Xem mẫu

  1. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Ngọa Long Sinh Đàn Chỉ Thần Công Chào mừng các bạn đón đọc đầu sách từ dự án sách cho thiết bị di động Nguồn: http://vnthuquan.net/ Tạo ebook: Nguyễn Kim Vỹ. MỤC LỤC Mở Đầu Hồi 1 Hồi 2 Hồi 3 Hồi 4 Hồi 5 Hồi 6 Hồi 7 Hồi 8 Hồi 9 Hồi 10 Hồi 11 Hồi 12 Hồi 13 Hồi 14 Hồi 15 Hồi 16 Hồi 17 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  2. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Hồi 18 Hồi 19 Hồi 20 Hồi 21 Hồi 22 Hồi 23 Hồi 24 Hồi 25 Hồi 26 Hồi 27 Hồi 28 Hồi 29 Hồi 30 Hồi 31 Hồi 32 Hồi 33 Hồi 34 Hồi 35 Hồi 36 Hồi 37 Hồi 38 Hồi 39 Hồi 40 Hồi 41 Hồi 42 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  3. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Hồi 43 Hồi 44 Hồi 45 Hồi 46 Hồi 47 Hồi 48 Hồi 49 Hồi 50 Hồi 51 Hồi 52 Hồi 53 Hồi 54 Hồi 55 Hồi 56 Hồi 57 Hồi 58 Hồi 59 Hồi 60 Hồi 61 Hồi 62 Hồi 63 Hồi 64 Hồi 65 Hồi 66 Hồi 67 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  4. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Hồi 68 Hồi 69 Hồi 70 Hồi 71 Hồi 72 Hồi 73 Hồi 74 Hồi 75 Hồi 76 Hồi 77 Hồi 78 Hồi 79 Hồi 80 Hồi 81 Hồi 82 Hồi 83 Hồi 84 Hồi 85 Hồi 86 Hồi 87 Hồi 88 Hồi 89 Hồi 90 Hồi 91 Hồi 92 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  5. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Hồi 93 Hồi 94 Hồi 95 Hồi 96 Hồi 97 Hồi 98 Hồi 99 Hồi 100 Hồi 101 Hồi 102 Hồi 103 Hồi 104 Hồi 105 Hồi 106 Hồi 107 Hồi 108 Hồi 109 Hồi 110 Hồi 111 Hồi 112 Hồi 113 Hồi 114 Hồi 115 Hồi 116 Hồi 117 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  6. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Hồi 118 Hồi 119 Hồi 120 Hồi 121 Hồi 122 Hồi 123 Hồi Kết Ngọa Long Sinh Đàn Chỉ Thần Công tiếp theo truyện Xác Chết Loạn Giang Hồ Mở Đầu Tóm lƣợc cốt truyện Xác Chết Loạn Giang Hồ Tiêu Lĩnh Vu, con một vị quan hồi hƣu mắc phải tuyệt chứng Ngũ Âm Tuyệt Mạch, đáng lẽ chỉ sống đến hai mƣơi tuổi là cùng. Phụ thân chàng đi chơi thuyền cứu đƣợc Khâu Vân Cô ở trong thuyền khác lúc bà bị thƣơng nặng gần chết. Tiêu lão trông nom thuốc thang cho bà khỏi bịnh. Khâu Vân Cô là một cao thủ võ lâm. Bà cảm ơn đức của Tiêu lão gia liền cố công giải cứu tuyệt chứng cho Tiêu Lĩnh Vu bằng cách dạy chàng luyện nội công tâm pháp. Khâu Vân Cô bề ngoài tuy khỏi thƣơng thế nhƣng bị đứt tâm mạch, nội thƣơng rất trầm trọng. Bà chỉ sống đƣợc hơn hai tháng rồi từ trần. Trƣớc khi lâm chung, bà để thơ lại từ giả Khâu gia, xuống ngồi dƣới đáy giếng khô ngoài góc vƣờn mà thác. Sở dỉ bà phải chết một cách bí mật vì trong mình mang chiếc chìa khóa cung cấm. Trong cung nầy có lƣu lại bí lục vỏ công của Thập đại cao nhân. Bà chết rồi, hôm sau con bà là Khâu Tiểu San tới nơi. Mấy bửa nàng tìm ra đƣợc xác mẩu thân ở dƣới đáy giếng. Nàng coi di thƣ của mẹ định đƣa hài cốt về quê. Nàng rất thân với Tiêu Lĩnh Vu nên nói riêng cho chàng hay. Tiêu Lĩnh Vu thƣơng mến Vân Cô vô cùng, liền bỏ nhà đi theo Khâu Tiểu San. Tin Khâu Vân Cô chết chẳng mấy bửa đã đồn đại khắp giang hồ. Quần hào biết bà mang chìa khóa cung cấm trong mình nên từng lớp theo dõi xác chết để đoạt chiếc chìa khóa kia. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  7. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Khâu Tiểu San thấy cơ nguy phải đƣa thi thể của mẩu thân đến gửi một nơi cô quen biết. Nàng cùng Tiêu Lĩnh Vu phiêu lạc, lạc lõng mổi ngƣời một ngã. Tiêu Lĩnh Vu gặp kỳ tích luyện thành bản lãnh ngiêng trời lệch đất. Chàng lập quyết tâm diệt trừ ác bá Thẩm Mộc Phong, đặng cứu vãn kiếp nạn giang hồ. Sau chàng gặp lại Khâu Tiểu San. Theo di thƣ của Vân Cô thì nàng hòa duyên cùng Tiêu Lĩnh Vu, nhƣng sƣ phụ lại muốn gã nàng cho Ngọc Tiêu lang quân. Vì thế hai bên lại phải chia tay. Khâu Tiểu San trở về bái yết sƣ phụ. Còn Tiêu Lĩnh Vu tiếp tục chống đối Thẩm Mộc Phong. Ngọa Long Sinh Đàn