Xem mẫu
- Đoạt Hồn Kỳ
Gia Cát Thanh Vân
Chào mừng các bạn đón đọc đầu sách từ
dự án sách cho thiết bị di động
Nguồn: http://vnthuquan.net
Phát hành: Nguyễn Kim Vỹ.
- Mục lục
Hồi 1
Hồi 2
Hồi 3
Hồi 4
Hồi 5
Hồi 6
Hồi 7
- Hồi 8
Hồi 9
Hồi 10
Hồi 11
Hồi 12
Hồi 13
Hồi 14
Hồi 15
Hồi 16
Hồi 17
- Hồi 18
Hồi 19
Hồi 20
Hồi 21
Hồi 22
Hồi 23
Hồi 24
Hồi 25
Hồi 26
- Hồi 27
Hồi 28
Hồi 29
Hồi 30
Hồi 31
Hồi 32
Hồi 33
Hồi 34
Hồi 35
Hồi 36
- Hồi 37
Hồi 38
Hồi 39
Hồi 40
Hồi 41
Hồi 42
Hồi 43
Hồi 44
Hồi 45
- Hồi 46
Hồi 47
Hồi 48
Hồi 49
Hồi 50
Hồi 51
Hồi 52
Hồi 53
Hồi 54
Hồi 55
- Hồi 56
Hồi 57
Hồi 58
Hồi 59
Hồi 60
Hồi 61
Hồi 62
Hồi 63
Hồi 64
- Hồi 65
Hồi 66
Hồi 67
Hồi 68
Hồi 69
Hồi 70
Hồi 71
Hồi 72
Hồi 73
Hồi 74
- Hồi 75
Hồi 76
Hồi 77
Hồi 78
Hồi 79
Hồi 80
Hồi 81
- Gia Cát Thanh Vân
Đoạt Hồn Kỳ
Hồi 1
Càn Khôn Ngũ Tuyệt
Nền trời không một bóng mây nào, nhưng
có chim bay để thay thế!
Dưới đất không một ngọn cỏ, nhưng có
nhiều thây người nằm ngổn ngang trên mặt
cát!
- Một màu vàng mênh mông vô cùng tận...
Đây là “Bạch Long Đôi” ở ngoài Ngọc
Môn quan, lại cũng có tên gọi: Bãi sa mạc
“Khố Mạc Tháp Cách”!
Tuy không thể đem so sánh với bãi sa mạc
Đại Qua Bích, nhưng cũng là một bãi sa
mạc mênh mông cát trắng, dẫu có những
lạc đà hay long câu giỏi đến đâu đi chăng
nữa, trong hai ngày lộ trình, đừng có hòng
ra khỏi bãi sa mênh mông này!
- Tuốt từ phía chân trời, cả một màu vàng
đục, bỗng trong màu ấy xuất hiện hai chấm
trắng, mỗi lúc một lớn, dần đần thấy xuất
hiện rõ là hai tuấn mã màu trắng, phóng vó
chạy tuốt về hướng Đông!
Trên lưng hai ngựa, một già một trẻ, người
già ước ngoại ngũ tuần, chiếc áo dài màu
xám tro nhạt cuốn khắp toàn thân, mày dài
mắt nhỏ, bộ râu năm chòm phất phơ trước
ngực, thần sắc trông có vẻ thanh cao tao
nhã vô cùng!
Người trẻ chừng 14, 15 tuổi, nhưng tướng
mạo sáng sủa linh hoạt, đôi mắt to đen láy,
- trong những tia chớp nháy ấy cũng có
những nét oai phong của nó!
Giữa lúc đang đi ấy, thiếu niên giơ roi
ngựa chỉ lên trời, nghiêng đầu hỏi người
già đi cạnh :
- Thầy xem kìa! Biết bao nhiêu chim ăn
xác người đương bay đằng kia, không lẽ
những đống ngổn ngang ở dưới đó là là
thây xác người chết sao?
Người già nheo mày nói :
- Nếu quả thật gặp xác chết, chúng ta nên
chôn cất tử tế cho họ làm phúc, Linh con,
hãy mau đuổi lũ chim đáng ghét kia đi đã!
