Xem mẫu

  1. Cháy! Cháy! ột nhà văn có một người hầu rất là đần độn. Một hôm, khi nhà văn đang bận rộn viết một cuốn sách mới, người hầu chạy bổ vào buồng. Anh ta hét to: Cháy! Cháy! Nhà bếp đang cháy. Nhà văn liền đứng dậy và chạy cùng anh hầu vào nhà bếp. Có lửa cháy gần lò bếp, vì anh hầu đã để củi gần lò bếp và củi đang bốc cháy to. Nhưng cũng có một nồi nước to đặt bên bếp lò. Nhà văn nói: Anh thật ngốc nghếch. Tại sao anh không hắt nồi nước đó vào củi đang cháy hả? Lẽ ra anh đã có thể dập tắt lửa một cách nhanh chóng. Anh hầu nói: Không được ạ, nước đó vô dụng vì nó là nước nóng. Cha Cố Và Sư Ông Thi Tài ột ông cha thấy sư đang đăng đàn làm lễ, muốn xỏ ông sư, đọc luôn một vế câu đối: Sư ông đăng đàn, vãi ra kia, tiểu ra đấy.
  2. Vãi vừa có ý bà vãi, vừa có ý đại tiện, tiểu vừa có ý chú tiểu, vừa có ý tiểu tiện. Nhà sư cũng không vừa, chờ hôm chủ nhật thấy cha đang rửa tội mới vào nhà thờ đối lại: Cố cha rửa tội, tra đằng trước, sờ đằng sau. Câu đối lại cũng tài tình! Cha có hai ý: ông cha, và "tra" vào, sờ cũng có hai ý: bà sơ (soeur) và sờ mó. Cách chơi chữ của cả hai người đều hiểm cả. "chả" Và "nem" rong bữa ăn tối, cậu con trai thông báo: - Thưa cha mẹ, con sẽ cưới LyLy, cô gái đẹp nhất thị trấn này ấy. Sau bữa ăn, ông bố kéo cậu ta ra nói chuyện riêng: - Cha có điều cần nói với con... Thời trẻ cha đã từng đùa cợt với nhiều phụ nữ. LyLy là em cùng cha khác mẹ với con, cha sợ rằng con không thể lấy cô ta. Năm sau, anh con trai dẫn về nhà một cô gái khác và giới thiệu một cách tự hào: - Mộng Kiều đã đồng ý! Chúng con sẽ làm đám cưới vào tháng 6. Một lần nữa, người cha lại kéo cậu ra ngoài, vẫn là một tin tồi tệ: - Mộng Kiều cũng là em cùng cha khác mẹ với con. Cha vô cùng xin lỗi con về chuyện này. Cậu con trai buồn bực hơn bao giờ hết, anh ta quyết định nói với mẹ tin này:
  3. - Cha đã làm những việc hết sức tai hại... Con chắc rằng mình không bao giờ lấy được vợ. Mỗi lần con yêu một cô, cha lại nói rằng cô gái ấy là con của mình. Bà mẹ lắc đầu: - Kệ ông ấy! Con đừng chú ý đến những gì ông ấy nói! Thực ra, ông ta cũng không phải là cha của con đâu mà lo! Chết Ngàn Năm ột anh có tính hay nịnh kẻ quyền quý. Một hôm anh ta đến nhà một ông quan nọ mở miệng xu nịnh: - Hôm qua con nằm chiêm bao thấy ngài sống một ngàn năm. Vậy nay đến báo tin cho ngài mừng. Ông quan nghe xong, nét mặt tỏ ra buồn rầu, nói: - Sách dạy thấy sống là chết. Con người ta thức là dương, ngủ là âm. Âm dương bao giờ cũng trái nhau. Anh chiêm bao như vậy chắc là tôi khó lòng mà trọn vẹn được. Anh ta nghe nói sợ quá liền chữa: - Bẩm đúng như thế đấy ạ! Con nói lộn, chứ thực ra con nằm chiêm bao thấy ngài chết một ngàn năm ạ!
nguon tai.lieu . vn