Xem mẫu

Table of Contents
CHƯƠNG 23 SÓI TUYẾT CAO NGUYÊN
Trưởng lão thôn Công Bố
Sói tuyết cao nguyên
Mối ưu tư của lạt ma Á La
Đảo Huyền Không tự (1)
Truyền thuyết về núi thần
CHƯƠNG 24 ĐẢO HUYỂN KHÔNG TỰ
Gặp lại trận đồ đ| khổng lồ
Đảo Huyền Không tự (2)
Thánh luyện đường (1)
Thánh luyện đường (2)
CHƯƠNG 25 SAU CÁNH CỬA KHỔNG LỒ
Tòa th|p ngược thứ mười hai
Mạo hiểm
Vực sâu
Phật điện
CHƯƠNG 26 BÊN TRONG TƯỢNG PHẬT KHỔNG LỒ
Gặp lại di tích
Tr|i tim đang đập
Cơ quan đơn giản
Luyện ngục của bậc dũng sĩ (1)
Luyện ngục của bậc dũng sĩ (2)
CHƯƠNG 27 HUYẾT TRÌ SIÊU CẤP
Huyết trì siêu cấp
Trùng khốn
Cái chết của Đa C|t
Kẻ đi săn v{ con mồi

Đối đầu quyết chiến
CHƯƠNG 28 TÂY TẠNG CỔ CÁCH
Gặp lại
Huyết trì khổng lồ
Thiên Phật điện
Huyết mạch nối liền
Một đ|m thương binh
Phát hiện kinh người của Nhạc Dương
Thảo luận
CHƯƠNG 29 TRẬN CHIẾN NGHÌN NĂM
Sắp xếp của Ben
Cổ C|ch kim thư
Sự ra đời của Đạo quân Ánh sáng
Trận chiến nghìn năm
Tam đại mật truyền sư
CHƯƠNG 30 MẬT TÔNG TÂY TẠNG
Lời nguyền thần bí
Đ|p |n của trí giả
Tổng kết
Chia sẻ ebook : http://downloadsach.com/
Follow us on Facebook : https://www.facebook.com/caphebuoitoi

CHƯƠNG 23 SÓI TUYẾT CAO NGUYÊN
Trác Mộc Cường Ba vốn vẫn đinh ninh rằng sói tuyết cao nguyên không hề có mối liên hệ
trực tiếp nào với chiến ngao, m{ g~ cũng chưa bao giờ thấy một bức vẽ thế n{y. G~ vương
tay ra, ngón tay tưởng chừng như chạm được vào bộ lông mềm mượt v{ c|c cơ bắp căng
cứng.

Trưởng lão thôn Công Bố
Lữ C|nh Nam điềm tĩnh giải thích: “Khu vực Cổ C|ch có địa hình thổ lâm(1), nơi ấy ngoài
c|c đụn đất ra thì to{n l{ bình địa, tầm nhìn của trực thăng rất rộng, cho dù bên dưới có
phục binh cũng vẫn tr|nh được, không giống như Mặc Thoát nhiều rừng nhiều cây, rất dễ bị
phục kích. Hơn nữa, chúng ta đ~ biết đích đến của bọn tên Ben kia rồi, nhất thiết phải tranh
cướp thời gian với chúng. Theo như Đa C|t nói, bọn chúng muốn đến hang đ| có tượng Phật
ở Cổ Cách ít nhất phải mất thời gian hai ngày, mà muốn mở cơ quan Phật, lấy được con mắt
màu bạc cũng phải mất thêm một ngày, chúng ta vừa hay bù lại được ba ngày thời gian sai
lệch. Khi đến Đảo Huyền Không tự bọn người ấy còn bị nhiều cơ quan cạm bẫy cản đường,
không thể tiến lên nhanh được, vậy nên chúng ta sẽ có cơ hội bắt kịp chúng thôi.”
Nhạc Dương huýt s|o một tiếng: “Ối chà chà, vậy chẳng phải là muốn đại khai sát giới hay
sao?”
Lữ Cánh Nam gật đầu: “Ừm, biết được sĩ số v{ c|c vũ khí trang bị của bọn chúng rồi,
chúng ta cũng cần chỉnh đốn lại vũ khí trong tay một chút, ngày mai sẽ nhất loạt vận chuyển
đến đ}y luôn thể. Tất nhiên, có thể không giao chiến là tốt nhất, dù sao thì trong chỗ đó
cũng to{n l{ di tích cổ đại, đi thôi n{o. Ba Tang, thời tiết ngày mai thế n{o?”
Ba Tang đ|p gọn lỏn: “Tốt.”
Trác Mộc Cường Ba chợt lên tiếng: “Phải rồi, Đa C|t, tôi muốn gặp trưởng lão của các
cậu.”
Đa C|t vừa bước đi vừa nói: “Trưởng lão hả, ba lão già ấy cố chấp lắm, nhưng m{... để tôi
nghĩ c|ch đ~.”
Trên đường, mọi người vây lấy Đa C|t hỏi han không ngớt. Vì nể mặt Thánh sứ đại nhân,
Đa C|t đem hết tất cả những gì mình biết ra nói hết sức tường tận, đến lúc ấy mọi người
mới hiểu được đại khái sự tình, theo quy củ của thôn Công Bố này, chỉ có thợ săn ưu tú nhất
trong thôn mới được l{m người dẫn đường cho Thánh sứ. Nghe nói trước đ}y cũng đ~ có
Thánh sứ đến thôn làng rồi, thậm chí từ trước khi Đa C|t ra đời đ~ có Th|nh sứ xuất hiện ở
đ}y, nhưng bọn họ hoặc là bỏ cuộc, hoặc là sau khi vào Cánh cửa Sinh mệnh rồi thì không
bao giờ trở ra nữa. Mọi người nghe kể vậy thảy đều ngơ ng|c nhìn nhau - không ngờ Thánh
sứ của thôn Công Bố n{y cũng không ít chút nào! Trác Mộc Cường Ba vốn biết gia tộc nhà gã
xưa nay chưa nghe nói có người nào làm qua cái chức Thánh sứ này, ít nhất thì gã biết trong
bốn mươi năm nay l{ chưa có ai, cha g~ cũng chưa từng rời khỏi l{ng Đạt Ngõa Nô Thố, bởi
vậy bản thân gã tại sao lại được chọn làm Thánh sứ, cho đến giờ gã vẫn thấy hết sức mơ hồ
khó hiểu.
Về sau khi Đa C|t nói đến vị Thánh sứ kia v{ người |o x|m tướng mạo đ|ng sợ đi cùng
với y, Trác Mộc Cường Ba lập tức nghĩ đến người thổi rắn ở Putumayo, c|i bóng đ|ng sợ đ~
theo chân bọn gã vào tận địa cung Ahezt. Con người ấy, hễ ai đ~ tho|ng trông thấy một lần
thì tuyệt đối không thể n{o quên được. Cứ như lời Đa C|t miêu tả, chắc chắn kẻ áo xám ấy
chính là y chứ chẳng sai. Sau đó Đa C|t hình như còn nói lo|ng tho|ng thêm về tình hình

nguon tai.lieu . vn