Xem mẫu

Bầu Trời Sụp Đổ
Sidney Sheldon

Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Dịch giả: Trần Hoàng Cương

Lời tác giả
Đây là sản phẩm của sự hư cấu, nhưng những bí mật về thành phố ngầm
Krasnoyarsk- 26 là sự thật, một trong mười ba thành phố ngầm chuyên sản xuất
các sản phẩm hạt nhân. Krasnoyarsk- 26 nằm ở trung tâm Siberia, cách Moscow
khoảng hai ngàn dặm, và từ ngày đầu thành lập, năm 1958, nó đã sản xuất hơn
45 tấn chất phóng xạ. Mặc dù hai lò phản ứng đã ngừng hoạt động năm 1992, lò
còn lại vẫn tiếp tục sản xuất nửa tấn một năm, đủ để làm ra nhiều quả bom
nguyên tử.
Đã có nhiều vụ đánh cắp chất phóng xạ xảy ra và Bộ Năng lượng Mỹ đang làm
việc với chính phủ Nga nhằm tăng cường công tác bảo vệ nguồn năng lượng hạt
nhân quý giá này.
Mở đầu
“Mật - Cho các thành viên - huỷ ngay sau khi đọc
Địa điểm: như cũ
Thời gian: như cũ.
Mười hai người trong căn hầm được canh phòng cẩn mật, đại diện cho mười hai
quốc gia có cờ hiện diện trên mặt bàn. Họ ngồi trong những chiếc ghế thoải mái,
chia làm sáu hàng, mỗi hàng cách nhau khoảng một mét, chăm chú lắng nghe
người phát ngôn cất tiếng.
“Tôi rất vui được thông báo cho quý vị mối đe doạ mà chúng ta đặc biệt quan tâm
đã bị loại trừ. Tôi không cần thiết phải đi sâu vào chi tiết bởi vì trong hai mươi bốn
giờ tới, cả thế giới sẽ biết tin này. Sự ra đi này bảo đảm một đỉều là không còn gì
có thể ngăn cản chúng ta. Những cánh cửa vẫn mở. Bây giờ chúng ta bắt đầu
đấu giá. Ai là người trả đầu tiên? Vâng. Một tỉ đô la. Có ai trả hai tỉ không? Hai tỉ
đô la.
Dịch giả: Trần Hoàng Cương

Chương 1

Nàng sải những bước dài vội vã trên đại lộ Pennsylvania cách Nhà Trắng một khu
phố, run rẩy trong cơn gió lạnh lẽo của tháng mười hai, tai ù đặc vì tiếng oanh tạc
và sau đó là tiếng các máy bay ném bom vần vũ trên đầu, sẵn sàng trút hết mớ
hàng hoá của tử thần xuống mặt đất. Nàng đứng lại, toàn thân cứng đờ, chìm sâu
vào màn sương đỏ rực của sự kinh hoàng.
Bỗng nhiên nàng thấy mình trở lại Sarajevo, và nàng nghe thấy tiếng bom rơi rít
lên đến chói tai. Nàng nhắm nghiền mắt lại nhưng hành động đó không thể xua đi
hình ảnh về những gì đang diễn ra quanh nàng.
Bầu trời sáng rực lên, tiếng pháo, tiếng động cơ máy bay ì ầm, tiếng đạn súng cối
và nhiều loại súng khác - tất cả họ lẫn vào nhau tạo thành một thứ âm thanh quái
dị làm cho tai nàng điếc đặc. Gần đó, những toà cao ốc bị hất tung lên thành
những đám bụi mù với xi măng, gạch đá và cát. Đám đông hoảng loạn chạy tứ
tán về mọi hướng, cố trốn tránh cái chết.
Từ xa, rất xa, một giọng đàn ông vang lên:
- Cô không sao chứ?
Một cách thận trọng, nàng từ từ mở mắt ra. Nàng đã lại đứng trên đại lộ
Pennsylvania, trong ánh nắng mùa đông ảm đạm, lắng nghe tiếng máy bay phản
lực và tiếng chuông báo động đang nhỏ dần đi trong trí nhớ của mình.
- Thưa cô… cô không sao chứ?
Nàng cố ép mình trở về với thực tại:
- Không, tôi… tôi không sao, cám ơn ông.
Anh ta ngó sững nàng.
- Khoan đã? Cô là Dana Evans. Tôi là một fan [1] lớn của cô đây. Đêm nào tôi
cũng xem cô trên WTN, và tôi còn xem đầy đủ các tin tức của cô từ Nam Tư nữa
cơ. - Giọng anh ta tràn đầy sự ngưỡng mộ. - Việc đó với cô thật hấp dẫn, theo dõi
cuộc chiến ấy, phải không?
- Vâng. - Cổ họng Dana Evans khô khốc. Hấp dẫn khi thấy người ta nổ tung
thành từng mảnh, xác các em bé bị tung lên trời, những mẩu thịt người trôi vật vờ
trong dòng sông đỏ lòm.
Đột nhiên nàng thấy đau bụng.
- Xin lỗi! - Nàng quay ngoắt lại và bỏ đi thật nhanh.

