Xem mẫu

T

CHƯƠNG 15

ôi nhận ra khá muộn mằn rằng những người
thám tử đó đã hỏi tất cả các nhân viên của
tôi rồi, vì thế Lynn có lẽ đã kể với họ cái lý
thuyết về những gã đàn ông đã có vợ của
cô ấy. Trong trường hợp đó, liệu có phải
Wyatt lúc đó đang cố gắng chặn tôi lại bằng
cách bảo rằng anh ấy sẽ kiểm tra nó? Oh,
thật quá bực bội.
Tôi gọi lại cho Lynn. "Những gì mà cậu nói về chuyện thấy
Nicole nhòm ngó những người đàn ông có vợ, cậu có kể cho
cảnh sát không?"
"Well, không," cô thừa nhận. "Vì một chuyện, mình không
biết bất cứ thứ gì cả; mình chỉ đang nói cô ta là loại người gì
thôi. Thực tế, những gì mà người thám tử đó hỏi là liệu mình
có biết những người mà cô ta đã nhòm ngó không, nói theo
một cách lãng mạn đấy, và mình trả lời không, bởi vì mình
không biết. Anh ta không tán gẫu và bảo, hey, cô có biết cô
ta có thích làm cái này hay cái này không? Nhưng sau đó
mình đã nghĩ lại về điều ấy, và khi đó nó đập thẳng vào
mình rằng cô ta luôn luôn ve vãn với những gã có vợ ở Great
Bods, cậu biết đó, và trong khi cô ta chạy đến với mọi gã
đàn ông còn sống, vẫn có cái gì đó trong cách cô ta theo
đuổi những người đã có vợ. Cậu đã thấy những hành động
của cô ta; cậu biết là mình đang nói về điều gì rồi đấy."
Tôi biết một cách chính xác, Nicole luôn luôn cố tình đụng
chạm, dù bề ngoài là chỉnh thẳng cái cổ cồn hay vỗ nhẹ vào
cánh tay hoặc vòng một cánh tay quanh eo khi cô ta đi bên
cạnh một gã đàn ông - đụng chạm. Đàn ông không ngu
ngốc; họ biết chính xác cô ta đang mời mọc cái gì. Những

người khôn ngoan thì có thể bị tâng bốc nhưng họ không bị
cắn câu. Những người kém thông minh hơn hoặc những quả
bóng bẩn thỉu thì lại đáp trả, vì thế bạn biết là có những mối
quan hệ kiểu đó từ Great Bods mà ra rồi đấy. Một khi Nicole
đã săn được một gã đàn ông, cô ta luôn luôn sẵn sàng để
tiến tới.
"Cậu có đặc biệt lưu ý đến bất cứ gã nào chú ý nhiều đến cô
ta không?" Tôi hỏi Lynn vì ở Great Bods tôi bị cột chặt vào
công việc văn phòng quá lâu, thế nên cô ấy quan sát được
nhiều hơn tôi. "Còn tuyệt nữa cậu biết được màu của cái xe
mà hắn ta đi"
"Để mình nghĩ đã. Gần đây thì không có ai cả, bởi vì hầu hết
là những khách hàng thường xuyên của chúng ta, và họ thì
đã thừa biết cô ta rồi. Hai tháng trước mình thực sự đã thấy
Nicole đi ra từ nhà tắm nam, trông rất chảnh chọe đến mức
mình chỉ muốn tát cho con mụ ấy một cái, và vài phút sau
một trong số những gã đó đi ra, vì thế mình đoán họ đã
quan hệ ở trong nhà vệ sinh."
"Sao cậu không nói với mình" tôi run lên. "Mình đã có thể
hất tung cái mông cô ta ra khỏi đó ngay lúc ấy!"
"Cậu có thể làm điều đó ư? Vì đã làm chuyện ấy trong nhà
vệ sinh à?"
"Cô ta đã ở trong nhà vệ sinh nam. Mình ngạc nhiên vì họ
không bị bắt gặp."
"Mình nghi ngờ việc cô ta bận tâm đến chuyện đó đấy. Có
thể họ ở trong một buồng. Có thể cô ta đã giúp anh ta bằng
miệng - nhưng đó cũng không phải kiểu của cô ta. Theo suy
đoán, mình cho là cô ta chỉ biết nhận hết mà chả cho lại cái
gì đâu."
"Cậu có nhớ tên người đàn ông đó không?"

"Không nhớ ngay được. Anh ta không đến thường xuyên, và
kể từ hôm đó tôi nghĩ là anh ta không đến lần nào nữa. Anh
ta không phải là một trong những khách hàng thường xuyên
của chúng ta; anh ta trả phí một tháng và luyện tập một vài
lần, rồi không thấy gia hạn nữa. Dù vậy mình có thể nhận ra
tên anh ta nếu mình nhìn thấy. Cậu có giữ file lẻ về những
người không gia hạn không?"
"Không một tờ nào cả. Nó hẳn là vẫn ở trong máy. Cậu có
định làm gì trong phần còn lại của ngày hôm nay không?
Mình sẽ gọi một cuộc cho cảnh sát - đặc biệt là, chàng cảnh
sát của tôi - " và họ có thể muốn gặp cậu ở Great Bods để
tìm kiếm những file máy tính."
"Không, mình chỉ đi loanh quanh thôi. Nếu mình đi ra ngoài,
cậu có thể gọi vào di động của mình."
"Okay. Mình sẽ liên lạc lại với cậu."
"Điều đó nghe thật tuyệt," Bà Bloodsworth nói, đôi mắt xanh
lục ánh lên thích thú. Bà không buồn giả vờ rằng bà không
phải vừa mới nghe lỏm chuyện. Dù sao thì, tôi đang ngồi
trong cùng phòng với bà.
"Cháu hy vọng thế. Bây giờ, chỉ cần Wyatt không cúp máy
với cháu lần nữa - "
"Nó cúp máy với cháu?" Hiện tại đôi mắt xanh của bà đang
bốc lửa. "Ta đã dạy nó cư xử tử tế hơn thế. Để ta rót thêm
chút từ vào tai nó -"
"Oh, không, đừng làm thế. Để xem nào, có lẽ cháu không
gọi lại cho anh ấy là tốt nhất. Cháu sẽ gọi cho thám tử
MacInnes." Tôi tìm danh thiếp của viên thám tử, và quay số
gọi.
Khi anh trả lời, tôi nói một cách vui vẻ, "Xin chào, Blair

