Xem mẫu

MỤC LỤC
Chương 1 - Bắt đầu từ một tấm ảnh
Bí mật trong tấm ảnh
Người điên đầu tiên
Bài giảng của Phương T}n
Truyền thuyết về Tử Kỳ Lân
Chương 2 - Truyền thuyết Tử Kỳ Lân
Người điên thứ hai
Bộ tộc Qua Ba
Trí giả ở Đạt Ngõa Nô Thố
Bí mật về cô gái
Chương 3 - Hồi ức của Ba Tang
Người điên thứ ba
Hồi ức của Ba Tang
Đ{n ông v{ xe
Tranh luận
Chương 4 - Băng qua Khả Khả Tây Lý
Chiến đấu sinh tử
Câu chuyện của Trác Mộc Cường Ba
Sinh tồn trên băng nguyên
Bá chủ băng nguyên
Chương 5 - Chuyến đi kinh hồn trên sông băng tiền sử
S|o xương
Hang động núi băng
Kỳ quan băng
Di tích bị đóng băng
Chương 6 - Bí mật cuốn nhật ký
Thoát chết
Trạm cứu hộ Lôi Khắc Tháp Cách
Cuốn nhật ký chết chóc
Xe lửa xuống miền Nam
Chương 7 - Bạc Ba La thần miếu có tồn tại hay không?
Bạc Ba La thần miếu
Tinh anh tề tựu

Giáo quan ma quỷ
Nói chuyện dưới trời sao
Huấn luyện đặc biệt
Chia sẻ ebook : http://downloadsach.com/
Follow us on Facebook : https://www.facebook.com/caphebuoitoi

Chương 1 - Bắt đầu từ một tấm ảnh
Phương T}n tự thấy rằng mình đ~ từng trải sự đời, không còn thứ gì có thể hấp dẫn nổi
ông nữa, nhưng giờ đ}y, thứ Trác Mộc Cường Ba mang tới, đ~ lại một lần nữa khiến ông
động lòng, ông nôn nóng muốn xem rốt cuộc là thứ gì mà có thể khiến Trác Mộc Cường Ba
xem trọng đến vậy.
Trác Mộc Cường Ba lại trêu ngươi ông, lần chần mãi không chịu mở cái tráp vàng, thấy
Phương T}n cứ nhìn chằm chằm vào chiếc tráp, hai con mắt sắp rơi ra ngo{i, mới đẩy nó tới
trước mặt ông, tôn kính nói: “Thầy giáo, xin mở ra xem thử đi!”

Bắt đầu từ một tấm ảnh
Trác Mộc Cường Ba, cao một mét t|m mươi bảy, chính x|c l{ lưng hùm eo gấu, to con, tóc
dài, da mặt m{u đồng cổ, toàn thân không chỗ nào không toát ra sức mạnh không giấu nổi.
Nhưng thường ng{y, g~ l{ con người cực kỳ hòa nh~, đồ Tây thẳng thớm, đeo đôi kính gọng
khoan nhỏ hình vuông, trên mặt lúc n{o cũng nở nụ cười, có người gọi gã là Trác tổng, cũng
có người gọi gã là giáo sư, còn bạn bè thân thiết thật sự thì đều gọi g~ l{ Cường Ba.
Trác Mộc Cường Ba, người Tạng, bốn mươi hai tuổi, tổng gi|m đốc Công ty Nuôi Luyện
Danh Khuyển Thiên Sư, cũng l{ gi|o sư thỉnh giảng của khoa Sinh vật Đại học Phúc Đ|n,
chuyên giảng về các giống chó nổi tiếng thế giới. Trác Mộc Cường Ba sinh tại một ngôi làng
nhỏ có tên Đạt Ngõa Nô Thố nằm tít s}u trong đất Tạng, kề s|t khu không người; tên của gã,
ý nghĩa vốn chỉ người có thể chiến thắng biển lớn. Gã không làm cha mẹ mình thất vọng,
nay đ~ l{ tổng gi|m đốc công ty có tài sản h{ng trăm triệu Nhân dân tệ, cũng l{ gi|o sư của
một trường đại học danh tiếng, có thể nói là công thành danh toại, vốn lập nghiệp của gã,
không phải thứ gì khác, chính là chó.
Tiểu bang Pennsylvania, nước Mỹ.
“Mấy nghìn năm nay, cả thế giới đều công nhận, giống chó hình thể lớn nhất, tính cách
hung mãnh nhất, gọi l{ ngao. Đó l{ đặc sản của đất Tạng chúng tôi, đ~ tồn tại từ mấy nghìn
vạn năm trước, c|ch đ}y khoảng hai nghìn năm thì lưu truyền sang Hy Lạp, sau sang đế
quốc La Mã, rồi lại do người Slave ở Đông Âu du nhập v{o c|c nước ch}u Âu, đến nay trong
cơ thể các loài chó nổi tiếng thế giới vẫn còn giữ được gien di truyền của giống ngao Tây
Tạng - ở Lhasa, và khắp trên đất Tạng, giống chó độc đ|o nhất phải tính đến ngao...” Trác
Mộc Cường Ba đứng diễn giảng hùng hồn trên sân khấu bài trí lộng lẫy, kể cho các tân
kh|ch đến tham quan lịch sử của giống chó ngao Tây Tạng.
Đ}y l{ lễ khai mạc giải đấu chó ngao đẳng cấp thế giới do công ty gã xuất tiền tổ chức,
một mặt để có thể tuyên truyền về ngao Tây Tạng trên c|c phương tiện truyền thông, nâng
cao hiểu biết của mọi người về giống chó này, mặt kh|c cũng để giới thiệu cơ sở nuôi luyện
của gã với người nuôi chó ngao toàn thế giới, cho bọn họ mở rộng tầm mắt, biết thế nào mới
gọi là chó ngao chân chính.
Trong hội trường, phóng viên c|c nước mấy trăm người, khách dự lễ khai mạc hơn t|m
nghìn người, trong số đó rất đông người yêu chó ngao từ trong nước đặc biệt bỏ công sang
tham dự. Trác Mộc Cường Ba mỉm cười nói: “Hiện nay, chó ngao thuần chủng một con giá