Thiếu niên giơ roi khẽ quất, con bạch mã
- tăng thêm tốc độ, khi gần kề đám thây
người nằm dưới đất, thiếu niên vòng tay
vái một lúc luôn mười mấy đồng tiền, thế
là cả một đám chim đang lượn quanh trên
bèn không thất kinh vỗ cánh bay tuốt lên
cao và mất dạng dần! Thiếu niên cúi nhìn
sơ dưới đất một lượt, vội ghìm ngựa và
quay đầu lại về phía thấy mình, lớn tiếng
rằng :
- Dạ thưa thầy, quả nhiên toàn là xác
người chết cả, trong những thây mà ấy, có
cả hòa thượng, đạo ni, người thường nằm
ngổn ngang đến mười mấy người!
Người già nghe xong tỏ vẻ ngạc nhiên, vội
thúc ngựa tới gần coi một hồi bỗng kinh lạ
nói:
- - Ô kìa! Sao lại có cả Chí Cảnh Thiên của
phái Thiếu Lâm, Thủ Nhất đạo trưởng của
phái Võ Đang, nào Lưu Đường song kiệt,
nào Trường Bạch bát hùng, toàn những
nhân vật nổi danh của trời Nam đất Bắc,
không hiểu sao bỗng nhiên lại cùng nhau
chết hết tại Bạch Long Đôi ở Ngọc Môn
quan như thế này?
Sự việc quá đỗi ly kỳ, người già khẽ tung
mình xuống ngựa để cố tìm thử lý do về
những cái chết của đám cao thủ trong võ
lâm, thiếu niên đột nhiên kêu lên :
- Thầy coi thử kìa! Những xác chết nằm
ngổn ngang vô thứ tự này, hình như người
ta đã cố ý bày xếp thành một hình là cờ
đương tung bay thì phải?
- Người già nghe nói càng thất kinh, định
thần coi kỹ, quả nhiên những xác chết ấy,
thoạt nhìn vào thì ngổn ngang vô thứ tự
thật, nhưng để ý nhìn kỹ, đích xác là đã có
người có ý xếp thành hình lá cờ tung bay!
Người già khẽ rùng mình, vừa tỉ mỉ quan
sát, vừa nói :
- Linh! Con mau lại đây! Hãy lần theo cổ
xác chết mà được chọn làm ngọn cây cờ,
tức ngay đỉnh đầu của Thủ Nhất đạo
trưởng phái Võ Đang, đi thẳng và đếm
đúng chín chín tám mươi mốt bộ, xong rồi
người lại quan sát kỹ xem có vật gì đặc
biệt không? Nhớ xem về thể tích lớn nhỏ
của nó như thế nào, nhưng tuyệt nhiên
không được động chạm rờ mó tới nó, xong
rồi về đây báo ngay cho thầy hay!
- Thiếu niên nghe vậy, trong bụng nghi hoặc
khó hiểu, nhưng cũng tuân lời, hướng về
phía Đông Bắc, vừa đi vừa đếm từng bước
một.
Người già coi kỹ mười hai cỗ tử thi một
lượt, đều không tìm ra mảy may vết tích gì,
chỉ thấy trên khóe miệng mỗi người có
chút ít máu ứa ra mà thôi!
Người già cúi mình xuống vạch miệng tử
thi, bất giác nín thở, thì ra trong miệng tử
thi ngậm đầy một một đống huyết đã tím
thâm, đúng là trước khi chết chưa kịp phun
ra!
Coi luôn một hơi mấy cỗ xác chết, cỗ nào
cũng giống y hệt nhau, trong bụng người đã
- như hơi hiểu, đôi mày nheo chặt lại tự lẩm
bẩm một mình :
- Việc này lạ thật! Không lẽ lại chính là
hắn ư?!!!
Chưa hết lời, thiếu niên đã hấp tấp chạy về
báo cáo với người già :
- Thưa thầy! Sau khi con đi đúng chín chín
tám mươi mốt bộ, thì thấy trên bải cát,
ngoài ba lá cờ dài hơn bảy tấc bằng đoạn
đỏ chói, trên cờ có vẽ một sọ người và hai
xương chéo trắng toát ra, không còn thấy
vật gì khác hơn nữa!
Người già càng nheo chặt lông mày hơn
trước, không nói tiếng nào, đưa tay ra dấu
cho thiếu niên lên ngựa, rồi giơ tay quất
nguon tai.lieu . vn