Daná Evans mới từ Nam Tư về được ba tháng. Những gì trong ký ức nàng hầu
như còn nguyên vẹn.
Có cái gì đó không thật khi được bước đi thong dong trên đường phố, dưới ánh
sáng ban ngày mà không một chút phập phồng lo sợ, thoải mái nghe chim hót,
nghe mọi người xung quanh cười nói. Ở Sarajevo không hể có tiếng cười, chỉ có
tiếng bom đạn đì đùng và tiếng khóc than thảm thiết mà thôi.
John Donne nói đúng, Dana nghĩ. Không ai là một hòn đảo cả. Chuyện xảy ra cho
một người, cũng là chuyện xảy ra cho tất cả chúng ta, vì chúng ta đều được tạo
ra từ đất sét và phép màu của Thượng Đế. Chúng ta chia sẻ cùng một khoảnh
khắc của thời gian. Cánh tay kia của tạo hoá bắt đầu lạnh lùng quét qua một phút
tiếp theo.
Ở Santiago, một bé gái mười tuổi đang bị bố đẻ cưỡng hiếp.
Ở New York, một đôi tình nhân đang hôn nhau dưới ánh nến lung linh…
Ở Flanders, một cô gái mười bảy tuổi đang sinh hạ một em bé…
Ở Chicago, một người lính cứu hoả đang liều mạng cứu một con mèo khỏi toà
nhà đang cháy…
Ở Sao Paolo, hàng trăm cổ động viên đang giày xéo nhau đến chết khi hàng rào
bị đổ trong một trận bóng đá.
Ở Pisa, một bà mẹ bật khóc vì hạnh phúc khi chứng kiến đứa con mình chập
chững bước những bước đầu tiên trong đời…
Và còn biết bao chuyện khác diễn ra trong vũ trụ trong vòng sáu mươi giây, Dana
nghĩ thầm. Thời gian cứ tiếp tục trôi cho đến khi nó ngùng lại và đưa tất cả chúng
ta cùng sang một cõi vĩnh hằng huyền bí nào đó.
Dana Evans hai mươi bảy tuổi, vẻ ưa nhìn, thân hình mảnh dẻ, mái tóc đen xoã
ngang vai, có cặp mắt xám thông minh, khuôn mặt hình quả tim và nụ cười ấm
áp. Con một đại tá quân đội, Dana lớn lên như một đứa bé lang thang, theo bố đi
từ căn cứ này sang căn cứ khác và cuộc sống này đã cho nàng nếm đủ mọi mùi
vị của những cuộc phiêu lưu. Nàng vừa yếu ớt lại vừa can đảm và chính nét
tương phản này đã mang lại cho nàng sức hấp dẫn mạnh mẽ. Trong suốt một
năm Dana làm phóng viên mặt trận tại Nam Tư, khán giả khắp thế giới đã bị hấp
dẫn bởi một người phụ nữ trẻ, đẹp, tận tuỵ tường thuật lại tình hình nóng hổi nhất
ngay giữa lòng cuộc chiến, mạo hiểm cả tính mạng mình để đánh đổi lấy những
tin tức mới nhất về những sự kiện đầy chết chóc đang diễn ra xung quanh. Và

nguon tai.lieu . vn