Xem mẫu
- Phần 50
Léon hầm hầm nhìn lý Bân tiếp :
- Nếu nhà ấy chỉ có mình con Hậu theo cộng sản thì tao không phải thân hành xuống !
Tao muốn là vì muốn moi ra tận gốc cái ổ nhà nó ở Hải Ninh , xem chúng nó hoạt
động từ bao giờ và gồm những đứa nào . Mày hiểu chưa ? Chắc là mày phải chờ cả
làng mày treo cờ búa liềm thì mày mới mở mắt ra ! Có đúng không !
Dứt lời , Léon quay sang gã tay sai người Việt từ nãy đến giờ vẫn ngồi hút thuốc
Bastos bên cạnh . Tên gã là Nam , nhưng vì da mặt lúc nào cũng xám ngoét như chì ,
nên mọi người đều gọi gã là Nam đen . Léon bảo :
- Nam ! Gọi tài xế . Đánh xe đi xuống Hải Ninh !
Thế là lý Bân được tháp tùng Léon , ngồi xe ô tô chạy về làng . Dọc đường , gã tay sai
tên Nam đen đặt ra hàng loạt câu hỏi về hoạt động của Hậu , về lí lịch cả nhà ông bà
Lương , nhưng lý trưởng cứ phải giấu quanh , che đậy giùm cho gia đình ấy , bởi ông
sợ làm to chuyện thì sẽ bị cách chức vì thiếu kiểm soát nhân sự trong làng . Ông phân
trần với Nam đen :
- Gia đình ông giáo Lương thuộc loại tử tế trong làng . Ai cũng quí cả ! Sưu thuế nhà
ấy chả năm nào thiếu !
Léon quay sang mắng :
- Tao không về đây để đòi thuế chúng nó ! Tao về đây để bắt cộng sản !
Lý Bân sợ quá ngồi yên . Xe vào đến cổng làng , Léon đột ngột hỏi :
- Con em của Hậu là Vũ Thị Duyên , 20 tuổi , còn ở nhà với bố mẹ nó . Mày có theo
dõi nó hay không ?
Léon hỏi câu hỏi đó thật là chơi ép lý Bân quá ! Mãi đến hôm nay ông mới biết là Hậu
theo hội kín . Trước đó , ông có nghi ngờ gì đâu mà theo dõi ! Ông đáp :
- Bẩm quan lớn . Con bé ấy nó vẫn đi làm ruộng với người ta …
Léon cắt ngang :
- Làng mày , đứa nào không làm ruộng ? Mày tưởng hễ cứ làm ruộng là không làm
loạn à ?
Xe chạy vào sân nhà lý trưởng , dừng lại trước thềm . Lý Bân quát cái Nhung dọn ấm
chén , pha trà mạn sen đón quan thanh tra từ Hà Nội xuống . Nhưng Léon chỉ thị :
- Tao không có nhiều thì giờ . Tao về đây không phải để uống nước chè với mày ! Bây
- giờ , mày dẫn thằng Nam với tuần phiên của mày đến thẳng nhà con Hậu , lục xét
thật kỷ cho tao . Tao ngồi ở đây ! Bất cứ giấy tờ , sách báo gì ở nhà nó , cũng khuân
hết về đây cho tao !
Lý trưởng luôn mồn vâng dạ . Ông mừng thầm vì Léon không đòi đi theo ông . Có mặt
thằng Tây giữa xóm làng , dù sao thì thiên hạ cũng sẽ kinh động rồi tiếng đồn lan ra
càng rộng . Ngày nào ông còn ngồi ghế lý trưởng , ngày ấy ông muốn ém nhẹm mọi
việc , đừng để có bé xé ra to , quan trên sẽ kiếm cớ để cách chức ông . Léon quay sang
bảo Nam đen :
- Tao giao quyền cho mày . Hễ bắt được tài liệu gì khả nghi ở nhà nó , thì lập tức trói
cổ con Duyên với thằng bố nó , giải về đây cho tao , để tao đem xuống Hà Nội !... Đi
đi !
Lý trưởng gọi ba người tuần phiên , rồi cùng với Nam đen và gã tài xế rảo bước đến
nhà ông Lương . Nam đen chỉ thị một người tuần phiên gác cổng , còn tất cả xông
thẳng vào nhà . Nam đen quát tháo ra lệnh cho cả nhà ông Lương tập trung ngoài hè , ai
bỏ chạy là bắn bỏ ngay ! Ông bà Lương và thằng Hòan run rẩy ngồi sát bên nhau , mặt
mũi lo âu , nhưng không ai dám nói lời nào . Nam đen dẫn cả bọn xông vào , chia nhau
từng buồng , bới tung từng cái rương , cái tủ , moi móc hết mọi ngõ ngách từ trên nóc
xuống nền gạch . Lục lọi một lúc , lý trưởng quay ra hè , nhìn ông Lương hỏi :
- Cái Duyên đâu ?
