ còn cần viết ra m{ thôi Năm 1974, khi tôi từ Bacelona trở về Mexico, điều trở nên
hiển nhiên đối với tôi là quyển s|ch đó không thể là một thiên tiểu thuyết như có vẻ là thế
trong lúc đầu, m{ đúng hơn l{ một tập hợp những truyện ngắn dựa trên những sự kiện thu
thập từ báo ch6í, có thể được cứu rỗi khỏi số phận tử vong bằng những phương c|ch ảo
diệu của thi ca. Tôi đ~ xuất bản ba tập truyện ngắn nhưng không có tập n{ođuợc thai nghén
v{ s|ng t|c như một toàn bộ. Trái lại, mỗi truyện đầu đ~ l{ một mảnh rời, tự lập và tình cờ
ngẫu hứng. V{ do đó, việc viết ra s|u mươi bốn ý tưởng về các câu truyện đó hẳn đ~ l{ một
cuộc phiêu lưu đầy hứng thú nếu tôi có thế viết ra một mạch tất cả những truyện đó, với
một tính nhất quán nội tại trong văn điệu v{ văn phong có thể làm cho chúng trở thành bất
khả phân ly trong trí nhớ của độc giả.
Tôi sáng tác hai truyện đầu - "Dấu máu của nàng trên tuyết" và "Mùa hè hạnh phúc của
cô Forbes" - năm 1976 v{ liền sau đó cho đăng trên nhiều phụ trang văn chương tại nhiều
nước. Tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ, nhưng giữa chừng truyện thứ ba, truyện về đ|m
tang của chính mình, tôi cảm thấy mệt mỏi nhiều hơn l{ nếu tôi để công sức vào một quyển
tiểu thuyết. Điều đó cũng xảy ra với truyện thứ tư. Thật ra tôi không còn đủ sức lực để hoàn
tất chúng. Bây giờ tôi biết tại sao: Cố gắng cần có để viết một truyện ngắn cũng m~nh hệt
như bắt đầu một tiểu thuyết, nơi m{ tất cả mọi điều đều cần phải được x|c định ngay trong
dòng đầu tiên: cấu trúc, văn điệu, văn phong, ngữ điệu, độ d{i, v{ đôi khi cả tính cách của
nhân vật. Tất cả cái còn lại chỉ là niềm vui của viết lách, niềm vui thân thiết nhất v{ cô đơn
nhất m{ con người có thể tưởng tượng được và nếu suốt cả phần còn lại của một đời người
không được dùng để chữa đi chữa lại một cuốn tiểu thuyết, chính l{ vì c|i đòi hỏi phải kết
Cộng đồng chia sẻ sách hay: http://www.downloadsach.com

Page 5

nguon tai.lieu . vn