Xem mẫu

HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI
Cương Tuyết Ấn

Chương 17: Nhà Văn Hiềm Nghi
Chạng vạng, Hàn Ấn phong trần mệt mỏi trở lại thành phố J.
Anh gọi điện thoại cho Diệp Hi, báo đã bình an. Diệp Hi cho biết trước
mắt vụ án vẫn chưa có tiến triển gì, bảo anh nghỉ ngơi trước một đêm, ngày
mai gặp mặt sẽ trao đổi tường tận tiếp.
Tuy nói trì hoãn mấy ngày ở trấn Thái Bình không phải chủ ý của Hàn
Ấn, nhưng anh vẫn cảm thấy vô cùng áy náy, cho nên bất chấp đi đường mệt
mỏi, lại đến tổ án tồn đọng ôm về một ít hồ sơ mang đến nhà khách nghiên
cứu.
Duẫn Ái Quân nhập học ở trường đại học Cố Đô chỉ hơn ba tháng thì bị
hại, ấn tượng của bạn cùng lớp và giáo viên về cô ấy là lặng lẽ, hướng nội, ít
nói kiệm lời. Ngày thường cô ấy chỉ lui tới giữa khu dạy học và ký túc xá,
hoạt động bên ngoài duy nhất là dạo hiệu sách. Theo bạn học của cô ấy nói,
từng nhiều lần nhìn thấy một người đàn ông bắt chuyện với Duẫn Ái Quân ở
hiệu sách. Mà bạn cùng phòng của cô ấy cũng cung cấp thông tin, Duẫn Ái
Quân từng nói cô ấy quen một nhà văn ở hiệu sách, còn tặng cô một tập thơ.
Nhưng sau khi cô bị hại, cảnh sát vẫn chưa phát hiện ra tập thơ đó ở ký túc
xá. Thông qua miêu tả của các bạn học, cảnh sát phác họa chân dung, nhanh
chóng tìm được người được gọi là "Nhà văn" kia. Xa tận chân trời, gần ngay
trước mắt, hắn đến từ ngay trong trường đại học Cố Đô.
Đại học Cố Đô từ thập niên 80 bắt đầu mở một lớp tác giả, đến nay đứt
quãng đã trôi qua hơn mười khóa.
Lớp tác giả này thuộc quản lý của phòng công tác sinh viên, học sinh của
lớp chủ yếu là một vài người yêu thích văn học, cũng có vài tác giả có chút
thành tựu muốn giành được văn bằng khoa chính quy. Họ phần lớn đến từ
bản địa và khu vực quanh đây, tuổi khá lớn, có cơ sở kinh tế ổn định, hơn

nữa để bảo trì hoàn cảnh sáng tác thanh tĩnh, họ phần lớn lựa chọn ở lại
phòng cho thuê đơn chung quanh trường học.
Lúc ấy trong trường chỉ có một "Lớp tác giả khóa 94", một học sinh của
lớp tên Hứa Tam Bì, là người đàn ông từng tiếp xúc với Duẫn Ái Quân ở
hiệu sách.
Hứa Tam Bì, người địa phương, năm đó 30 tuổi, từng đăng thơ ca và văn
chương trên một vài tờ báo và tạp chí, hắn thuê một căn nhà trệt có sân phụ
cận đường Thanh Điểu.
Cảnh sát nhanh chóng khống chế hắn, đồng thời tiến hành thẩm vấn, lục
soát cẩn thận chỗ ở của hắn.
Hứa Tam Bì đương nhiên không chịu thừa nhận mình giết người, cũng thề
thốt phủ nhận từng tặng thơ cho Duẫn Ái Quân, nhưng cảnh sát lại lục soát
được một tập thơ ở nhà hắn, qua nhận dạng của bạn cùng phòng Duẫn Ái
Quân, bìa giống với tập thơ từng được mang về ký túc xá. Đối mặt với
chứng cứ, Hứa Tam Bì vẫn ngụy biện đủ điều, nói tập thơ không phải hắn
mua, cũng không biết tại sao lại xuất hiện trong nhà hắn. Cảnh sát lại bảo
hắn giải thích vì sao trong nhà hắn không phát hiện bất kỳ dụng cụ dao kéo
nào? Hứa Tam Bì nói hắn ngày thường ăn cơm ở nhà ăn của trường, trong
nhà không có bếp, cho nên chưa từng mua dao kéo. Hỏi chủ nhà, căn nhà
này đã thuê lần lượt mấy người, ông ta cũng không nhớ có dao kéo ở nhà
không.
Trừ cái đó ra, cảnh sát không phát hiện dấu vết gây án và máu người chết
trong nhà và sân. Nhưng lời khai của Hứa Tam Bì trước sau mâu thuẫn, có
chứa nhiều chỗ giải thích không rõ, nơi thuê ở cũng trùng hợp với địa điểm
cuối cùng Duẫn Ái Quân xuất hiện, vả lại không có chứng cứ vắng mặt, có
thể nói là đối tượng tình nghi quan trọng. Nhưng khiến tổ chuyên án không
ngờ tới chính là, đang khi họ chuẩn bị gia tăng cường độ thẩm vấn với Hứa
Tam Bì, lại nhận được mệnh lệnh thả người của thị cục.
Từ đó về sau, tổ chuyên án chỉ có thể âm thầm theo dõi hành tung của

