Xem mẫu

Dòng Máu
Sidney Sheldon

Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Dịch từ nguyên bản tiếng Anh BLOODLINE
Nhà xuất bản Happer Colline, Anh (1985)
Dịch giả: Trần Hoàng Cương

Chương 1
ISTANBUL
Thứ bảy, mồng 5 tháng Chín, 10 giờ tối.
Ngồi một mình trong bóng tối, đằng sau bàn làm việc của Hajib Kafir, anh thờ ơ
nhìn qua khung cửa sổ bụi bặm của văn phòng hướng về phía những ngọn tháp
muôn tuổi của các giáo đường Hồi giáo Istanbul.
Anh đã thân thuộc không ít các thủ đô trên thế giới nhưng Istanbul vẫn là một
trong những nơi được anh ưa thích hơn cả. Nhưng không phải Istanbul với phố
Beyolu đầy khách du lịch hay quầy rượu cầu kỳ Laleab của khách sạn Hilton mà
là một Istanbul với những khu vực khuất nẻo chỉ được biết đến bởi người Hồi
giáo: những yalis và những khu chợ nhỏ nép mình sau những Souks và Teli
Baba, nghĩa trang chôn một người duy nhất, rồi có rất nhiều người hàng ngày
đến cầu nguyện cho linh hồn đã yên nghỉ nầy.
Anh ngồi chờ đợi bằng sự nhẫn nại của một tay thợ săn, sự trầm tĩnh của người
có đủ nghị lực để kiềm chế được thể xác và cảm xúc của mình. Anh vốn là dân
xứ Welsh, mang vẻ đẹp mạnh mẽ nhưng cũng hết sức thâm trầm, một vẻ đẹp
đặc trưng của dân xứ nầy. Tóc anh đen, khuôn mặt rắn rỏi, cặp mắt thông minh
màu xanh sẫm. Anh cao trên 1m80 với thân hình vạm vỡ rắn chắc chỉ có được ở
những người chịu khó chăm sóc cho sức khoẻ của mình. Cả văn phòng ngập
ngụa mùi mồ hôi dầu chua loét của Hajib Kafir, mùi thuốc lá thơm sực nức, mùi
cà phê Thổ hăng hăng.
Rhys Williams không hề để ý những thứ đó. Anh đang nghĩ đến cú điện thoại từ
Chamonix cách đó một giờ.
- Một tai nạn khủng khiếp! Tin tôi đi, ông Williams, tất cả chúng tôi đều lâm nạn.
Chuyện xảy ra nhanh đến độ không ai kịp trở tay để cứu ông ấy cả. Ông Roffe đã
chết ngay lập tức…
Sam Roffe, chủ tịch tập đoàn Roffe và các con, tập đoàn dược phẩm lớn thứ hai
trên thế giới, một giang sơn trị giá nhiều tỉ dollar trải rộng khắp toàn cầu. Thật
không thể tưởng tượng là Sam Roffe đã chết.

