Xem mẫu

QUYỂN V
1957-1959

........................................................................*.......................................................

Chương 17

Như vậy Kay vẫn còn tức giận,” Fredo hỏi, nghiêng người qua một ghế
trống, thì thầm vào tai chú em” khi cô ấy phát hiện những thiết bị nghe lén?”
Michael đốt một điếu thuốc. Lúc đó, Kay và Deanna đang đi qua phòng
đại tiệc trên đường đến phòng dành riêng cho các quí bà nào cần tìm sự tiện
lợi nhỏ, vừa và lớn. Con gái của Sonny, Francesca, và gã công tử đại gia dân
WASH (White Anglo-Saxon Protestant: Da trắng gốc Anglo-Saxon, theo Tin
lành, nhóm đa số ở Mỹ) mà nàng vừa mới kết hôn, đang ở trên sàn nhảy ( cu
cậu bị gãy giò vì trượt tuyết hay vì một trò rững mỡ nào đấy và đang đi khập
khiễng lòng vòng đây đó trong ngày cưới với một cái chân bó bột và một cây
nạng). Phần lớn những người khách khác đang nhảy nhót, kể cả, khá là tếu
táo, cụ bà Carmela người đã từng nghe tử thần gõ cửa đến thăm cách đây chỉ
vài tháng. Cụ đang quay tròn nhè nhẹ, khoan thai với bạn nhảy là Frankie,
con của Sonny, cháu nội cụ, một ngôi sao bóng đá. Michael và Fredo hai
người ngồi riêng ở bàn của họ. Fredo không thể nhớ lần cuối mà mình có
thời gian ngồi riêng với chú em, ngay cả trong hoàn cảnh giống như thế này,
trước hàng ngàn con mắt thiên hạ, là lúc nào.
“ Cô ấy không biết,” cuối cùng Michael nói.
“ Kay thông minh hơn chú nghĩ đấy. Cô ấy sẽ hình dung ra thôi.”
Michael thở ra. Chàng ta hút thuốc với vẻ lạnh lùng có nghiên cứu kỹ
của một người đã vun vén cái thói quen từ việc nhìn người ta hút thuốc trên
màn ảnh. Chàng đã hút thuốc theo cái cung cách đó ngay từ khi mới bắt đầu
hút. Sonny từng nhiều lần gắt gỏng với chàng về chuyện đó, và quả thực, lúc

đầu chàng cũng thấy là hơi có vẻ lố lăng buồn cười, giống một cậu bé xúng
xính trong bộ triều phục uy nghi của một ông vua con! Nhưng rồi đến một
nơi nào đó trên tuyến đường đi, đến một lúc nào đó không rõ, chàng đã nhập
vai và diễn cứ như thật!
“Fredo à,” Michael nói, “ anh, cũng như và hơn bất kỳ ai khác , không
nên lên giọng thầy đời chỉ chỏ tôi phải hành xử thế nào với chính vợ tôi.”
Đây rõ là một ám chỉ, tuy bóng gió mà khá lộ liễu vế Deanna, tất nhiên
rồi nhưng Fredo cứ lờ đi. “Tình huống bị nghe lén,” Fredo nói, có ý chỉ
những thiết bị nghe lén mà ai đó đã tìm cách gắn vào trong những xà, dầm
nơi căn nhà mới của Michael ở Tahoe. Neri đã sử dụng cái đồ quỉ quái gì đó
của anh ta để tìm ra chúng, và hình như căn nhà của Michael là căn nhà duy
nhất trong các công trình xây dựng tại đó bị gắn đồ nghe lén. “ Nó đã đượcgọi là gì nhỉ?- xông khói diệt khuẩn chưa? Chúng ta có –“ Anh ngập ngừng.
Điều anh ta muốn biết là ai đã trồng trọt chúng. “ Chúng ta có biết được đấy
là những loại thiết bị nghe lén nào hay không?”
Michael nhíu mắt lại.
“ Vậy là người diệt khuẩn được gọi đến, đúng không?” Có nghĩa là, Neri
có lo mọi chuyện không?
“Hình như khôn ngoan không đặc biệt thích hợp lắm với anh, Fredo
nhỉ?”
“ Điều ấy giả định là có ý nghĩa gì vậy?”
“ Anh đã uống bao nhiêu hũ rồi?”
“ Là loại câu hỏi gì vậy?”
“ Sao anh không đi nhảy đi?” Michael nói.” Có lẽ cô ta thích nhảy đấy.”