Chỉ Thần Công Hồi 1 GẠT ÁC MA QUẦN HÙNG TÍNH KẾ Khâu Tiểu San ra đi Tiêu Lĩnh Vu nhìn bóng sau lƣng nàng cho đến khi mất hút. Chàng vẫn đứng trơ nhƣ tƣợng gổ mà ngơ ngẩn xuất thần. Bổng nghe thanh âm dịu dàng cất lên gọi: -Tƣớng công ! Tiêu Lĩnh Vu nhƣ ngƣời nằm mơ tỉnh giấc. Chàng đƣa tay lên lau nƣớc mắt, quay đầu nhìn ra thấy Tố Văn đứng dựa cửa. Nét mặt thị cũng buồn rầu ảm đạm. Tiêu Lĩnh Vu trấn tỉnh tâm thần liếc mắt nhìn tấm rèm trúc phân cách nhà đại sảnh với nội thất tự nói một mình : -Ta nên đi thôi. Rồi chàng cất bƣớc ra ngoài. Lòng chàng chứa chất mối bi thƣơng, bao nhiêu thâm tình ngày trƣớc nay đã biến thành lệ thảm. Tiêu Lĩnh Vu hai hàng nƣớc mắt chan hòa, chân chàng cất bƣớc mà không biết đi về đâu. Bổng nghe tiếng nƣớc chảy cuồn cuộn, một dòng nƣớc biếc bên trên có cầu hiện ra trƣớc mặt. Chàng đau khổ quá chừng, bất giác đi lạc đƣờng. Tiêu Lĩnh Vu đi đến bên khe nƣớc, đầu óc bâng khuâng, chàng ngồi xuống phiến đá lớn nhìn áng mây bay ngơ ngẩn xuất thần. Làn mây hồng theo gió tan đi không để lại một vết tích gì trên trời xanh ngát. Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu, cất bƣớc đến bờ khe suối cúi xuống vúc nƣớc rửa mặt. Nƣớc lạnh làm cho chàng tỉnh táo lại. Chàng nhớ tới trong nhà cự trạch hãy còn Tôn Bất Tà, Vô Vi đạo trƣởng đang chờ đợi mình. Chàng liền phấn khởi tinh thần chú ý nhìn bốn phía để nhận định phƣơng hƣớng rồi cất bƣớc tiến về phía trƣớc. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  8. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Tòa đại thạch vẩn đứng ngất ngƣởng ở giửa khu rừng trúc chẳng có gì khác trƣớc, nhƣng trong tai mắt Tiêu Lĩnh Vu tƣởng chừng đã xẩy cuộc tan thƣơng. Mới trong thời gian ngắn ngủi mấy tiếng đồng hồ mà nhất thiết sự vật điều biến thành khác lạ đối với chàng. Tôn Bất Tà hai tay chắp để sau lƣng đang đứng chờ ở trƣớc cửa lớn. Lão thấy Tiêu Lĩnh Vu lầm lũi đi tới liền rảo bƣớc chạy ra đón, miệng hô : -Tiêu huynh đệ đã về đấy ƣ? Tiêu Lĩnh Vu ngững đầu lên nhìn Tôn Bất Tà, nở một nụ cƣời bâng khuâng đáp : -Tại hạ đã về đây. Tôn Bất Tà thấy vẻ mặt chàng ngơ ngẩn, dƣờng nhƣ đã gặp cuộc biến trọng đại. Vừa mới chia tay trƣớc mấy giờ mà lúc này coi chàng nhƣ đã cách mấy năm. Lúc trƣớc Tiêu Lĩnh Vu mặt mày tƣơi tỉnh bây giờ bị một luồng mù ảm đạm bao phủ. Cặp mắt trong sáng hiện ra những giây máu đỏ tựa hồ vừa trải qua một cuộc ác chiến ghê hồn. Chàng còn có vẻ mệt nhọc vô cùng. Thần sắc kiên cƣờng, khí độ hiên ngang ngày thƣờng đã mất hết. Không hiểu một lực lƣợng bí mật nào đã làm cho ngƣời chàng biến đổi hoàn toàn. Tôn Bất Tà đằng hắng một tiếng rồi hỏi : -Tiêu huynh đệ ! Phải chăng huynh đệ vừa chạm trán cƣờng địch khủng khiếp và đã xẩy cuộc ác chiến rùng rợn ? Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu, lẳng lặng không nói gì. Tôn Bất Tà chau mày hỏi : -Huynh đệ mệt lắm phải không ? Tiêu Lĩnh Vu gật đầu, nở một nụ cƣời thê lƣơng đáp : Đạ ! Tại hạ mệt lắm. Tôn Bất Tà chuyển động mục quang, chợt ngó thấy túi áo Tiêu Lĩnh Vu nặng trĩu. Một cái hộp gổ chìa ra ngoài một nữa. Aùnh dƣơng quang ngả về tây chiếu vào rỏ những nét hoa văn vẻ trên hộp một cách rất tỷ mỷ. Lão lẩm bẩm : -Nhất định cái hộp này y vừa lấy đƣợc. Lão cất tiếng hỏi : -Huynh đệ ! Cái hộp gổ trong túi huynh đệ đựng gì vậy ? Tiêu Lĩnh Vu cúi đầu ngó cái hộp rồi đáp : -Cái này ƣ ? Tại hạ không lấy mà sao y lại bõ vào túi mình ? Nguyên Khâu Tiểu San lúc hạ lệnh trục khách, Tiêu Lĩnh Vu chấn động tâm hồn, thần trí hoang mang, chẳng còn biết gì nửa. Nàng liền đút hộp gổ vào túi cho chàng. Tôn Bất Tà kiến văn quảng bc, mục quang lại cực kỳ sắc bén. Lão ngó thấy thái độ buồn bã của Tiêu Lĩnh Vu cùng tâm thần bàng hoàng của chàng liền hiểu ngay chàng bị một chuyện gì làm cho kích thích quá độ mới mau biến thành thẩn thờ nhƣ thế. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  9. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Lúc này Vô Vi đạo trƣởng, Triển Diệp Thanh, Tƣ Mã Càn đã đến bu quanh. Quần hào dƣờng nhƣ cũng phát giác ra Tiêu Lĩnh Vu có điều khác lạ đều đâm ra luống cuống. Vô Vi đạo trƣởng khẻ hỏi Tôn Bất Tà : -Tôn lão tiền bối ! Dƣờng nhƣ Tiêu đại hiệp đã gặp chuyện gì phải không ? Tôn Bất Tà đáp : đúng thế !… Tƣ Mã Càn nói : -Theo chỗ tại hạ biết thì trong võ lâm có thứ tà thuật kêu bằng Mê hồn đại pháp. Mong rằng Tiêu đại hiệp đừng trúng phải pháp thuật này. Tôn Bất Tà nói : -Lão khiếu hóa cho là y vừa gặp phải một vụ kích thích tinh thần quá mạnh mà ra. Bỗng nghe Tiêu Lĩnh Vu thủng thẳng nói : -Tại hạ phải đem cái này trả lại y. Đoạn chàng trở gót cất bƣớc. Tôn Bất Tà khẻ nói : -Tình hình này có điều quái gở. Lão nhảy vọt lên trƣớc Tiêu Lĩnh Vu cản đƣờng hỏi : -Tiêu huynh đệ ! Huynh đệ định đi đâu ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Tại hạ muốn đi trả cái hộp gổ này. Tôn Bất Tà hỏi : -Huynh đệ trả cho ai ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Trả lại Khâu Tiểu San. Hởi ơi ! Vật này trân quí thái quá, Tiêu mỗ không đủ tƣ cách hƣởng thụ. Tôn Bất Tà hỏi : -Trong hộp đựng gì ? Tiêu Lĩnh Vu đáp: -Trong hộp đựng chiếc chìa khóa cung cấm. Chàng tuy bị thất tình mà thần trí vẫn còn tỉnh táo. Bọn Tôn Bất Tà, Vô Vi đạo trƣởng nghe đến bốn chữ "Chìa khóa cung cấm" tƣởng chừng sét đánh vào tai. Ai nấy đều ngẩng mặt ra hồi lâu không thốt nên lời. Chiếc chìa khóa cung cấm có quan hệ đến toàn thể vận mệnh võ lâm. Bao nhiêu ngƣời coi trọng nó hơn cả sinh mạng. Những cao nhân võ lâm vì chiếc chìa khóa này mà không ngần ngại chịu đổ máu để đánh đổi. Từ ngày nghe nói nó xuất hiện trên chốn giang hồ, đã xẩy ra bao nhiêu vụ phân tranh, thảm sát. Tiêu Lĩnh Vu cặp mắt thất thần dạo nhìn quần hào nói tiếp: -Các vị hãy chờ tại hạ một lát. Tại hạ đi trả xong cái này rồi trở về ngay. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  10. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Tôn Bất Tà giơ tay ngăn cản Tiêu Lĩnh Vu lại hỏi : -Tiêu huynh đệ ! Lúc Khâu cô nƣơng giao cái hộp này cho huynh đệ, cô có nói gì không? Tiêu Lĩnh Vu ngửng mặt lên nhẹ buông tiếng thở dài đáp : -Có chứ ! Dƣờng nhƣ y nói nhiều lắm. Vô Vi đạo trƣởng khẽ bảo Tôn Bất Tà : -Lão tiền bối ! Dƣờng nhƣ thần trí của Tiêu đại hiệp rối loạn mất rồi. Chúng ta phải cản y chứ? Tôn Bất Tà khẻ gật đầu rồi hỏi tiếp Tiêu Lĩnh Vu : -Khâu cô nƣơng bảo sao ? Xin huynh đệ nói rỏ cho bọn ta nghe đƣơc không? Tiêu Lĩnh Vu nở một nụ cƣời ảm đạm, uể oải đáp : -Y nói nhiều lắm. Dƣờng nhƣ chiếc chìa khóa cung cấm này có mối quan hệ rất lớn đến võ lâm. Tôn Bất Tà nói : -Há phải chỉ quan hệ mà thôi, nó là chúa tể cầm vận mệnh võ lâm. Tiêu Lĩnh Vu nói : Đƣờng nhƣ y còn bảo tại hạ : Nếu muốn thắng Thẩm Mộc Phong thì phải vào cấm cung một chuyến. Tôn Bất Tà nghiêm nghị đáp : đúng thế !… Tiêu Lĩnh Vu khẻ thở dài nói : -Nhƣng chiếc chìa khóa này không thuộc quyền sở hửu của tại hạ. Vô Vi đạo trƣởng xen vào : -Khâu cô nƣơng đã giao chìa khóa cung cấm cho đại hiệp dĩ nhiên là cô hy vọng đại hiệp vào đƣợc cấm cung. Nếu mà đại hiệp đem trả cô há chẳng phụ ủy thác của cô đó ƣ ? Tiêu Lĩnh Vu nhìn cái hộp gổ trong tay thở dài sƣờn sƣợt đáp : -Có khi cái hộp này còn quan hệ đến tính mạng của Khâu cô nƣơng. Tôn Bất Tà hỏi : -Có quan hệ đến tính mạng của Khâu cô nƣơng ƣ ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : đúng thế ! Y giao chiếc chìa khóa cung cấm vào tay tại hạ rồi, là trong lòng không còn vƣớng bận gì nửa, dĩ nhiên y coi thƣờng cái chết. Tôn Bất Tà nghĩ thầm : -Vụ này rất trọng đại. Nó mà quan hệ đến vụ sống chết của Khâu cô nƣơng thì ta không tiện dúng tay vào. Vô Vi đạo trƣởng cũng có ý nghĩ nhƣ vậy nên chẳng nói gì nửa. Tiêu Lĩnh Vu thở dài nói : -Các vị hãy chờ tại hạ ở đây một chút. Tại hạ đem trả cái hộp này. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  11. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Vô Vi đạo trƣởng khẽ bảo Tôn Bất Tà : -Lão tiền bối ! Tiêu đại hiệp có vẽ thất thƣờng. Lão tiền bối nên đi với y. Tôn Bất Tà gật đầu chạy theo hỏi : -Tiêu huynh đệ ! Lão khiếu hóa đi theo huynh đệ nên chăng ? Tiêu Lĩnh Vu trầm ngâm rồi đáp : -Không dám phiền đến lão tiền bối. Nếu lão tiền bối muốn đi xin cứ tùy tiện. Rồi chàng cất bƣớc đi trƣớc. Tôn Bất Tà tuy biết rõ Tiêu Lĩnh Vu không muốn mình đi theo nhƣng lão sợ chuyện bất trắc, nên đành phải mặt dạn mày dầy đi theo chàng. Tiêu Lĩnh Vu lao mình chạy về phía Mao xa. Tiêu Lĩnh Vu tới nơi thấy Tố Văn vai đeo hành lý, lƣng giắt trƣờng kiếm đứng ở trƣớc cửa, chàng không khỏi ngẩn ngƣời. Tuy chàng đến trả hộp gổ, nhƣng trong tiềm thức còn có ý muốn gặp Khâu Tiểu San một lần nữa. Bổng nghe Tố Văn cất tiếng trong nhƣ suối ngọc nói : -Tiêu tƣớng công ! Tiểu thƣ của nô tỳ đã đi rồi. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Y đi về phƣơng nào ? Đã lâu chƣa ? Tôn Bất Tà dứng xa cách mấy trƣợng không tiến lại gần. Tố Văn thở dài đáp : -Tƣớng công đừng rƣợt theo tiểu thƣ nữa. Lúc y ra đi đã dặn tiểu tỳ phải khuyên can tƣớng công đừng có rƣợt theo. Tiêu Lĩnh Vu thở dài nói : -Cô nƣơng cứ cho tại hạ hay, tại hạ cần đuổi theo y để trả chiếc hộp gổ. Trong hộp gổ này để chiếc chìa khóa cung cấm, nó quan hệ đến cả vận mệnh võ lâm. Tố Văn đáp : -Tiểu tỳ biết thế. Tiểu thƣ đã bảo rồi. Y dặn tiểu tỳ nhắc tƣớng công phải giữ chắc cái hộp gổ. Trong hộp ngoài chiếc chìa khóa lại còn cả bức đồ hình là thủ bút của mẩu thân tiểu thƣ vẽû ra. Tiêu Lĩnh Vu nổi lên một mối bi ai khôn tả. Dòng châu lã chã khôn cầm. Tố Văn từ từ thò tay vào bọc móc ra phong thƣ đƣa cho chàng nói : -Lúc tiểu thƣ ra đi có để lại phong thƣ. Y còn dặn nếu tƣớng công bình tĩnh thì không phải đƣa thƣ này nữa. Tiêu Lĩnh Vu đón lấy phong thƣ hỏi : -Tại sao vậy ? Tố Văn đáp : -Tiểu tỳ không hiểu tiểu thƣ dặn tiểu tỳ thế nào thì tiểu tỳ nói lại với tƣớng công nhƣ vậy. Tiêu Lĩnh Vu toan mở phong thơ ra coi, nhƣng Tố Văn cản lại nói : -Tƣớng công đừng mở lúc này. Tiểu thƣ đã dặn tƣớng công đem theo bên mình. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  12. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Khi nào ngồi yên tĩnh hãy từ từ mở ra coi. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Còn phải hạn chế nhƣ vậy ƣ ? Tố Văn đáp : -Những lời dặn của tiểu thƣ, tiểu tỳ nói hết rồi. Bây giờ tiểu tỳ cũng có mấy lời muốn trình bày với tƣớng công. Tiêu Lĩnh Vu giục : -Xin cô nƣơng nói đi ! Tiêu mỗ kính cẩn nghe đây. Tố Văn nói : -Từ ngày tiểu tỳ theo hầu tiểu thƣ chƣa từng thấy y nhỏ một giọt lệ mà lần này sau khi tƣớng công ra đi rồi tiểu thƣ khóc rống lên… Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Thật thế ƣ ? Tố Văn lạnh lùng đáp : -Tiểu tỳ lừa gạt tƣớng công làm chi ? Tiêu Lĩnh Vu hỏi: -Cô nƣơng trách tại hạ nhƣ vậy là phải. Rồi sau sao nữa ? Tố Văn đáp : -Cơn khóc của tiểu thƣ nhƣ nƣớc lũ rừng không sao cản đƣợc. Bọn tiểu tỳ quì xuống đất năn nỉ xin tiểu thƣ bảo trọng tấm thân. Hồi lâu tiểu thƣ mới dừng tiếng khóc. Tiêu Lĩnh Vu ngửa mặt lên trời thở dài hỏi : -Khâu cô nƣơng ngừng tiếng khóc rồi dời khỏi tòa nhà này ƣ ? Tố Văn lắc đầu đáp : -Tiểu thƣ dừng tiếng khóc còn lấy giấy mực viết phong thƣ này cho tƣớng công. Tiêu Lĩnh Vu ồ một tiếng, cầm phong thƣ giơ lên. Chàng chợt nhớ tới lời dặn của Tố Văn, liền buông tay xuống. Tố Văn nói tiếp : -Trên lá thƣ này ngoài những chữ của tiểu thƣ còn lại những giọt lệ quí hơn vàng của y nhỏ xuống, chính tiểu tỳ đả trông thấy. Tƣớng công nên thận trọng phong thơ này. Tiêu Lĩnh Vu nói : Đĩ nhiên tại hạ phải trân trọng. Tố Văn lại nói : -Hiện giờ tiểu thƣ đã đi xa mấy chục dậm rồi. Tƣớng công đừng chờ đợi nữa, nên trở về là hơn. Tiêu Lĩnh Vu thờ thẫn hỏi : -Lúc ra đi tiểu thƣ còn dặn gì nữa không? Tố Văn đáp : Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  13. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh -Không còn gì nữa ! Thị ngừng lại một chút rồi nói tiếp : -Tƣớng công quả là ngớ ngẩn mất rồi. Tiêu Lĩnh Vu sửng sốt hỏi : -Tại sao cô nƣơng lại nói thế ? Tố Văn đáp : -Nếu tiểu thƣ của tiểu tỳ mà dặn lời thì còn viết thƣ làm gì nữa ? Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm : -Thị nói rất có lý. Rồi chàng nói : đa tạ những lời chỉ giáo của cô nƣơng. Tố Văn nói : -Tƣớng công bất tất phải khách sáo. Xin lên đƣờng trở về đi thôi. Tiêu Lĩnh Vu cầm cái hộp gổ đƣa ra hỏi: -Phiền cô nƣơng trao cái hộp gổ này cho Khâu cô nƣơng đƣợc chăng ? Tố Văn lắc đầu đáp : -Nhất thiết mọi việc tiểu thƣ đã tiên liệu cả rồi. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Tiên liệu thế nào ? Tố Văn đáp : -Lúc tiểu thƣ ra đi đã dặn tiểu tỳ ở lại đây chờ tƣớng công cho đến lúc mặt trời xuống núi. Nếu không thấy tƣớng công trở lại tiểu tỳ hãy lên đƣờng… Tiểu tỳ chờ đã nóng ruột quả nhiên thấy tƣớng công trở lại đúng nhƣ lời tiểu thƣ. Thị mỉm cƣời nói tiếp : -Y dặn khi thấy tƣớng công sa lệ thì đƣa thơ ra. Quả nhiên tứong công khóc thật. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Trƣớc nay Khâu tỷ tỷ vẫn liệu việc nhƣ thần. Tố Văn đáp : -Tiểu thƣ không phải là thần tiên chi hết. Y cũng là ngƣời, một ngƣời tình nghĩa sâu xa. Mấy tháng nay tiểu thƣ còn đau khổ gấp mấy tƣớng công hiện nay. Tiêu Lĩnh Vu nét mặt buồn rƣời rƣợi, buông tiếng thở dài, lẳng lặng không nói gì. Tố Văn dƣơng cặp mắt trong suốt nhìn thẳng vào mặt Tiêu Lĩnh Vu nói : -Tƣớng công ! Tiểu thƣ bảo tƣớng công bụng dạ rất quân tử nhất định đem chìa khóa cung cấm đến trả. Quả nhiên y đoán không sai… Thị biến đổi sắc mặt nghiêm nghị nói tiếp : -Tiêu tƣớng công ! Tƣớng công nên biết tiểu thƣ giao chiếc chìa khóa cung cấm cho tƣớng công tức Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  14. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh là phó thác vận mệnh vào tay tƣớng công đó… Tiêu Lĩnh Vu sửng sốt hỏi : -Cô nƣơng có thể nói rõ hơn đƣợc chăng ? Tố Văn đáp : -Tƣớng công là ngƣời thông minh mà sao lại còn hồ đồ thế ? Tiêu Lĩnh Vu hỏi lại : -Tại hạ hồ đồ ở chổ nào ? Tố Văn đáp : -Tƣớng công nếu thông minh thì sao lại không hiểu những ngụ ý trong lời nói của tiểu tỳ ? Tiêu Lĩnh Vu nói : -Vỏ công Khâu tỷ tỷ tinh thâm hơn tại hạ nhiều. Bản lãnh của Ngọc Tiêu lang quân so với tại hạ chỉ xít xoát nhau mà thôi. Nếu hai ngƣời đó xẩy cuộc động thủ thì Khâu tỷ tỷ quyết chẳng đến nổi thất bại về tay Ngọc Tiêu lang quân, trừ phi tỷ tỷ tự nguyện bó tay chịu trói thì không kể. Tố Văn nói : đúng thế ! Nếu luận về võ công thì Khâu tiểu thƣ quả còn cao thâm hơn Ngọc Tiêu lang quân. Chỉ trong vòng một trăm chiêu cô có thể hạ sát y đƣợc, nhƣng tƣớng công đừng quên rằng Ngọc Tiêu lang quân là ân nhân đã cứu mạng tiểu thƣ. Tiêu Lĩnh Vu khẽ thở dài nói : -Vì thế mà Khâu tỷ tỷ phải nhẩn nhục để hắn khinh nhờn ? Tố Văn bật tiếng hích hích nói : -Tƣớng công lại lầm rồi. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Lầm thế nào ? Tố Văn đáp : -Ngọc Tiêu Lang quân đối với tiểu thƣ một niềm kính cẩn, chẳng bao giờ dám mạo phạm… Thị ngừng lại một chút rồi tiếp : -Hỡi ơi ! Nói cho cùng thì củng chỉ vì tƣớng công mà ra. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Sao lại vì tại hạ ? Tố Văn đáp : đúng thế ! Trƣớc khi công tử xuất hiện trên chốn giang hồ, tiểu thƣ cùng Ngọc Tiêu lang quân thƣờng gặp nhau, dắt tay ngao du sơn thủy. Kể ra tiểu thƣ củng thƣờng thƣờng sầu não nhƣng còn có lúc vui cƣời… Tiêu Lĩnh Vu lại hỏi : -Sau khi tại hạ xuất hiện trên chốn giang hồ thì sao ? Tố Văn đáp : Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  15. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh -Từ ngày đƣợc tin tức tƣớng công, tình thế biến đổi rất nhiều. Tiểu thƣ lúc nào cũng rầu rầu nét mặt chẳng lúc nào tƣơi. Và từ đó cự tuyệt Ngọc Tiêu lang quân mấy lần ƣớc hẹn. Nhƣ vậy mà bảo không phải là tại tƣớng công ƣ ? Tiêu Lĩnh Vu chau mày ngẫm nghỉ một lúc nói : -Xem ra trong vụ này tất có chổ hiểu lầm. Tố Văn lấy làm kỳ hỏi : -Hiểu lầm ƣ ? Hiểu lầm ở chổ nào ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Trong nhất thời khó mà nói cho rõ đƣợc. Chẳng nói nữa là xong. Chàng ngừng lại một chút rồi hỏi : -Cô nƣơng vừa bảo Khâu tiểu thƣ ủy thác vận mạng vào nơi tại hạ. Câu đó ở đâu mà ra ? Tố Văn đáp : -Chẳng những tiểu thƣ mà cả tiểu tỳ nữa cũng đem vận mạng phó thác nơi tƣớng công. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Cô nƣơng nói rõ thêm đƣợc chăng ? Tố Văn đáp : -Ngọc Tiêu lang quân đã chứng thực đƣợc tiểu thƣ không chịu lý gì đến y nữa hoàn toàn là vì tƣớng công. Dỉ nhiên tƣớng công thành cái đinh trƣớc mắt y. Nếu hai bên xẩy ra cuộc chiến đấu liều mạng thì tiểu thƣ lâm vào tình trạng khó xử cả với hai bên. Một bên từ thuở nhỏ đã là huynh đệ chí tình với nhau, bây giờ trở thành tình lang, còn một bên là ân nhân cứu mạng lại có một dạo làm bằng hửu rất thân mật… Tiêu Lĩnh Vu ngắt lời : -Cô nƣơng còn có điều chƣa rõ Khâu tỷ tỷ đã chịu lời hôn ƣớc với Ngọc Tiêu lang quân rồi. Tố Văn lạnh lùng hỏi : -Sao tiểu tỳ lại không biết ? Lúc tiểu thƣ nhận lời đã đƣa ra hai điều kiện, tƣớng công có hiểu không ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Khâu tỷ tỷ đã nói cho tại hạ hay điều đó. Tố Văn nói : -Thế thì đúng rồi ! Tiêu Lĩnh Vu chƣa chết, cuộc hôn nhân kia thành vô hiệu. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : đã thế thì Khâu tỷ tỷ chẳng có điều chi đáng thẹn mà sao y còn sợ Ngọc Tiêu lang quân ? Tố Văn đáp : -Một là tiểu thƣ chẳng thể quên cái ân cứu mạng hai lần để trở mặt vô tình với y. Hai là vì mối an nguy sống chết của Tiêu tƣớng công. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  16. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Tiêu Lĩnh Vu nói : -Tại hạ không sợ Ngọc Tiêu lang quân. Tố Văn nói : -Tuy tƣớng công không sợ y nhƣng chƣa chắc đã thắng đƣợc y. Đôi cọp tƣơng tranh tất có con chết, Tiêu tƣớng công há chẳng làm cho tiểu thƣ tan nát gạo vàng, suốt đời mang hận. Bằng Ngọc Tiêu lang quân chết thì võ lâm sẽ nổi một cuộc phong ba khủng khiếp. Ngƣời phe phái y thấy y chết về tay tƣớng công tất chẳng chịu bỏ qua. Họ mà quyết chí báo thù thì chẳng những cá nhân của tƣớng công không chống cự đƣợc mà toàn thể võ lâm sẽ nổi lên một trƣờng gió tanh mƣa máu. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Tại hạ còn nghe Khâu tỷ tỷ nói là vị ân sƣ của y cũng bị lôi cuốn vào đƣờng ân oán này, tại hạ không hiểu vì lẽ gì ? Tố Văn đáp : -Vì ân sƣ của tiểu thƣ có mối quan hệ mật thiết với Ngọc Tiêu lang quân. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Té ra là thế. Tố Văn nói : -Bây giờ tƣớng công đã hiểu rõ vì sao mà tiểu thƣ đem vận mạng ủy thác cho tƣớng công. Cả nhà Ngọc Tiêu lang quân đều ẩn cƣ nơi hiếm có vết chân ngƣời. Ngoại trừ Ngọc Tiêu lang quân, Lam Ngọc Đƣờng và vị Trƣơng cô nƣơng đó là len lỏi vào chốn giang hồ, còn ngoài ra ít ai dời khỏi nơi cƣ trú. Tiêu Lĩnh Vu gật đầu nói : đa tạ cô nƣơng chỉ giáo. Tố Văn đáp : -Tƣớng công đã biết hoàn cảnh của tiểu thƣ thì dĩ nhiên biết mình phải làm thế nào ? Tiểu tỳ mong rằng công cuộc hành động của tƣớng công sẽ trót lọt một cách may mắn. Hằng ngày tiểu thƣ cùng tiểu tỳ thắp hƣơng cầu đảo cho tƣớng công thành công. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Phải rồi Khâu tỷ tỷ giao chìa khóa cung cấm cho tại hạ là muốn tại hạ tiến vào cung cấm. Tố Văn ngắt lời : -Phải rồi ! Vào cung cấm chƣa chắc đã học đƣợc tuyệt kỷ để thắng nổi bọn ngƣời nhà của Ngọc Tiêu lang quân, nhƣng đó là cách duy nhất để hy vọng thủ thắng. Tiêu Lĩnh Vu chắp tay nói : -Tại hạ hiểu rồi ! Phiền cô nƣơng chuyển lời đến Khâu tỷ tỷ nói là Tiêu Lĩnh Vu này xin hết lòng hết sức mà hành động. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  17. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Tố Văn nghiêng mình thi lễ đáp : -Khi nào tiểu tỳ dám chịu lể của tƣớng công ? Thị ngừng lại một chút rồi nói tiếp : -Còn một việc tiểu tỳ quên chƣa kịp dặn tƣớng công. Tiêu Lĩnh Vu giục : -Cô nƣơng cứ nói đi. Tại hạ rửa tai nghe đây. Tố Văn nói : -Lệnh tôn, lệnh đƣờng và hai vị cô nƣơng đều đã đƣợc tiểu thƣ đƣa đến một nơi rất kín đáo. Xin tƣớng công yên lòng. Tiêu Lĩnh Vu nghĩ tới song thân tuổi già mà còn bị liên lụy, lòng chàng se lại. Chàng buồn rầu hỏi : -Cô nƣơng có thể cho biết hiện giờ gia phụ và gia mẩu ở đâu không ? Tố Văn trầm ngâm một chút rồi đáp : -Tiểu tỳ không thể nói đƣợc. Tiểu thƣ đã an bài khi nào có thể cho tƣớng công gặp là sẽ có ngƣời dẫn đi. Tƣớng công đừng lo chi hết. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Vậy bây giờ Tiêu mỗ xin tạm biệt cô nƣơng. Tố Văn dặn : -Tƣớng công nên nhớ tổ phụ của Ngọc Tiêu lang quân là Tiêu vƣơng Trƣơng Phóng. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Sao ? Tiêu vƣơng Trƣơng Phóng ƣ ? Hiện giờ lão ở trong cung cấm phải không ? Tố Văn đáp : -Phải rồi. Mời tƣớng công lên đƣờng. Tiểu tỳ cũng đi đây. Tiêu Lĩnh Vu nhìn bóng sau lƣng Tố Văn cho đến khi mất hút. Chàng mới buông tiếng thở dài, cất bƣớc. Tốn bất Tà đứng ẩn ở ngoài mấy trƣợng, chờ hai ngƣời nói chuyện lâu quá nóng ruột. Lão thấy Tố Văn đi rồi Tiêu Lĩnh Vu cũng trở ra, vội chạy tới hỏi : -Tiêu huynh đệ ! Con nha đầu đó nói gì vậy ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Thị cho tại hạ hay nhiều việc. Bây giờ trong tâm linh tại hạ phải thêm phần gánh vác. Tôn Bất Tà hỏi : -Chuyện gì vậy ? Huynh đệ có thể cho lão khiếu hóa biết đƣợc chăng ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Toàn là việc liên quan tới Khâu tỷ tỷ. Tôn Bất Tà nói : Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  18. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh -Tâm sự của các thiếu nữ thì lảo khiếu hóa vĩnh viễn không làm sao hiểu đƣợc. Huynh đệ bất tất phải nói cho lão hay làm chi. Tiêu Lĩnh Vu thở dài hỏi : -Lão tiền bối có biết Tiêu vƣơng Trƣơng Phóng không ? Tôn Bất Tà cƣời ha hả đáp : Đĩ nhiên lão khiếu hóa biết lắm. Y là một trong thập đại kỳ nhân bị hãm trong cung cấm. Tiêu Lĩnh Vu hỏi : -Võ công của Trƣơng Phóng thế nào ? Tôn Bất Tà đáp : -Thập đại kỳ nhân bị hãm trong cung cấm võ công đều ghê gớm, vì thế mà Xảo thủ thần công Bao Nhất Thiên phải dựng ra tòa cung cấm để giam hãm bọn họ. Tiêu Lĩnh Vu ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi : -Lão tiền bối ! Nếu chúng ta bỏ mặc Thẩm Mộc Phong không can thiệp đến thì liệu trên chốn giang hồ có xảy ra cuộc đại biến không ? Tôn Bất Tà đáp : -Thẩm Mộc Phong thu nạp mọi ngƣời để sử dụng mà chƣa đƣợc toại nguyện. Hắn lại bộc lộ dã tâm mƣu đồ bá chủ võ lâm, nên hắn không phát động sớm cũng không xong. Lão ngừng lại một chút rồi tiếp : -Nhƣng hắn ra binh bất lợi, bị thất bại hoài. Lần nào cũng liên quan đến huynh đệ. Vì thế hắn coi huynh đệ là cái đinh trƣớc mắt. Hắn là ngƣời thâm trầm, lập mƣu rồi mới hành động. Trƣớc khi chƣa hạ sát đƣợc huynh đệ, đƣơng nhiên hắn không dám lập tức phát động toàn diện. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Thế thì hay lắm ! Tôn Bất Tà hỏi : -Hay ở chổ nào ? Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Khâu tỷ tỷ đã bảo tại hạ nếu muốn thắng Thẩm Mộc Phong thì phải vào cung cấm một chuyến. Vì thế tại hạ tạm gác việc giang hồ, tiến vào cung cấm trƣớc. Tôn Bất Tà hỏi : -Có chuyện đó ƣ ? Nếu thế thì lão khiếu hóa không chủ trƣơng đƣợc. Hiện giờ trong võ lâm ai cũng trông vào Tiêu huynh đệ để kháng cự Thẩm Mộc Phong. Nhất đán Tiêu huynh đệ tuyệt tích trên chốn giang hồ thì cuộc chống cự Thẩm Mộc Phong coi nhƣ tiêu tan. Một mặt đƣợc vào cấm cung là một thịnh sự lớn lao. Bên nào trọng bên nào khinh, lão khiếu hóa không phân biệt đƣợc. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  19. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh Hai ngƣời vừa đi vừa nói chuyện bất giác đã về đến trƣớc cửa tòa nhà lớn. Vô Vi đạo trƣởng chạy ra đón hỏi : -Tiêu đại hiệp có gặp Khâu cô nƣơng không ? Tiêu Lĩnh Vu lắc đầu đáp : -Tại hạ chƣa gặp đƣợc. Tôn Bất Tà nói theo : -Khâu cô nƣơng để lại một tên nô tỳ thuyết phục Tiêu huynh đệ. Y chịu cất giữ chìa khóa cung cấm và muốn đi ngay lập tức. Vô Vi đạo trƣởng thở dài nói : đồng đạo võ lâm khắp thiên hạ đều biết cấm cung ở trong dãy núi Võ Di. Nhƣng dãy núi này dài hàng vạn dậm. Cấm cung ở quãng nào chẳng một ai hay. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Cái đó không cần. Trong hộp gổ này đã có bản đồ. Tôn Bất Tà nói : -Lão khiếu hóa còn lo một điều là Tiêu huynh đệ mà đột nhiên tuyệt tích giang hồ tất khiến cho phong trào chống đối Thẩm Mộc Phong phải tiêu tan. Vô Vi đạo trƣởng gật đầu nói : đúng thế ! Thấm Mộc Phong mấy phen thất bại, phong trào chống đối Thẩm Mộc Phong đang phát huy mà vắng bóng Tiêu đại hiệp tất nhiên bị ảnh hƣởng lớn lao. Ta phải nghĩ kế vẹn toàn mới đƣợc. Tôn Bất Tà hỏi : -Nhƣng Tiêu Lĩnh Vu chỉ có một. Y đã vào cung cấm rồi thì làm sao còn xuất hiện trên chốn giang hồ đƣợc nữa ? Vô Vi đạo trƣởng đáp : đối với địch nhân, ta cần phải có mƣu lƣợc mới đƣợc… Triển Diệp Thanh nói theo : đại sƣ huynh nói phải lắm ! Lam Ngọc Đƣờng giả danh Tiêu Lĩnh Vu đƣợc thì sao chúng ta lại không cắt một ngƣời mạo xƣng Tiêu Lĩnh Vu ? Tôn Bất Tà nói : -Phải đó, Tiêu Lĩnh Vu giả thƣờng hay xuất hiện trên chốn giang hồ vừa giử đƣợc phong trào chống đối Thẩm Mộc Phong, vừa khiến hắn không sinh lòng ngờ vực. Đúng là nhất cử lƣỡng tiện. Vô Vi đạo trƣởng khẽ nói : -Nhƣng vấn đề là lấy ai làm Tiêu Lĩnh Vu giả bây giờ ? Lúc này Đổ Cửu nâng đở Thƣơng Bát tới nơi. Tiêu Lĩnh Vu nhìn Thƣơng Bát hỏi: -Thƣơng huynh đệ đở chƣa ? Thƣơng Bát đáp : Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  20. Đàn Chỉ Thần Công Ngọa Long Sinh -Xà đầu truy hồn kiếm tuy tàn độc vô cùng nhƣng thuốc giải cũng hiệu nghiệm nhƣ thần. Tiểu đệ đở nhiều rồi. Tiêu Lĩnh Vu nói : -Thế thì hay lắm !… Chàng đảo mắt nhìn Triển Diệp Thanh hỏi : -Triển huynh ! Triển huynh hóa trang làm tiểu đệ đƣợc chăng ? Triển Diệp Thanh đáp : -Tâm thì có thừa, chỉ sợ sức không đủ. Tiêu Lĩnh Vu nói : đã có Tôn lão tiền bối và lệnhu sƣ huynh bảo hộ, mặt khác Triển huynh đừng ra mặt chiến đấu với Thẩm Mộc Phong là có thể giử kín chuyện. Vô Vi đạo trƣởng nói : -Theo ý kiến của bần đạo thì bất tất phải dùng ngƣời trá hình Tiêu đại hiệp. Tôn Bất Tà nói : -Xin nghe lời cao kiến. Vô Vi đạo trƣởng đáp : -Nghe ra thì có vẽ huyền hƣ, nhƣng sự thực không phải là chuyện khó. Chúng ta nghĩ kế hoạch chu đáo để hàm hồ trong mấy tháng tƣởng không thành vấn đề. Tôn Bất Tà nói : -Xin đạo trƣởng nói rõ cho nghe đƣợc chăng ? Vô Vi đạo trƣởng liếc mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu đáp : -Chủ trƣơng của bần đạo gồm hai lý do… Ngọa Long Sinh Đàn Chỉ Thần Công Hồi 2 NÖI ƢNG DƢƠNG HAY NÖI NHÂN DUYÊN Đạo trƣởng ngừng lại một chút, đảo mắt nhìn quanh, nói tiếp : -Mỗi khi Tiêu đại hiệp gặp nguy hiểm đều là tự y vƣợt qua. Chúng ta có giúp gì y đâu, mà đều trông vào tài trí và võ công của y. Nếu để ngƣời khác hóa trang làm Tiêu Lĩnh Vu thì chúng ta lại phải bảo vệ cho ngƣời đó. Nhƣ vậy đang ở ngôi chủ động há chẳng biến thành bị động ƣ ? Tôn Bất Tà nói : đạo trƣởng nói rất có lý. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
nguon tai.lieu . vn