Xem mẫu

  1. Công sở và giấc ngủ trưa “xa xỉ” Vẫn biết ngủ trưa là thứ “thuốc bổ”, nhưng với chị em văn phòng, giấc ngủ trưa ngày càng “xa xỉ” và hiếm hoi. Ngủ trưa là một thói quen, một nhu cầu của rất nhiều người, nhất là khi chỉ cần “chợp mắt” dăm phút là chúng ta đã có thể lấy thêm tinh thần, sức khỏe và sự minh mẫn để tiếp tục “chiến đấu” với hàng tá công việc ngổn ngang, hay những bài toán quan hệ đối tác, những cuộc gặp gỡ họp hành kéo dài đầy mệt mỏi. Vẫn biết ngủ trưa là thứ “thuốc bổ”, nhưng với chị em văn phòng, giấc ngủ trưa ngày càng “xa xỉ” và hiếm hoi. Khi mà giá đất tăng cao, các văn phòng chủ yêu là đi thuê, thì việc chục con người bị “dồn” trong chục mét vuông đất với hàng tá đống thiết bị máy móc văn phòng là điều dễ hiểu. Vì thế, văn phòng làm việc, thường ít đủ diện tích để anh chị em văn phòng có thể “ngả lưng” trong những giờ nghỉ trưa ngắn ngủi. Với đặc điểm làm công việc hành chính cả sáng và chiều, giờ nghỉ trưa ngắn ngủi không đủ để dân công sở về nhà, hay ngay thời gian đi lại, tắc đường, tiền xăng, khói bụi… cũng đủ làm nản chí những người có thói quen nghỉ trưa tại nhà rồi quay về cơ quan làm việc tiếp. Không ngủ được hay không dám ngủ? Trong một văn phòng có 10-20 người trên một diện tích văn phòng rộng, lại có cả nam và nữ, thì “giấc ngủ trưa” lại càng khó khăn hơn theo đúng ý nghĩa mà nó mang lại. Chị Tâm, nhân viên bán hàng nói: "Phòng mình có nhiều nam, nhiều khi muốn nằm ngủ cũng khó, mà cũng không hay lắm khi dựa lưng dựa ghế hay gục xuống bàn để ngủ, trong mất “tư thế” lắm. Với cả nhiều khi thiếp đi, cũng không
  2. để ý trông tóc tai rũ rượi, mắt lờ đờ. Bộ phận bán hàng mình nhiều khi phải trực khách thường xuyên nên không dám nghỉ trưa, đành “ngủ bù” vào buổi tối." Vẫn là chuyện giấc ngủ trưa của dân văn phòng, Hoa, 23 tuổi kể: “Mình là nhân viên mới, đúng là vẫn quen thói “tuổi ăn tuổi ngủ”, sau giờ làm là mình không thể kìm được cơn buồn ngủ. Nhưng khổ nỗi, mình có thói quen xấu là ngủ hay nói mơ, lúc mệt thì hay ngáy, đã tìm nhiều cách mà không chữa được. Hôm nằm gục trên bàn, lúc tỉnh dậy thấy mọi người nhìn mình cười cười. Lúc sau chị cùng phòng mới bảo “lúc ngủ, em ngáy vô tư”, mình xấu hổ quá không dám ngủ trưa nữa.” Khác với lý do của các anh chị em văn phòng khác, Linh lại “không dám ngủ trưa” vì lý do công việc quá bận rộn. Làm việc cho một công ty liên doanh, đòi hỏi Linh luôn phải đáp ứng một khối lượng công việc tương đối lớn, với mức thu nhập khá, nhưng chẳng ai biết, cô luôn trong tình trạng thiếu ngủ, và ngủ trưa với Linh “như chưa hề quen”, thời gian trưa chỉ đủ để ăn qua loa suất cơm văn phòng, uống cốc nước rồi lại kì cạch gõ máy tính.
  3. Lẽ nào, các cơ quan chức trách lại phải thông qua chính sách xây “phòng ngủ” cho dân công sở? (Ảnh minh họa) Tận dụng mọi nơi, mọi chỗ… để ngủ Biết là ngủ trưa tại văn phòng là rất khó, nhưng người Việt ta vốn “khéo xoay sở”. Diện tích văn phòng không phải là “chướng ngại vật” quá khó với những cái đầu “biết tính toán”. Và như một điều tất yếu, dân công sở tận dụng rất nhiều các “biện pháp” để có thể “tạm ngơi” trong giờ nghỉ trưa ngắn ngủi. Chị Hoa, nhân viên văn phòng tâm sự: "Đi ăn trưa về là mấy chị em đều cảm thấy buồn ngủ díp cả mắt, nhưng văn phòng thì lấy đâu ra chỗ để nằm. Thế nên, cả phòng nghĩ ra cách là xếp ghế thành hàng dài để nằm, phân công nhau ra, hôm chị được nằm trên ghế, hôm phải ngồi tựa lưng nhắm mắt cho đỡ mỏi. Cũng còn hơn là không được nghỉ một chút, sếp mình cũng phải chấp nhận tạo điều kiện cho chị em, xong “chiến trường” bàn ghế phải thu dọn trước giờ làm việc buổi chiều 15 phút." Với những “công sở” có không gian phòng họp hay phòng hội thảo, thì không gian này cũng rất lý tưởng cho những “giấc ngủ trưa” cho anh chị em văn phòng công sở. Trong mùa hè nóng nực, bật điều hòa nằm trên dãy ghế xếp dài trong phòng họp, hình ảnh này ắt hẳn khá quen thuộc với nhiều anh chị em công sở. Đáng chú ý, trong phòng hành chính của 1 trường Đại học, người ta còn tận dụng khoảng trống sau ghế làm việc, kê “ghế gập, giường gập” để “ngơi” trong giờ nghỉ, những lúc ấy, cửa văn phòng được khóa lại, ngăn cho những “đối tượng không mong muốn” gõ cửa bước vào chứng kiến khung cảnh văn phòng với những tiếng “ngáy” đều đều vội vàng trong giờ nghỉ ngắn ngủi. Với 1001 chiêu “tìm chỗ ngủ trưa” nơi công sở, dường như dân văn phòng công sở vẫn chưa tìm được “chốn bình yên” để có “giấc ngủ quý giá” hiếm hoi trong
  4. những giờ nghỉ trưa chốc lát, trước khi bước vào giờ làm việc tiếp theo trong ngày. Chẳng thế mà, dường như hiệu suất làm việc buổi chiều của dân công sở bao giờ cũng có xu thế “lùi”, hay có văn phòng còn “chống ngủ” bằng những tách cà phê thơm tỉnh táo, tách trà đặc nghi ngút khói… hay hơn thế nữa là “những câu chuyện buôn dưa lê, bán dưa chuột” không có hồi kết. Câu chuyện giấc ngủ trưa vẫn là đề tài nóng hổi của bao khối công sở văn phòng, nhưng lẽ nào, các cơ quan chức trách lại phải thông qua chính sách xây “phòng ngủ” cho dân công sở? Thật là khó, để tìm ra phương kế vẹn toàn…
nguon tai.lieu . vn