Xem mẫu

  1. Chim Chuột Ở U Minh Năm đó, tui làm đám mạ ở gần mé rừng. Nói là "làm đám mạ", vậy chớ có làm gì đâu. Ở xứ này mà, tháng hạn châm một mũi lửa là mặt đất bị cháy sạch, chờ tới sa mưa, đội lúa giống ra, coi chổ nào ưng ý là gieo. Giống lúa tôi đã ngâm lên đủ ba càng một mộng đàng hoàng, từ trong nhà đội ra. Bữa đó trời trong, im gió. Nhưng không biết sao tui nghe dường như có mây che mù mịt trên đầu. Có cả tiếng gió rì rầm đâu xa xa trên đầu. Có cả tiếng gió rì rầm đâu xa xa nữa, ra đến nền đám mạ, tui để thúng lúa giống trên đầu xuống thì... Trời ơi! Chim dòng dọc với chim lá rụng nằm đầy nhóc thúng giạ. Chúng đã ăn sạch sẽ cái thúng lúa giống của tui, không còn một hột để nhổ râu. Nghe động, chúng bay lên cái rần chỉ còn lại cái thúng không. Tức quá, tui về nhà ngâm thêm một giạ lúa giống nữa. Vài ngày sau, tui cũng đội lúa ra gieo y nền cũ. Lần này biết khôn, tui không để thua mấy con chim này nữa. Một tay tui vịn thúng, một tay cầm nhánh chà quơ quơ phía trên đầu. Vậy mà tới đám mạ, thúng lúa giống cũng bị chim ăn hết phân nữa. Bây giờ mới bắt đầu gieo hột. Tui cặp thúng lúa vào nách, đi thụt lùi, vãi ào ào. Vãi hết thúng lúa giống, đến chừng coi lại thì không có một hột nào rơi được tới đất. Chuột! Chuột đứng xếp hàng. Con nào cũng vậy, một tay chắp sau đít, một tay đưa ra hứng lúa. Chúng vừa ăn vừa vuốt râu. Có mấy con chuột già không hứng được lúa để ăn, ngồi ngoài rìa đám mạ mặt mày buồn thiu.
  2. Chính Má Nàng Thiên Lôi nổi tiếng cao tay ấn về tình yêu, dạy cho Coiti vài chiêu để áp dụng với cô bồ mới: - Tình yêu phải làm cho nhanh, thí dụ Coiti đến gõ cửa nhà bồ Coiti, khi cửa mở phải xông đến ôm nàng, hôn chỗ má. Mấy hôm sau, Coiti gặp lại Thiên Lôi, thấy mặt Coiti bầm tím, Thiên Lôi hỏi: - Tại sao thế Coiti? - Cha nụi còn hỏi gì nữa? - Thế nàng tát Coiti đó hả? - Không, chính mẹ nàng ra mở cửa mới chết chứ! Thiên Lôi dấu mặt cười khe khẻ và nói thầm: - Đúng là đồ mắt đui Bà già vậy mà nhìn không ra, đáng cho cái tật hấp tấp. Chính Trị Một cậu bé đề nghị bố giải thích cho cậu hiểu xem chính trị là gì. Ông bố nói: "Con hãy nhìn vào gia đình mình đây. Bố kiếm tiền và mang về nhà, vậy bố là Nhà tư bản. Mẹ quản lý số tiền này nên mẹ là Chính quyền. Bố mẹ chăm lo đến phúc lợi của con, cho con được hạnh phúc và bình yên nên con là Nhân dân. Chị giúp việc nhà ta là Giai cấp lao động còn cậu em còn quấn
  3. tã của con sẽ là Tương lai đất nước. Con đã hiểu chưa?" Cậu bé hãy còn băn khoăn nhưng trước tiên muốn đi ngủ cái đã. Buổi đêm cậu bé tỉnh dậy vì chú em đã ị ra tã lót và đang kêu gào. Cậu tiến đến phòng ngủ của bố mẹ, gõ cửa nhưng mẹ đang ngủ rất say nên không nghe tiếng. Cậu bèn đi đến phòng của chị giúp việc và nhìn thấy bố đang vật nhau với chị ta trên giường. Cả hai đều mải mê nên không nghe thấy tiếng gõ cửa. Cậu lại đi về phòng và ngủ tiếp... Sáng hôm sau ông bố hỏi con trai xem nó đã hiểu thế nào là chính trị chưa và yêu cầu tự diễn giải lại. Cậu bé trả lời: "Vâng, bây giờ thì con đã hiểu. Nhà tư bản đè đầu cưỡi cổ Giai cấp lao động trong khi Chính quyền ngủ say không biết gì. Nhân dân hoàn toàn không được đếm xỉa đến và Tương lai thì thối hoắc!". Chín Đứa Con Sau thế chiến thứ nhất lối 30 năm, hai bạn đồng ngũ gặp nhau. Bấy giờ mỗi người đã hơn sáu mươi tuổi. Nhưng lời hỏi thăm nhau nổ như bắp rang: Anh có mấy con rồi? Không có đứa nào cả. Còn anh? Ơ! Tôi có chín thằng. Chín cậu trai! Ừ! Chín đực! Anh sung sướng quá? Bơ! Bơ!
  4. Thằng cả làm nghề gì? Ngoại giao. Oai chưa? Thằng hai? Ờ! Cũng một lò với anh nó. Toàn là đồ ngu. Chà! Thằng ba làm gì? Kinh tài. Tuyệt! Thật là quý tử! Còn thằng tư? Ư! Ư! Thằng tư cũng vào khám như anh nó. Uý! Sao vậy? Thằng năm thì sao? Ối chao! Hỏi làm chi anh ơi! Thi sĩ đấy! Hay lắm! Hay lắm! Thằng sáu! Làm thơ! Ngâm thơ! Hừm! Thằng bảy chắc khá hơn. Sĩ quan bộ binh. Đúng rồi! Nhà nòi phải nối dòng bố chứ! Thằng tám thế nào? Lại là nhà binh ngồi gãi giấy. Cũng hay! Còn thằng út? Ờ! Nó sống độc thân... Như tôi vậy. Chịu Thua Ông Mù
  5. Một sinh viên không hiểu thuyết "Tương đối" của nhà bác học Einstein, liền hỏi ông. Ông đáp như sau: - Một hôm, tôi đi đường gặp một người mù, tôi hỏi y "Anh muốn uống một ly sữa không?". Người mù hỏi lại tôi: - Sữa là cái gì? - Sữa là một thứ nước trăng trắng. - Nước thì tôi biết, nhưng trắng là thế nào? - Trắng là màu giống như lông con ngỗng. - Lông thì tôi biết rồi, nhưng con ngỗng thì như thế nào? - Ngỗng là một loại chim có cái cổ dài và cong. - Cái cổ thì tôi biết, nhưng cong là thế nào? Nhà bác học Einstein liền nắm cánh tay của người mù giang thẳng ra và bảo: "Thế này gọi là cong". Người mù vui mừng bảo: - À thế bây giờ tôi hiểu sữa là cái cánh tay cong cong lại giống như cái cổ con ngỗng.
nguon tai.lieu . vn