Mallory đây -"
"Uh- đợi một phút, Cô Mallory, tôi sẽ chuyển máy cho Trung
Úy -"
"Oh, không cần thiết. Tôi nói chuyện với anh cũng được.
Chuyện là, tôi vừa mới trò chuyện với trợ lý của tôi, Lynn
Hill, về chuyện cô ấy tiếp quản ở Great Bods thay tôi khi nó
mở lại vào ngày mai - nó sẽ mở lại đúng không? Các anh sẽ
giật hết những cái dây vàng ngớ ngẩn đó xuống chứ?"
"Uh- để tôi quay lại thảo luận với cô về vấn đề đó -"
"Đừng bận tâm. Tôi sẽ tìm hiểu về chuyện đó sau. Dù sao thì
Lynn đã đề cập đến việc cô ấy nghĩ Nicole có hứng thú với
đàn ông có vợ. Anh biết đấy- sự thử thách, cướp một cái gì
đó khỏi tay người đàn bà khác. Lynn nói cô ấy đã không nói
bất cứ cái gì về điều đó cho người thám tử đã hỏi cô ấy, bởi
vì lúc đó cô ấy không nghĩ ra, nhưng sau đó những điều ấy
đã xuất hiện trong tâm trí cô ấy và vì cái cách mà Nicole đã
hành xử cô ấy nghĩ là có khả năng là thế."
"Uh-" Anh ta cố gắng ngắt lời lần nữa, nhưng tôi lại lấn lướt
anh ta.
"Lynn và tôi đã nói chuyện về những khả năng, và cô ấy nói
rằng hai tháng trước cô ấy bắt gặp Nicole và gã đàn ông này
trong phòng vệ sinh nam, well, cùng nhau. Cô ấy không nhớ
tên người đàn ông, bởi bì anh ta chỉ đến Great Bods vài lần
và sau đó không quay lại nữa, nhưng cô ấy chắc chắn là sẽ
nhận ra cái tên đó khi cô ấy nhìn thấy nó, và nếu anh muốn,
cô ấy có thể gặp anh ở Great Bods và cô ấy sẽ lục các file
trong máy tính về các thành viên không gia hạn tiếp. Anh
vẫn theo kịp đấy chứ?"
"Yeah," anh ta nói, bây giờ nghe có vẻ hứng thú với tôi hơn
rất nhiều.

"Tốt. Đó là điểm bắt đầu. Cái gã đàn ông cụ thể kia có thể
không phải là kết quả, nhưng biết được cô ta thích đàn ông
có vợ sẽ khoanh vùng được những thứ khác, đúng không?"
"Chắc chắn là thế." Giờ đây anh ta nghe như là đang reo hò.
"Chỉ là trong trường hợp này anh không có số điện thoại của
Lynn, nó đây." Tôi đọc liến thoắng. "Cô ấy đang đợi tin từ
anh. Và nếu cô ấy không có ở nhà, đây là số di động của cô
ấy" Liến thoắng đọc một số khác. Rồi sau đó tôi thỏ thẻ
"Chúc một ngày tốt lành, Thám tử," và gác máy sau khi anh
ta tự động lầm bầm đáp trả.
"Ta rất ấn tượng," Mrs. Bloodsworth nói, ngoác miệng đến
tận mang tai. "Cháu đang tạo một hình mẫu lí tưởng cho các
cô tóc vàng hoe ngơ ngẩn, nhưng cháu tuôn ra một tràng
thông tin quá nhanh nên có thể anh ta không kịp ghi lại hết."
"Thì anh ta sẽ gọi lại," tôi ung dung. "Hoặc một ai đó sẽ làm
thế."
Một ai đó đã làm thế, tất nhiên, trong vòng năm phút. Anh
ta cũng nghêng ngang cáu kỉnh. "Nếu em có thông tin về
chuyện đó, em hãy gọi cho anh, không phải đồng nghiệp của
anh," Anh nói cộc lốc.
"Liệu anh với người đã gác máy với em hai lần có phải là một
không? Em thậm chí không thể tưởng tượng được là sẽ gọi
lại cho anh, về bất cứ chuyện gì."
Sự yên lặng sâu như hẻm núi Grand Canyon dựng lên giữa
chúng tôi. Rồi anh lầm bầm "Oh, cứt thật" với tông giọng của
một người đàn ông vừa nhận ra mình phải nuốt nghẹn và xin
lỗi, bởi vì, chẳng còn nghi ngờ gì nữa, anh ta đã cư xử thật là
thô lỗ. Không chỉ thế, anh ta biết rằng tôi đang ở với mẹ
anh, người đã nuôi dạy anh cư xử tử tế hơn thế này nhiều.
Đây chỉ là một trận chiến bé tin hin, nhưng anh ta đã bị thúc

nguon tai.lieu . vn