Hứa Tam Bì, nhưng không phát hiện điểm khả nghi, mãi đến mấy tháng sau,
Hứa Tam Bì đi Mỹ.
Trong hồ sơ vụ án, ghi chép điều tra về Hứa Tam Bì đến đó thì ngừng
hẳn.
Buông hồ sơ trong tay, Hàn Ấn cau chặt mày, ánh mắt đờ đẫn hồi lâu. Tại
sao Hứa Tam Bì lại đột nhiên được thả? Có phải đã bị lực cản nào đó không?
Tại sao hắn cuống cuồng vội vàng chạy ra nước ngoài? Hứa Tam Bì này bây
giờ đang ở đâu? Có thể lại xuất hiện ở thành phố này không? Có thể là hung
phạm của "Án bằm thây 1. 08" không? Có liên quan gì đến "Án bằm thây 1.
4" không?
Đó là một mục tiêu đáng truy xét!
Hàn Ấn thu hồi tầm mắt về trên đống hồ sơ. Phần hồ sơ này rõ ràng cũ
hơn nhiều so với hồ sơ xem lúc trước, mà lại nhăn nhúm rõ ràng, nói vậy
Phó Trường Lâm vẫn không cách nào dứt bỏ 'Án bằm thây 1. 18', nhất định
từng nhiều lần lật xem phần hồ sơ này.
"Đúng, sáng sớm ngày mai tìm Phó Trường Lâm tìm hiểu rõ ràng Hứa
Tam Bì này, có lẽ trên hồ sơ không ghi lại vài thứ, chỉ có ông ta nắm giữ."
Trước khi ngủ Hàn Ấn đưa ra quyết định này.
Sáng sớm, ở sảnh nhà khách, Hàn Ấn gặp được Khang Tiểu Bắc trực
giám thị Phùng Văn Hạo cả đêm về. Hai người cùng đến nhà ăn dùng bữa
sáng, Khang Tiểu Bắc thuận tiện hồi báo cho anh về tình huống điều tra kẻ
tình nghi mấy ngày nay.
Ai cũng có bí mật! Đúng như Hàn Ấn từng nói lúc trước, sau khi tiến
hành theo dõi điều tra những nhóm người tình nghi, quả nhiên phát hiện họ
có một mặt không muốn ai biết.
Hoàng Truyền Quân sau khi ly hôn, vợ trước tái giá, năm 2011, dưới cơ
duyên xảo hợp, hai người không ngờ tình cũ quay về.

