Xem mẫu

Chương 10
ĐỨA CON PHẢN NGHỊCH


1
- Lâu lắm rồi chưa gần gũi, tối nay anh tới phòng em có được không
? Đã nửa tháng nay, hai vợ chồng khó có dịp được ăn chung cùng bàn trong
bữa tối - Sau bữa cơm, Gun Yohây thử thăm dò vợ.
- Điều anh nói là thật đó ư ? Không phải là mặt trời mọc từ đằng Tây
đây chứ ? - Hachisugi Kyôko nói, mắt cố ý ngắm nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
- Sao, em không có hứng thú à ?
- Anh mới không có hứng thú ấy, thật là ngốc ! - Kyôko mặt đỏ dừ
nói, giơ cao tay khẽ đánh vào chồng. Làn da hồng hào của người vợ khiến
cho người ta rất khó đoán được tuổi thực của bà ta.
- Không thường xuyên quét dọn vệ sinh có thể kết thành mạng nhện
đó. Lẽ dĩ nhiên đã kết thành hay không kết thành còn phải dùng đôi mắt để
mà nhìn. - Gun Yohây để lộ ra điệu cười dâm dục. Hàm ý của điệu cười này
chỉ có đôi vợ chồng họ mới hiểu được.
- Trong lời anh nói mang vẻ châm chọc, cũng lâu lắm rồi em chưa
được hưởng thụ, em đã sớm quên béng mất cảm giác đó rồi.
- Bất kể nói như thế nào, em vẫn là nữ sĩ Hachisugi Kyôko, nhà bình
luận về vấn đề gia đình nổi tiếng trong toàn quốc, ngay đến cả anh là chồng
của em cũng không được tùy tiện chung giường chung gối với em.
- Thôi anh đừng nói tầm bậy tầm bạ nữa. Từ sau khi làm nhà bình
luận, em đã cự tuyệt một lần yêu cầu nào của anh chưa ? Dĩ nhiên có khi vì
quan hệ công tác đã để lỡ thời cơ, thế nhưng em vẫn hết sức cố gắng chiều
theo ý anh. Hơn nữa, việc em làm nhà bình luận, anh cũng đã đồng ý rồi kia
mà.
- Ồ... em đừng có thật thà như thế ! Anh cảm thấy tự hào vì có người
vợ như em. Em xinh đẹp lộng lẫy, hơn nữa, em còn là một nhà bình luận nổi

tiếng, anh chẳng qua chỉ do cảm giác ưu việt mà phát ra mấy câu cảm xúc đó
thôi. Những người đàn ông đều cảm thấy thần hồn điên đảo bởi sắc đẹp và
làn da lộng lẫy của em, và có chăng họ chỉ được hưởng thụ em ở trong tưởng
tượng, để tự an ủi mình mà thôi. Còn anh, anh đã cưới em làm vợ, được tận
tình hưởng thụ em, một người đàn ông như anh còn có được vận may nào
hơn ?
- Anh đã quá khen, em chỉ là một người vợ, ngoài ra là nhà bình luận,
về nhà chẳng qua cũng chỉ là một bà chủ trong gia đình rất bình thường mà
thôi. Còn anh thì không như vậy, anh làm người đi đầu trẻ trung của Dân
Hữu Đảng, mọi người đều cho rằng anh là một nhân vật có sức cạnh tranh
giành chính quyền khóa sau. Người đàn ông thường không thỏa mãn với việc
chỉ có một người đàn bà làm vợ, vì không thể được độc chiếm anh mà em đã
cảm thấy nuối tiếc.
- Anh đã chẳng trọn vẹn là của em đó sao ?
- Không được, không được, em hiểu hết cả rồi, em không thể thô tục
như thế được. Anh trẻ trung như thế này, tính lực tràn trề như thế này, một
hai tháng không nồng nhiệt với vợ, liệu anh có thể chịu được không ?
- Thôi, thôi, đừng tìm chỗ sơ hở đó mà trách móc anh.
Gun Yohây dùng bàn tay đầy đặn thẹn thùng che lên mặt, hình như
không muốn để cho vợ nhìn thấy sự biến đổi sắc thái của mình.
- Tốt lắm, hiếm khi được anh chủ động như thế này, đêm hôm nay
toàn bộ con người anh đều là của em. Em lập tức đi sửa soạn đây.
Kyôko nói xong liền rời khỏi bàn ăn, có điều khác với bà chủ gia
đình bình thường là, việc dọn dẹp sau bữa ăn đều do người hầu gái ở trong
nhà làm, bà ta không bao giờ phải lo lắng tới. Nhiệm vụ của bà ta trong đêm
hôm nay là trang điểm sao cho hấp dẫn để giành được sự yêu thương đầy đủ
của chồng.
Kyôko vừa lựa chiếc áo ngủ có khả năng làm chồng thích thú vừa
tính toán xem đã qua bao nhiêu ngày chưa chung giường với chồng... Vợ
chồng có phòng ngủ riêng, thói quen này được bắt đầu từ sau lễ tân hôn
không lâu.
Năm tổ chức lễ cưới, Kyôko hai mươi ba tuổi, lúc đó Gun Yohây ba