Bà Lương sợ hãi đáp :
- Chắc cháu nó sang chơi lanh quanh đâu bên hàng xóm !
Lý trưởng gằn giọng :
- Chơi lanh quanh ở đâu ? Đi họp với cộng sản chứ gì ?
Dứt lời , ông lại chạy vào nhà để cùng toán mật thám tiếp tục moi móc . Giờ này , khi
được tin Hậu bị bắt quả tang đang in truyền đơn và cờ búa liềm tại Hà Nội , ông mới
nhớ ra rằng âm mưu của chị em Hậu đã khởi đầu ngay từ cái lớp dạy may và chữ
quốc ngữ ở nhà này . Kết luận ấy khiến ông càng căm thù ông bà Lương đã che chở
cho Hậu , cho Hậu đi theo cộng sản mà còn giả vờ làm đám tang , mếu máo huy động
dân làng đi tìm xác Hậu ! Ông không ngờ cái lão Lương này xuất thân nhà giáo mà
cũng lưu manh như vậy !
Lục lọi một hồi nữa vẫn chẳng có kết quả gì bởi Duyên ra đi không để lại dấu tích
nào sơ hở , lý trưởng uất lắm ! Trong phạm vi cai trị của ông vì có dấu vết của hội kín
, khiến ông bị quan trên khiển trách nặng nề . Mấy lần truyền đơn chống Pháp rãi đầy
khắp Hải Ninh , ông bứt rứt mất ăn mất ngủ vì không bíêt đứa nào là thủ phạm . Hóa
ra chúng nó xuất phát từ căn nhà này !
- Ngồi bên hè , bà Lương lấm lét liếc vào trong nhà , đau đớn nhìn hai gã mật thám cùng
đám tuần phiên đổ tung từng cái hòm , cái rương , cái thùng . Chăn chiếu trên giường
lôi xuống hết . Thậm chí cả bàn thờ gia tiên cũng không bỏ sót . Họ cần phát hiện một
tờ truyền đơn , một xấp tài lịêu hay cờ búa liềm để kết tội . Nhưng chả có gì vì Duyên
đã mang đi giao hết cho Nhâm .
Bên ngoài trời tối dần . Ông lý đứng chống nạnh trên hè , nhìn ra cổng rồi quay sang
hỏi
- Cái Duyên nó đi đâu mà giờ này vẫn chưa về ?
Ông bà Lương đưa mắt nhìn nhau rồi bà Lương đáp :
- Tôi cũng chả biết . Chắc tại vui bạn vui bè …
Bà Lương đang nó dở thì Nam đen từ trong nhà bước ra . Cũng như lý trương , Nam
đen chưa biết Duyên đã đi khỏi làng cả tuần nay , nên gã kéo tay ông lý ra một góc và
bảo :
- Ông Lý về đi ! Dẫn lính về đi ! Ông về trình với quan thanh tra là chúng tôi nằm lại
đây . Kể từ giờ phút này , gia đình này nội bất xuất , ngoại bất nhập ! Hai đứa chúng
tôi sẽ mai phục lại đây để chờ cái Duyên ! Nó đi đâu thì chốc nữa cũng phải về chứ
chả nhẽ con gái mà đi cả đêm ! Quan thanh tra dặn chúng tôi là phải bắt cho kỳ được
con bé này ! Nó với chị nó đều theo cộng sản cả !
Lý Bân gật đầu :
- Vâng ! Để tôi về bẩm lại với quan thanh tra !
Rồi để lấy lòng Nam đen , ông nói :
- Xếp đã ăn uống gì chưa ? Hay là để tôi bảo con gái tôi nấu nồi cháo gà bưng lại đây !
Nam đen phất tay gạt đi :
- Không dám phiền ông lý ! Xong việc rồi tha hồ ăn ! Vụ này , xem chừng quan thanh
tra sốt ruột lắm ! Từ Hà Nội về đây mà không bắt được con bé này thì quan thanh tra
bực mình lắm . Thôi , ông lý cứ về đi !
Lý Bân gật đầu , quay vào gọi đám tuần phiên . Nam đen níu cánh tay ông và dặn thêm
- Ông bảo lính của ông phải tuyệt đối giữ im lặng . Nó mà nghe động tĩnh là mình lục
soát nhà nó thì nó sẽ trốn biệt ! Thôi ! Ông về đi !