Ông vẫn luôn tràn đầy sinh lực, nhanh nhẹn, hoạt bát, một người đàn ông năng
động, thường xuyên phải sống trên máy bay đưa ông tới các nhà máy, văn phòng
của công ty trên khắp thế giới, những nơi mà ông đã giải quyết những công việc
tưởng chừng như không ai làm nổi, xây dựng những ý tưởng mới, thúc đẩy mọi
người làm việc nhiều hơn và hiệu quả hơn. Dù đã có gia đình, đã trở thành ông
bố, thú vui duy nhất của ông vẫn là kinh doanh. Sam Roffe là một nhân vật vô
cùng lỗi lạc. Ai có thể thay thế ông đây? Ai có đủ khả năng điều hành cái giang
sơn khổng lồ ông để lại? Sam Roffe đã không kịp chọn người kế vị mình. Bởi vì,
ông đâu có biết là mình sẽ không sống quá tuổi năm mươi hai? Ông vẫn luôn
nghĩ rằng mình còn khối thời gian.
Và giờ đây, thời gian của ông đã hết.
Đèn trong phòng bỗng bật sáng và Rhys Williams nhìn về phía cửa, không nhận
ra ai bởi loá mắt.
- Ông Williams! Tôi không biết là trong phòng vẫn còn người.
Đó là Sophie, một trong những nữ thư ký của công ty người được giao việc phụ
giúp Rhys Williams mỗi khi anh đến Istanbul. Cô ta là người Thổ Nhĩ Kỳ, khoảng
hai mươi tư, hai mươi lăm, gương mặt xinh đẹp, thân hình mềm mại đầy quyến
rũ, hứa hẹn. Cô ta đã khôn khéo ngỏ ý với Rhys, rằng lúc nào cũng sẵn sàng
chiều lòng anh nếu anh muốn, nhưng Rhys chẳng hề để tâm.
- Tôi quay lại để làm mấy bức tlìư cho ông Kafir. - Và cô ta dịu dàng nói thêm, Có lẽ tôi giúp được cho ông việc gì chăng?
Khi cô ta tiến lại gần cái bàn, Rhys nhận thấy mùi như mùi xạ hương của con thú
hoang trong mùa giao phối.
- Ông Kafir đâu?
Sophie lắc đầu nói vẻ tiếc nuối.
- Ông ta đã rời khỏi từ lâu rồi. - Cô ta nhẹ nhàng vuốt mặt trước của chiếc váy
bằng bàn tay điêu luyện. - Tôi có thể giúp ông việc gì chứ? - Cặp mắt cô ta đen
láy và ướt át.
- Có. - Rhys đáp. - Tìm ông ta về đây.
Cô ta cau mày.
- Tôi không thể biết giờ nầy ông ta ở đâu…

- Hãy thử chỗ Kervansaray hoặc Mermara xem.
Có thể đây là nơi một trong số các cô bồ của Hajib Kafir làm vũ nữ múa bụng.
Khó mà biết được với Kafir, Rhys nghĩ. Cũng rất có thể ông ta đang ở cùng với
vợ.
Sophie tỏ ra hối lỗi.
- Tôi sẽ cố gắng, nhưng… tôi e là…
- Cho ông ta biết rằng nếu một giờ nửa không có mặt ở đây ông ta sẽ bị sa thải.
Sắc mặt cô ta thay đổi.
- Tôi sẽ thử xem mình làm được gì ông Williams. - Và cô ta bước về phía cửa.
- Tắt đèn cho tôi.
Dù sao, ngồi suy nghĩ trong bóng tối vẫn dễ dàng hơn. Hình ảnh của Sam Roffe
vẫn luẩn quẩn trong đầu Rhys. Vào khoảng thời gian nầy trong năm, những ngày
đầu tháng Chín, núi Mont Blanc rất dễ trèo. Trước kia Sam đã một lần thứ trèo ở
đây nhưng ông không thể vượt qua bão tố để lên đến đỉnh núi. “Nhưng lần nầy tôi
sẽ cắm được cờ của công ty lên đó”, ông hứa với Rhys bằng giọng bỡn cợt.
Và cách đây một lát, khi Rhys đang làm thủ tục trả phòng tại khách sạn Pera
Palace thì điện thoại gọi cho anh. Rhys có thể nghe được giọng nói thổn thức
trong máy. “Mọi người đang vượt qua dòng sông băng… ông Roffe bị trượt chân
và sợi dây cáp của ông ấy đứt ông ấy rơi xuống một kẽ nứt sâu thăm thẳm…”
Rhys hình dung ra thân hình của Sam đập mạnh vào tảng băng ác nghiệt và lăn
nhanh xuống kẽ nứt.
Anh cố ép mình quên đi cảnh tượng khủng khiếp đó.
Dù sao cũng là quá khứ rồi. Hiện tại còn quá nhiều điều khiến anh phải lo nghĩ.
Các thành viên trong gia đình Sam Roffe hiện đang ở khắp nơi trên thế giới cần
phải được thông báo về cái chết của ông. Và bản thông cáo cho báo chí cũng cần
phải chuẩn bị.
Cái tin nầy hiện đã như một đợt sóng thần lan khắp giới tài chính quốc tế. Giữa
lúc công ty đang lâm vào tình trạng khủng hoảng tài chính thì ảnh hưởng do cái
chết của Sam Roffe gây ra phải được giảm đến mức thấp nhất có thể. Đây chính
là công việc của Rhys.

nguon tai.lieu . vn