mươi tuổi, đã kinh doanh một nhà máy thép có quy mô tương đối lớn. Sau
khi kết hôn bốn năm, được sự giúp đỡ của một nhân vật lớn trong giới tài
chính, Gun Yohây đã tham gia tranh cử nghị viện. Cuộc chiến đầu tiên giành
thắng lợi, Gun Yohây bước vào chính giới. Sau khi trở thành chính trị gia,
công việc của Gun Yohây càng ngày càng bận rộn nên thời gian giành cho
vợ rất ít. Để lợi dụng một cách có hiệu quả khối lượng thời gian hữu hạn đó,
vợ chồng đã ngủ riêng phòng.
Thời gian đầu, mỗi đêm người chồng đều tới phòng của vợ ngủ suốt
cho tới sáng, về sau, theo đà địa vị của nhà chính trị được nâng cao từng
bước, số lần Gun Yohây tới phòng vợ cũng càng ngày càng ít đi. Vả lại, hình
như ở bên ngoài, Gun Yohây còn có người đàn bà khác.
Thoạt đầu, Hachisugi Kyôko cảm thấy rất tẻ nhạt. Nhưng sau khi có
con rồi trở thành nhà bình luận về vấn đề gia đình, được xã hội coi trọng, bà
ta dần quên đi cảm giác ấy. Đối với một người vợ đã biến đổi, có công việc
bận rộn mà nói, thì sự bận rộn của người chồng quả thật là một vận may
ngoài sức tưởng tượng.
Tình trạng hai vợ chồng không thu xếp đưực thời gian chung sống
càng ngày càng nhiều. Cho dù thoáng hoặc đều ở nhà, cũng lại vì mỗi người
đều mang công việc về nhà quá nhiều, cho nên số lần vợ chồng cùng phòng
đã giảm thiểu tới cực điểm. Mặc dù như vậy, thế nhưng tình câm giữa vợ
chồng vẫn không hề lạnh nhạt.
Lâu lắm rồi chưa làm tình, hai người đều bị ngọn lửa dục đốt cháy
toàn thân.
- Quả thực không thể khiến cho người ta tin được em là một người
mẹ đã bốn mươi tám tuổi, có hai con trai và gái đang học đại học.
Kyoko lâu lắm rồi chưa được thỏa mãn như thế này, sự hưng phấn
làm cho toàn thân bà ta nóng ran lên, làn da đều ửng đỏ. Trong niềm khoái
lạc đê mê, Gun Yohây vừa thưởng thức thân thể của vợ, vừa nói như vậy.
Giữa đôi vợ chồng chung sống qua nhiều năm, đã không còn gì tỏ ra e thẹn
nữa, có chăng chỉ là những bí quyết ung dung và phối hợp nhịp nhàng được
chứng thực bằng những kinh nghiệm, khiến cho đôi vợ chồng lão luyện này
càng sung mãn tự tin.
Kyoko nhiệt tình sôi sục, thực ra không muốn di chuyển thân thể trần
truồng của mình ra khỏi ánh mắt của chồng. Điều này chẳng hề phải là vì bà

