Xem mẫu

  1. Cảm ơn
  2. MR: Bà tin là tui ngồi chơi cũng có người cảm ơn không? AD: Xạo quá đi ông! MR: Không tin hả, mỗi tối hết chương trình ti vi thì người ta lại : “Cảm ơn quí khán giả đã quan tâm theo dõi” đấy! oOo Khế ngọt MR1: Mày biết vì sao nhỏ T trường mình thi rớt tiếng hát truyền hình không? MR2: Hát dở quá chứ gì? MR1: Không phải, nó dự thi bài Quê hương, nhưng hễ tới đoạn “quê hương là chùm khế ngọt” nó lại... nuốt nước miếng một cái! oOo Vật chứng AD tức giận quay xuống hỏi hai MR: - Trong hai ông, ai vừa mới vuốt tóc tui? MR ngồi cạnh hiến kế: - Bà cứ bảo hai đứa nó xòe tay ra, tay đứa nào nhiều... gàu thì biết chứ gì!
  3. Dốt quá! MR mắng em: Sao mày dốt thế, bài toán dễ ẹc vậy mà làm không xong. Em: Không biết thì mới hỏi anh chứ! MR: Đấy, cái dốt nặng kí nhất của mày chính là ở đó!!! oOo Giống... MR: Cho tui mượn cây viết. AD: Đi học mà hổng mang viết có khác nào... MR: Thôi, khỏi giảng đạo, bà định nói đi cày mà quên mang trâu chứ gì? AD: Không, ý tui là giống như ông đi tán gái mà không đem tiền theo vậy! oOo Tưởng bở MR: Bà thấy dung mạo tui thế nào? AD: Khuôn mặt ông hả... nhìn chung chỉ có cái mũi là không được đẹp lắm thôi, còn... MR: (sướng rơn) AD: ... Còn mắt, miệng... đều tệ hết.
  4. Hy sinh vì khoa học Cô giáo dặn mỗi học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh họa cho buổi học sắp tới mang chủ đề: "Cuộc sống hiện đại". Hôm sau, cô giáo đề nghị từng em giới thiệu vật dụng mà mình mang theo. Wendy mang đến máy Sony Walkman. Kendy mang theo cái mở đồ hộp chạy điện và biểu diễn với một hộp thịt. - Còn Jonny, em mang gì đến vậy? - cô giáo hỏi. - Em mang máy trợ tim của ông nội ạ! - Thôi chết, thế ông có mắng em không? - Không ạ! Ông chỉ "ặc... ặc" hai tiếng thôi mà. oOo Ngày khai trường, Ông Hiệu trưởng Hoang Đường nói chuyện với tất cả học sinh của trường. Ông nói: - Các em phải biết một điều, Đức là cái gốc của con người. Con người có thể thiếu tài nhưng không thể thiếu Đức. Xã hội tồn tại được là nhờ vào cái gốc, tức là cái đức.Tài có thể ví như cái áo, đức ví như cái quần. Không bận áo ở trần coi còn được, nhưng mặc áo mà chẳng bận quần thì khó coi ghê lắm.
nguon tai.lieu . vn