khoảng trên trăm nghìn Đô la Mỹ. Tuy nói người nuôi chó ngao không ít, nhưng, tôi có thể
cam đoan với các vị rằng, chó ngao thuần chủng nhất thế giới chỉ có ở cơ sở của chúng tôi,
chó ngao tuyết, chó ngao đỏ, thiết bao kim, ở chỗ chúng tôi đều là loại ưu tú nhất...”
Trong sảnh đầu người lố nhố, mọi người đều biết, vị tổng gi|m đốc Trác này, vốn xuất
thân từ đất Tạng, chó ngao nuôi ở cơ sở của ông ta, trong nước tuyệt đối có thể đứng hàng
thứ nhất, thứ nhì, còn bản th}n ông ta cũng nghiên cứu rất sâu về chó ngao, tuyệt đối chưa
bao giờ nhìn lầm. Những người có chó dự thi đấu lần này, ngoài hy vọng giành ngôi hạng
cao, không ai là không mong ngao của mình lọt mắt xanh Trác tổng, có thể v{o cơ sở Nuôi
Luyện Danh Khuyển Thiên Sư phối giống, để có những con ngao Tây Tạng thuần chủng hơn
nữa.
“Nếu Tạng ngao rời khỏi Tây Tạng, có còn gọi là ngao nữa không?”
Thông thường khi Trác tổng nói chuyện, ai nấy chỉ yên lặng lắng nghe, ngong ngóng có
thể học hỏi được chút ít kiến thức liên quan đến nuôi dưỡng huấn luyện chó ngao. Vậy mà,
giữa một hội nghị lớn thế này, không biết l{ người n{o, đột nhiên phá vỡ sự yên lặng, khiến
tất thảy đều giận dữ, mấy người mua ngao lên tiếng phản bác tức thì: “Sao lại không gọi là
ngao nữa?”
“Chú m{y cởi mẹ hết quần áo ra, có còn gọi l{ người nữa không?”
“Đúng l{ vớ vẩn!”
Người kia rõ r{ng không địch nổi bao người đang nổi giận, thoắt c|i đ~ không thấy đ}u,
Trác Mộc Cường Ba cười cười ngăn mọi người lại, nói: “Không sai, chó ngao ở đất Tạng mới
có được hình thể to lớn hung mãnh và khí chất lấn át của chúng. Cũng có rất nhiều người
hỏi tôi, tại sao chó ngao ở cơ sở của chúng tôi so với những nơi kh|c, nhìn uy m~nh hơn,
thần th|i hơn, kỳ thực, chó ngao ở chỗ chúng tôi, trước giờ vẫn luôn được chọn ở đất Tạng,
nuôi thả trên đất Tạng, huấn luyện thuần hóa cũng trên đất Tạng, đấy tuyệt đối là chó ngao
Tây Tạng ch}n chính.” Đ|m đông giờ mới yên lặng trở lại, tiếp tục nghe Trác Mộc Cường Ba
thuyết giảng.
Tuy mọi người đều không biết ai vừa lên tiếng, nhưng Tr|c Mộc Cường Ba từ l}u đ~ chú
ý, kẻ đứng bên cửa, mũ rộng vành sùm sụp, đeo kính r}m, mặc áo khoác gió che kín mặt,
vừa rồi chính l{ y đ~ lên tiếng hỏi.
Trác Mộc Cường Ba vẫn đường đường tự tin và hãnh diện, tiếp tục diễn giảng, gã lấy hình
mấy con chó ngao ưu tú nhất của cơ sở, dùng máy chiếu chiếu lên bức tường phía sau, cả
đ|m người phát ra những tiếng ồ à kinh ngạc, làm Trác Mộc Cường Ba vô cùng thỏa mãn.
Sắc mặt cũng vì kích động mà hồng nhuận lên, gân xanh nổi gồ khắp trán, biểu lộ gã bắt đầu
hưng phấn dưới |nh đèn flash chớp sáng.
Vừa lúc đó, một đứa nhỏ cầm thứ gì không rõ, chen qua h{ng người lên phía trước, gần
đến bục diễn giảng tới nơi thì bị mấy gã lừng lững chặn ngang lại. Trác Mộc Cường Ba liếc
mắt, thấy trên người nó không có vũ khí gì để tấn công, trong tay chỉ cầm một vật nom
giống phong thư, liền đưa mắt ra hiệu, đ|m vệ sĩ liền nhận lấy món đồ nó định trao Trác
Mộc Cường Ba, trực tiếp đưa cho g~. Đứa nhỏ đưa thư xong, lập tức chạy đi, cơ hồ như được
người ta nhờ vả.
Trác Mộc Cường Ba một tay chỉ bức ảnh lớn phía sau, miệng nói về sự xuất sắc và thuần
chủng của chó ngao ở cơ sở của g~, tay kia bóc l| thư ra xem.

nguon tai.lieu . vn