Được rồi, vậy là Michael không muốn bàn luận đề tài này nơi đám đông.
Mặc dầu ở đây phần lớn là gia đình và do vậy không thực sự là giữa công
chúng. Và dầu sao đi nữa, đây không phải là loại chuyện mà bất kỳ ai nghe
vào cũng có thể hình dung ra. Những thiết bị nghe lén. Người ta bị gài những
thiết bị nghe lén. Người ta xông khói diệt khuẩn. Người ta hủy diệt chúng.
Đặc biệt là ở Florida. Bọn vô lại sâu mọt mà người ta thấy ở đây, ngay cả ở
những nơi sang trọng.? Hãy quên chuyện đó. Vậy ai sẽ còn nghĩ lại về
chuyện nghe một cuộc đối thoại về những thiết bị nghe lén ở Bãi biển
Miami? Xem nào.
“ Tôi xin lỗi,” Fredo thì thầm.
Michael lắc đầu. “A, Fredo.”
“ Đừng’ A, Fredo’ với tôi, được chứ? Làm gì thì làm, đừng làm như
thế.”
“ Tình huống vẫn trong tầm kiểm soát,” Michael nói.
Fredo đưa hai bàn tay ra,siết lại nhau trong nỗi bực bôi. Nghĩa là gì?Nói
tôi nghe đi.
“ Khi nào anh rời nơi đây?” Michael hỏi. “ Tôi phải lên chuyến bay sớm
đi Havana, nhưng có lẽ chúng ta có thể cùng ngồi ăn sáng ở nơi nào đó. Chỉ
anh và tôi. Hoặc ít ra là cùng vừa tản bộ vừa trò chuyện trên bãi biển.”
“ Ôi chà, thế thì hay quá, Mikey. Thật là tuyệt. Chuyến bay của chúng
tôi là vào buổi chiều.” Fredo đã cố gắng để hội kiến với em trai mình từ
nhiều tháng nay. Vì Deanna, Fredo đã dành một nửa thời gian ở Los
Angeles. Mike thì đi đây đi đó hơn nửa thời gian. Ngay cả khi hai người ở
cùng một thành phố, họ cũng không bao giờ tìm được thời gian để làm anh
em với nhau- cùng xem một trận bóng, uống với nhau vài lon bia, hay đi câu

cá với nhau. Họ chẳng làm cùng nhau bất kỳ chuyện gì trong những chuyện
kể trên ngay từ trước cuộc chiến cho đến giờ. Và đó là chưa kể đến công
việc. Fredo cần nói lại với Mike về chuyện tiến hành vụ nghĩa trang ở Jersey,
giống như ở Colma. Fredo đã nghiền ngẫm kỹ hơn về vấn đề. Nick Geraci
cũng giúp ích cho anh nhiều. Fredo tin rằng mình có thể làm cho Mike xem
xét lại “ Kay sẽ không đi Havana với chú?” Fredo hỏi.
“ Tôi đi lo công việc, Fredo à, anh biết mà.”
“ Đúng.” Fredo dùng một tay chống đầu. “Xin lỗi. Chuyện đó thế
nào?”Fredo nói. “Havana, Hyman Roth, mọi chuyện đó?”
Michael nhíu mày.” Ngày mai,” anh nói. “Lúc dùng điểm tâm.”
Sự mơ hồ của Fredo phát xuất từ việc anh không biết chứ không phải do
tùy ý. Hyman Roth xưa kia là một cộng sự thân thiết của Vito Corleone
trong thời kỳ cấm rượu. Giờ đây lão ta là Ông chủ Do thái quyền lực nhất ở
New York và bành trướng đến Las Vegas và cả Havana nữa Fredo không có
ý niệm rõ ràng nào về những gì mà Michael và Roth đang chế biến xào nấu ở
Cuba, chỉ biết rằng Michael đã dành nhiều tâm lực cho chuyện đó từ lâu nay
và rằng chắc chắn là chuyện làm ăn lớn. “Bữa điểm tâm thật tuyệt,” Fredo
nói. Anh đã chờ đợi từ bao lâu để được biết chuyện gì đang diễn ra thì anh
cũng chờ được cho đến sáng mai.” Bữa ăn quan trọng nhất trong ngày.”
“Khi nào thì sô truyền hình của anh bắt đầu?” Michael hỏi.
“ Tháng chín. Tôi nói Fontane đặt trước để nhà đài thu xếp cho buổi đầu
tiên của tháng.” So với mọi ân huệ mà gia đình mình đã làm cho Fontane, thì
đây là chuyện tối thiểu mà anh ta có thể làm. Anh ta đã nói vâng ngay lập
tức.
“ Đó là một ý tưởng hay,” Michael nói.

nguon tai.lieu . vn