Xem mẫu

  1. Chủ Quan Có anh đánh đàn bầu rất xoàng, lại cứ tưởng mình hay. Một hôm anh ta mang đàn ra gảy thì nghe bên hàng xóm có tiếng khóc tỉ tê. Ðúng tiếng đàn bà, con gái. Anh ta nhớ lại, thì quả bên hàng xóm có chị góa chồng. Chồng chết đã đoạn tang rồi, còn nhớ thương gì nữa mà khóc! Nhưng rồi anh ta lại nghĩ bụng: "Không biết có phải tiếng đàn của mình làm cho chị ta xúc động hay không." Anh ta thử không gảy nữa xem sao. Quả nhiên chị kia không khóc nữa. Anh ta nghiệm ra rằng: cứ mỗi lần anh ta đàn thì chị kia lại khóc. Càng đàn, chị kia càng khóc lớn hơn! Anh ta khấp khởi mừng thầm. "Thôi chị này mê tiếng đàn của mình rồi!" Từ đấy, cứ đêm khuya thanh vắng, anh ta lại đem đàn ra gảy hòng quyến rũ chị kia. Cho đến một hôm, anh ta chắc thầm là cá đã cắn câu, bèn lân la sang gợi chuyện: - Chẳng hay chị có điều gì buồn phiền mà cứ mỗi lần tôi gảy đàn, chị lại khóc như vậy? Nếu tiếng đàn của tôi làm chị buồn thì từ nay tôi không gảy nữa! Chị kia liền trả lời: - Vâng, quả có như vậy. Cứ mỗi lần anh gảy đàn thì em lại nhớ đến nhà em lúc còn sống. Anh ta như mở cờ trong bụng, hỏi: - Thế ngày xưa, chắc anh cũng là tay đàn bầu khá lắm đấy nhỉ? Chị kia lắc đầu:
  2. - Không phải. Mỗi lần nghe anh đánh đàn em lại nhớ đến tiếng bật bông của nhà em nên em khóc. Chứ Sao? Cách trạm bên biên giới vài mươi thước, một chàng trai mang cái bao trên lưng len lén phóng qua bên kia. Không dè nhân viên thuế quan rình sẵn chặn lại hỏi: Anh hai mang bao gì đó? Chàng trai đáp: Thức ăn cho thỏ. Nhân viên nhà nước nói: Anh hai cho tôi xem được không? Chàng trai không thể tránh, mở bao ra toàn là thuốc lá. Ông kia trợn mắt: Đây là thức ăn cho thỏ à? Chàng trai vẫn tỉnh queo: Chứ sao? Nếu chúng nó không ăn thì nhịn đói chớ tôi không tìm được món gì khác. Coi Phim
  3. Có một boy nghe lời bạn cách tán gái là rủ đi xem phim, mà hôm nay cinema chiếu phim Công Phu II do CHÂU TINH TRÌ đóng nên anh bèn: Boy: Bíp…bíp…bíp… Ring…ring…ring Girl: Alô. Ai gọi tui dzậy trời! Boy: Hello baby!!! Anh đây Dũng Conan nè, tối hôm nay em có rảnh không? Girl: Có, thì sao, làm gì?. Boy: Ah…ah, anh muốn rủ em đi xem phim Girl: Vậy ah, có hay không? Boy: Dĩ nhiên là hay rồi, hay anh mới rủ em đi chứ! Girl nói với giọng khóai chí: Phim gì vậy anh? Anh chưa kịp nói cho cô ấy bít phim gì … thì mẹ bảo với anh Mẹ boy: Có con gì chạy dzô nhà mình dzậy con. Boy đáp: Heo ạ! Bất thình lình có một bàn tay xuất hiện qua điện thọai. Chát…chát…chát…bốp…bốp…bốp… Boy: Ặc…ặc…ặc Coi Sách
  4. Một ông nhà giàu có đứa con trai ham chơi hơn thích học. Ông bắt nó ở trong "Thơ phòng" đọc sách, rồi ông rình nghe. Một lát nó nói: Hay thật! Hiểu rồi. Ông rất mừng, bước vào hỏi: Con hiểu câu nào trong sách mà nói rằng hay? Đâu chỉ cho tía xem. Cậu công tử đáp: Thưa tía, con thiết nghĩ coi sách thật là bổ ích; nó mở mang trí óc rất nhiều. Từ bấy lâu nay con tưởng sách là chữ viết, nay coi kỹ, quả thật là chữ in. Còn Bệnh Sau một thời gian ở Dưỡng trí viện khá lâu, một thân chủ được ông Giám đốc xét thấy "Có thể về nhà" bèn mời lên văn phòng hỏi lần chót: Nếu ông không có lỗ tai thì sao? Ông thân chủ đáp: Tôi không thấy được. Viên giám đốc lẩm bẩm: Quả thật hắn còn bệnh.
  5. Một tháng sau, thân chủ được mời để nghe câu hỏi cũ và cũng trả lời như rứa. Hai lần sau nữa ông ta vẫn giữ nguyên lập trường. Qua lần thứ năm, viên giám đốc bực mình hỏi: Tại sao ông không có lỗ tai mà lại không thấy đường? Ông thân chủ đáp: Ơ! Ơ! Vì cái nón sụp xuống che mắt làm sao thấy được?
nguon tai.lieu . vn