Xem mẫu

  1. Có Đau Không? Ở 1 bệnh viện, có 1 đứa trẻ mới sinh ra. Nó là thần đồng vì biết nói chuyện, mọi người xúm quanh giường của 2 má con. Bác sĩ hỏi đứa bé: Cháu có biết bác là ai không? Đứa bé trả lời: Biết ạ. Cháu cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc má con cháu! Cứ thế mọi người hỏi thăm và đứa bé trả lời làm ai cũng thích thú. Đến lượt cha đứa bé hỏi: Cục cưng, có biết ta là ai không? Đứa bé ngoắc ông bố lại gần và lấy ngón tay ấn nhẹ vào trán ông ta rôi hỏi: - Ông có đau không? - Không! Đứa bé ấn mạnh dần, mạnh dần đến khi ông bố la to: Đau! Đứa bé lúc này mới nói: Tui chỉ mới ấn thế này mà ông đã kêu đau. Lúc trước tui còn ở trong bụng má tui, đêm nào ông cũng Đâm vào trán tui làm sao tui chịu nổi!
  2. Cô Dâu Thử Tài Chú Rể Hối hôm động phòng, cô dâu đóng cửa buồng không cho chú rể vào, ra một vế câu đối, bảo đối được mới mở cửa. Cô dâu đọc: Hang Thiên Thai, then khóa động đào, đóng chặt lại kẻo chàng Lưu quen lối cũ Cô dâu đã dùng điển "Lưu thần nhập Thiên Thai" để ra câu đối. Nhưng cú rể không phải tay vừa, dùng luông điển "Bái Công nhà Hán dẫn quân vào cửa Hàm Cốc", đôi lại: Cửa Hàm Cốc, lỏng khuôn tạo hóa, mở toang ra cho ông Bái dân quân vào. Cô dâu chịu là đối giỏi và mở toang ngay cửa ra để đón chú rể vào. Cô Gái, Đừng Vội..... Kinh nghiệm xương máu dưới đây sẽ cho chúng ta thấy rằng: "Nói trước bước sẽ khó qua” mà còn có khi bị ăn vài cái tát. Tốt nhất là làm xong rồi hãy nói không thì lộ hết. Một chiếc máy bay dân dụng đang đi vào một sân bay ở Toronto trong chặng cuối cùng. Viên phi công bật hệ thống liên lạc và bắt đầu nói vào micro:
  3. - Kính thưa quý khách! Ðây là cơ trưởng Johnson. Chúng ta đang hạ thấp dần độ cao xuống Toronto. Tôi muốn thay phi hành đoàn gửi lời cảm ơn đến quý khách đã bay cùng chúng tôi hôm nay, và tôi hy vọng quý khách sẽ thoải mái khi ở Toronto. Cảm ơn quý khách đã đến với hãng hàng không chuyên nghiệp của chúng tôi. Rất mong được gặp lại! Rồi anh chàng mơ màng nhìn sang hai bên cửa. Tệ một nỗi, anh ta quên mất không tắt hệ thống liên lạc. Cả máy bay đều có thể nghe được cuộc nói chuyện trong khoang lái. Phi công phụ nói với cơ trưởng: - Này, cậu định sẽ làm gì ở Toronto thế? - À, tớ mua sắm một ít hàng lậu. - Ý tớ muốn hỏi tối nay kia. - Tối nay à? Trước hết là tớ nhận phòng ở khách sạn và đi tè một phát, buồn... cứng cả người rồi! Tất cả hành khách cười rầm, nhưng cơ trưởng đâu nghe thấy gì, tiếng anh chàng vẫn tiếp tục: - Sau đó thì... tớ sẽ đưa cô tiếp viên mới đi ăn chiều, cậu biết đấy, cô tiếp viên mà có bộ ngực đồ sộ đi giày đỏ ấy. - Cậu sẽ thế nào với cô ta? - Tớ sẽ ăn tối và chuốc rượu cho cô ta, sau đó mang cô ta về phòng và ngủ với cô ta suốt đêm. Ha, ha... Mọi người trên máy bay đều nhìn về phía cô tiếp viên giày đỏ. Cô nàng tiếp viên mới này xấu hổ quá, cô chạy từ cuối máy bay lên để vào khoang lái tắt hệ thống liên lạc.
  4. Ði được nửa đường, do vội vàng, lại sắp có “nước mắt ngắn nước mắt dài” nên cô bị vấp và ngã lăn dưới chân một anh chàng. Anh chàng nọ cúi xuống đỡ cô dậy và nói: - Không cần phải chạy vội thế đâu, em gái. Hắn ta còn phải “tè một phát” trước đã mà! Có Gì Đâu? Có 1 anh chàng râtkhò ko ai có thê làm anh ta giân duoc. bạn gái anh ta tahý chán wá nhung ko biết nói làm sao dê chia tay anh,vì anh ko làm gì có lỗi ca.chọt cônghĩ ra 1 ý;hôm sao cô hẹn anh ra ,cô nói;anh oi,hôm wa em di choi vói1 nguòi bạn trai dến khuya mói về,anh... có giân em k0.anh ta nói;có gì dâu!em di dau di vói ai dó là quyền cua em. cô ko biêt nói jì hon.hôm sao cô lại hẹn anh ra và nói;anh oi,hôm wa em ngu chung vói 1 nguòi dàn ông khác,anh có giận em ko.anh nói;có jì dâu,em muốn ngu vói ai thì ngu dó là quyền cua em ma,cô gái ko chịu duọc nũa,bây jòi em quyêt anh vói em chia tay.anh ko nói jì,cô nói;anh có nghe ko ,em nói là chia tay do...... anh nói;có jì dâu,dó là quyết dịnh cua em mà,,.....cô gai...........bótay Cô Hàng Xóm Cũng Pó Tay
  5. Đôi vợ chồng nọ lấy nhau đã lâu nhưng vẫn chưa có tin mừng. Sau khi đã dùng đủ mọi phương pháp từ tân tiến đến gia truyền, cuối cùng họ quyết định sinh con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo. Đến phòng khám nọ, bác sĩ đưa cho họ một cái lọ nhỏ và bảo trở lại sớm để nộp mẫu tinh dịch. Sau một tuần, hai vợ chồng quay lại phòng khám gặp bác sĩ với cái lọ sứt sẹo và trống rỗng. Ông bác sĩ cau mày tỏ vẻ thất vọng: - Mỗi việc đó mà ông không làm được ư? Vợ chồng họ bối rối nhìn nhau, ngập ngừng mãi người chồng mới “trình bày hoàn cảnh” được: - Thưa bác sĩ, tôi đã thử bằng tay, dùng một số dụng cụ hỗ trợ, nhưng không có kết quả. - Chậc, chậc! – Bác sĩ hua hua tay lên trời vẻ chán nản. Người đàn ông tiếp: - Tôi nhờ vợ giúp, cô ấy hì hụi mãi cũng không được. Sau đó chúng tôi đã nhờ cô hàng xóm cũng không xong! Ông bác sĩ mở to mắt, kinh ngạc thốt lên: - Cái gì? Ông đã nhờ đến cô hàng xóm? Không đùa đấy chứ? - Vâng, thưa bác sĩ. - Chịu! Nếu ông không còn “khả năng đó” thì tôi đành bó tay! Người đàn ông bối rối: - Thực ra... chỉ cần cho tôi cái lọ nào dễ mở nắp là ổn thôi! -?!! (Bây giờ thì bác sĩ đã hiểu)
nguon tai.lieu . vn