ta không biết xấu hổ, mà là thể hiện tràn đầy tự tin của bà ta. Bà ta tin chắc
rằng bà ta đã có đầy đủ sức cuốn hút thành thạo của nữ giới, hoàn toàn có thể
hấp dẫn được chồng. Sức ảnh hưởng xã hội của bà ta cũng không thể tách rời
sức cuốn hút của loại đàn bà thành thạo này.
- Đừng có nhắc mãi đến tuổi tác nữa, em rất lưu tâm tới điều đó !
- Chuyện kỳ cục, em cứ để ý đến tuổi tác làm gì, em không kém bất
kỳ một cô gái trẻ trung nào, em đẹp một cách viên mãn, em đang ở thời kỳ
đẹp nhất của đàn bà.
- Cuối cùng thì anh đang so sánh với cô gái nào vậy ? Thật đáng ghét
! Đừng có nói ra những lời dễ nghe đó ở trước mặt con mụ già này. Nếu anh
thật sự cảm thấy tôi tốt đẹp như vậy, thì tại sao lại không thường xuyên tới
phòng ngủ của tôi ? - Kyôko trách móc.
- Chẳng phải là anh thường vắng nhà đó ư ? Phải chăng là em ở bên
ngoài cốt là để cho những tên đàn ông trẻ ngắm nhìn thân hình xinh đẹp đó
của em ?
- Đây chính là điều sai lầm của anh. Công việc hiện tại của tôi cũng
rất có ích lợi đối với sự nghiệp mà anh đang đeo đuổi. Anh nói như vậy là
quá xúc phạm đến tôi đó !
- Anh biết ! Anh cũng không chịu nổi cuộc sống vợ chồng không có
quy luật này. Anh chỉ yêu có một mình em, mặc dù hiện tại vợ chồng chúng
ta sống riêng biệt, thế nhưng đối với anh, em vẫn là người vợ duy nhất.
Trong tầm mắt anh, em là người đàn bà tuyệt nhất, không ai sánh bằng.
- Tôi biết rằng anh đang phỉnh phờ nịnh hót, thế nhưng tôi vẫn thích
nghe. Đối với tôi, anh cũng là người đàn ông duy nhất, chí cao vô thượng
của tôi.
- Để cho em nói ra lời này, anh cảm thấy rất xấu hổ.
- Anh đã xấu hổ bao nhiêu lần rồi. Tôi cần xem những hành động sau
này của anh. Cuốỉ cùng chúng ta có còn là vợ chồng nữa không ?
- Các con ra sao ? - Gun Yohây ý thức được tuổi tác của mình, đã dàn
hòa vui vẻ với vợ, đột nhiên liền nghĩ tới hai đứa con.
- Yôshi hình như chỉ ở trong phòng của mình. Còn Kyôhây thì gần

đây không hề trở về nhà.
- Đều là tại vì em đã mua phòng riêng cho nó.
- Ồ, chẳng phải là anh đã nói Kyôhây không thể vĩnh viễn là một đứa
trẻ, tốt nhất là để cho nó được nếm trải một chút mùi vị của cuộc sống độc
lập, chẳng phải anh đã nói “Ôkê !” đó sao ?
- Đúng vậy !
- Làm cha mà không có trách nhiệm như vậy đó !
- Ồ, anh đâu phải là không trách nhiệm, mà là không hiểu biết được
người thanh niên ở độ tuổi như nó. Trước hết không nói tới việc để cho con
cái sống cách biệt, mà anh cảm thấy chúng nó có chút giống như từ một hành
tinh khác bay tới vậy.
- Đừng nói như thế, trong gia đình chúng ta đâu có chuyện con cái
cách biệt bao giờ.
- Đúng vậy, các con đều là công cụ làm ăn buôn bán của cô !
- Công cụ làm ăn buôn bán à ? Anh nói quá đáng rồi đấy ! Các con
nghe thấy sẽ bực tức đó.
- Không đúng hay sao ? Con người cũng vậy, công cụ cũng thế, dù
sao cũng không được để mặc chúng nó. Chúng nó là trưởng nam và trưởng
nữ của Gun Yohây và Kyôko. Cha mẹ có danh vọng, có địa vị trong xã hội,
còn phải thường xuyên nhắc nhở chúng nó, mọi hành động của chúng đều
phải phù hợp với thân phận địa vị của bố mẹ.
- Những điều đó các con đều biết cả.
- Dù sao thì các con đều phải giao cho cô, cô phải quản lý, dạy dỗ
chúng cho tốt !
Không gian chợt im lặng, chẳng mấy chốc đã truyền ra tiếng ngáy
ngủ đều đều của Gun Yohây. Xem ra đêm hôm nay Gun Yohây dự định sẽ
ngủ trong phòng của vợ.


nguon tai.lieu . vn