Theo vợ trước hắn nói, hai người thường xuyên thừa dịp ông chồng hiện
giờ đi công tác mà lén lút hẹn hò, để tránh bị hàng xóm xung quanh bắt gặp
nói xấu, bình thường đều chọn thuê phòng khách sạn. Đêm trước nguyên đán
đến buổi sáng ngày kế, cô ta vẫn luôn cùng một chỗ với Hoàng Truyền
Quân. Sau đó tìm được máy quay của khách sạn, chứng thật lời cô ta nói là
sự thật.
So với quan hệ hồ đồ dây dưa không rõ của hai vợ chồng Hoàng Truyền
Quân, vấn đề của Lưu Tương Minh càng khiến người ta trợn mắt líu lưỡi.
Nguyên nhân Lưu Tương Minh cưới vội lại ly hôn vội và hắn vẫn chưa
tìm được bạn gái, là vì hắn là một người đồng tính. Hắn gần như mỗi ngày
sau giờ làm việc, đều quấn lấy vài "người trong giới" ở các khu giải trí như
quán bar, một anh đẹp trai phóng khoáng thừa nhận, trong ngày nghỉ tết, hắn
cùng Lưu Tương Minh luôn ngọt ngào ở nhà.
Mà cuộc sống hai vợ chồng Vương Vĩ, Tiết Mẫn khá bình thường. Đánh
giá tổng thể của đồng nghiệp ở đơn vị và hàng xóm xung quanh nhà họ đều
không tệ lắm. Chỉ vì Tiết Mẫn xuất thân gia đình cán bộ cao cấp, được
nuông chiều từ bé, trên người khó tránh khỏi có chút tật xấu bướng bỉnh
ngang tàng. Thỉnh thoảng sẽ khiến Vương Vĩ không chịu nổi. Cũng may tính
Vương Vĩ tốt, có thể bao dung cô ta, cũng sống yên ổn vô sự. Họ có một đứa
con trai 8 tuổi, bởi vì đi học nên sống nhiều năm tại nhà ông bà nội. Trong
ngày nghỉ tết, hàng xóm không hề chú ý đến hướng đi cụ thể của hai người,
nhưng có hàng xóm nói, ngày đầu tiên đi làm sau ngày nghỉ tết, cũng chính
là sáng sớm ngày 4 tháng 1, nhìn thấy Vương Vĩ lái xe Tiết Mẫn đi làm, còn
thân thiết chào hỏi nhau, không phát hiện có gì khác thường.
Dựa vào những kết quả điều tra này đến xem, ba nhóm người tình nghi
này cơ bản có thể loại bỏ khỏi vụ án, đối tượng tình nghi lớn nhất hiện nay là
Phùng Văn Hạo.
Phân tích từ tình hình hoạt động của Phùng Văn Hạo, hắn có khả năng có
một cái "tổ" ở khu nhà thuê trong hẻm sau quán bar, việc này có nghĩa hắn
có không gian độc lập để nhốt nạn nhân và phân thây. Trong vài giờ hắn mất

tích, có thể là đến phòng thuê ôn lại khoái cảm. Nhưng có một điểm khiến
Hàn Ấn rất hoang mang, nếu hắn cảm thấy được sự theo dõi của cảnh sát, vì
sao còn phải cố ý đến đó? Hắn đến tột cùng tính toán gì?
Hàn Ấn dặn dò Khang Tiểu Bắc theo dõi chặt chẽ Phùng Văn Hạo này,
dặn dò cậu ta phái vài nhân thủ mang hình Phùng Văn Hạo đến cho cư dân
xung quanh khu nhà thuê nhận dạng một chút, xem có thể mò được tổ của
hắn không.
Ăn sáng xong, hai người chia nhau làm việc, dựa theo kế hoạch đêm qua,
Hàn Ấn muốn tìm Phó Trường Lâm nghe ngóng tình hình của Hứa Tam Bì.
Không ngờ tới vừa đi tới cửa phân cục Cổ Lâu, liền trùng hợp gặp Phó
Trường Lâm từ trong tòa nhà sải bước đi ra.
Phó Trường Lâm nhanh nhẹn mở cửa xe, đang muốn ngồi vào lái đi, Hàn
Ấn vội vàng tiến lên gọi ông ta lại: "Phó đội, chờ một chút, có một tình
huống muốn thỉnh giáo ngài một chút."
Phó Trường Lâm dừng người lại, vịn cửa xe, không kiên nhẫn nói:
"Chuyện gì?"
"Là về Hứa Tam Bì." Hàn Ấn nói.
Phó Trường Lâm thoáng run rẩy, ý tứ thâm sâu nhìn Hàn Ấn, lạnh lùng
nói: "Chuyện của hắn, trên hồ sơ viết rất rõ ràng, cậu tự xem đi."
"Tôi nghĩ không rõ ràng lắm đâu, tôi muốn tìm hiểu rõ tình hình thực sự
bên ngoài hồ sơ." Hàn Ấn mỉm cười nói.
"Ngoài hồ sơ? Thật xin lỗi, tôi bất lực." Phó Trường Lâm hừ mũi, nói
xong liền chui vào trong xe.
Hàn Ấn biết ấn tượng của Phó Trường Lâm với mình không tốt, mà sự
kiện Hứa Tam Bì nếu thật sự dính dáng đến bí mật nội bộ, ông ta sẽ không
dễ dàng tiết lộ với người ngoài như anh. Đương nhiên, anh cũng hiểu rõ Phó
Trường Lâm để ý nhất cái gì, nếu muốn ông ta vui vẻ hợp tác, e rằng chỉ có

nguon tai.lieu . vn