Nam đen quay lại vào nhà , bật đèn pin lục lọi tíêp . Lý Bân tiến lại bảo ông bà
- Lương :
- Từ giờ phút này , không ai được phép đi đâu cả ! Ngồi hết trong nhà , nghe chưa ?
Ông bà Lương ngơ ngác , chưa hiểu gì , nhưng không dám hỏi lại . Lý Bân cùng đám
tuần phiên khệnh khạng bước xuống sân . Đi được mấy bước , lý Bân quay lại bảo
ông Lương :
- Cái Hậu nó đang ở tù ở Hỏa Lò vì tội làm giặc ! Mỗi tháng người ta cho thăm nuôi
một lần , vào ngày mùng 5 !
Dứt lời , ông quay phắt đi . Bao nhiêu năm nay làm chức lý trưởng , ông chí lo hai
nhiệm vụ chính là đốc thuế và phòng vỡ đê . Nào ngờ gần đây lại có thêm một công
tác nặng nề khác là lùng bắt hội kín . Mà cái công tác này thì ông chả ham tí nào , bởi
vì chẳng có gì cho ông chấm mút thu lợi cho riêng mình .
Bà Lương nghe tin Hậu ở tù , choáng váng suýt kêu lên , nhưng cố nhịn , chỉ bấu chặt
lấy vai cậu Út Hòan và quay sang đau khổ nhìn chồng . Nước mắt bà lập tức trào ra .
Khá lâu bà mới thì thầm bảo chồng :
- Khổ thâm con bé !
Ông Lương thở dài bảo :
- Bà liệu thu xếp mà đi thăm con . Làm cho nó ít thức ăn với lại mang cho nó ít quần áo
!
Bà Lương mếu máo gật đầu :
- Một thân một mình tôi , biết đàng nào mà thăm với nom . Phố xá Hà Nội …
Thằng Hòan ngắt lời :
- Con đi với mẹ !
Ông Lương không muốn thằng con trai duy nhất còn lại của ông dính dáng đến
chuyện chính trị , nên ông bảo vợ :
- Bà sang hỏi thăm ông bà Truyền là hay hơn . Dạo trước , thằng Minh cũng nằm ở
Hỏa Lò đến hơn nữa năm . Bà Truyền sẽ chỉ đường đi nước bước cho bà !
Trong nhà , Nam đen và gã đàn em tên Chiến sốt ruột đi tới đi lui , đến gần nữa đêm
vẫn không thấy Duyên về . Nam đen mới ra hiệu truyền lệnh cho ông bà Lương và
thằng Hòan vào ngủ và dặn cấm không được ra ngoài . Nam đen bảo Chiến vào nằm
ngay trên giường của Duyên , mở hé liếp cửa sổ trông ra vườn . Còn chính gã thì ngã
lưng trên chiếc võng căng ngay ở gian giữa , chắn ngang cửa ra vào . Ông bà Lương và
thằng Hoàn nằm trong mùng , không tài nào ngủ được , nhưng không ai dám thở
- mạnh , không dám nhúc nhích , thậm chí buồn đái cũng đành phải nhịn !
Phục kích thêm khoảng hai tiếng nữa , vẫn không thấy Duyên về , Nam đen đứng ở
cửa buồng ông bà Lương uất ức nói vọng vào :
- Con gái đi đêm đến giờ này vẫn chưa về thì một là đi họp với giặc , hai là đi đánh đĩ
thập phương , chứ con nhà tử tế có ai lại như thế !
Ông bà Lương dĩ nhiên nghe thấy , nhưng sợ quá nằm im thin thít . Nam đen thất vọng
lôi Chiến ra hiên . Ông bà Lương nghe tiếng mở cửa và tiếng chân bước ra ngoài ,
nhưng cứ nằm yên , không dám ngồi dậy theo dõi . Nam đen kéo Chiến băng ngang
mảnh sân ra tận cổng , núp sau đống rơm dưới tàn cây mít , kiên nhẫn đứng thêm một
lúc nữa mặc dầu trong thâm sâu , cả hai đều không còn chút hy vọng nào về Duyên .
Chiến dè dặt nói :
- Anh cho là con bé ấy còn ở làng này hay sao mà đợi với chờ ? Em sợ là nó đã đi mất
biệt từ lâu mà lão lý trưởng gà mờ chả biết gì cả , cho nên mới làm phiền quan thanh
tra và anh em mình xuống tận đây !
nguon tai.lieu . vn