Xem mẫu
- Cầm Đế - Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 2: Cầm Trúc Hợp Bích( phần ba)
Tần Thương sau khi hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Li, cũng đành bất đắc dĩ gật
gật đầu, cắn răng đáp: "Được, ta đáp ứng ngươi."
Diệp Li chắp hai tay ra sau lưng ,cười đến híp cả mắt lại nói : " Điều kiện cuối cùng
này rất đơn giản. Kêu ta một tiếng thúc thúc xem nào."
Tần Thương sửng sốt, " Ngươi……"
Diệp Li cười nói: " Ta nói sai sao? Ngươi là sư phụ của tôn tử ta, tự nhiên thấp hơn
ta một thế hệ , gọi thúc thúc cũng không sai mà."
" Lão gia hoả đáng phỉ nhổ kia, ngươi lừa ta à." Tần Thương hung hăng vồ lấy Diệp
Li, lão không thèm để ý hay lo ngại thực lực của đối phương là tử cấp chiến sĩ.
Diệp Li cũng không hề sử dụng đấu khí và kỹ xảo vũ kĩ, tuổi của hai người đều đã
hơn sáu mươi , lại là tử cấp cường giả, không ngờ lại xông vào đánh lộn trong trúc
ốc, không ai chịu nhường ai, cũng còn may,đồ đạc trong phòng cũng không nhiều,
chứ nếu không đã trở thành một đống lộn xộn.
Tần Thương dù sao cũng chỉ là ma pháp sư, cho dù dùng toàn bộ lực lượng của thân
thể, cũng còn kém xa Diệp Li, khi lão bị Diệp Li đè trên mặt đất , vừa xấu hổ vừa
tức giận nói: " Không đánh nữa, mệt chết đi được."
Diệp Li buông Tần Thương ra, lão ngồi bên cạnh Tần Thương, nhìn bộ dạng Tần
Thương thở gấp từng hơi , nụ cười trên khuôn mặt không nhịn được càng trở nên
đậm hơn.
"Lão Tần, đặt cho tôn tử ta một cái tên đi . Tiểu tử này mới đầy tháng, vẫn còn
chưa được đặt tên."
Tần Thương biết, Diệp Li bây giờ xem như đã chính thức đáp ứng lão, linh quang
trong đầu lão chợt lóe lên, nói : " Đã như vậy gọi nó là Diệp Âm Trúc đi. Kế thừa
âm nhạc của ta và trúc của các ngươi."
Cầm Đế
- Diệp Li cười ha ha, " Được, đã vậy hãy gọi nó là Diệp Âm Trúc."
Tần Thương đột nhiên nắm lấy râu của Diệp Li, hung hăng nói: "Ngươi vốn có phải
đã định đáp ứng ta rồi không."
Diệp Li chẳng chút che dấu gật gật đầu, đáp: " Đúng vậy!"
Tần Thương cả giận nói: " Vậy vừa rồi sao ngươi còn làm khó ta?"
Diệp Li hừ một tiếng, nói: " Ai bảo ngươi tới đây cầu xin ta. Tiểu tử Diệp Trọng này
thật ngu ngốc , ngay cả việc kiếm lời cũng không biết, ban đầu không phải là ta
không nghĩ tới thành kiến về môn hộ , nên mới nói những lời như vậy . Nếu không
phải ta kịp thời chấn bay hắn ra ngoài, hắn sẽ làm lộ hết ý đồ của ta, ta làm sao có
thể kiếm lời được . Tông chủ lưỡng tông, thật không tồi, không tồi a, khai sáng nên
tiền lệ chưa từng có của Đông Long Bát Tông , ha ha ha ha."
"Ngươi……" Nhìn bộ dạng đắc ý của Diệp Li, Tần Thương mới hiểu được, mình
thật là dại dột, bị hắn lừa hết lần này đến lần khác.
"Lão trúc tử, điều kiện của ngươi ta đã đáp ứng rồi, tự nhiên ngươi đã đồng ý để ta
làm sư phụ của tôn tử ngươi, ngươi cũng phải đáp ứng điều kiện của ta."
Diệp Li cười ha ha, nói: " Làm sao vậy? Lại muốn trả thù ta sao?"
Tần Thương không tức giận đáp: " Ngươi tưởng ta giống như ngươi sao! Ta là vì
muốn tốt cho Âm Trúc. Đương nhiên , ngươi về sau không được đề cập đến việc ta
thuộc thế hệ thấp hơn ngươi, chúng ta bàn về chuyện khác."
Diệp Li chăm chú nhìn Tần Thương, gật gật đầu, nói: " Vậy ngươi nói đi."
Tần Thương nói: " Tu luyện 'Xích Tử Cầm Tâm ' cực kỳ gian nan, muốn tu luyện
thành công, thì phải khiến Âm Trúc hoàn toàn bảo trì được trái tim thuần khiết,
hay nói cách khác, không thể để nó tiếp xúc với ngoại giới, thậm chí là các ngươi,
cũng phải cố gắng ít tiếp xúc với nó. Ngoại trừ Trúc Đấu Khí ra, nếu không có sự
đồng ý của ta, các ngươi không được truyền thụ bất chứ một loại vũ kĩ gì cho nó.Khi
hắn được ba tuổi, mỗi tuần , các ngươi chỉ có thể gặp nó một lần, không được kể cho
nó bất cứ chuyện gì của thế giới bên ngoài, chỉ có giữ được trái tim thuần khiết
không có truy cầu, mới có thể tu luyện thành Xích Tử Cầm Tâm."
Diệp Li hỏi: " Vĩnh viễn không được học vũ kĩ sao? Không học Trúc tông vũ kĩ, nó
về sau có thể trở thành tông chủ của Trúc tông?"
Tần Thương suy nghĩ, đáp: " Cũng không phải là vĩnh viễn không được học. Nhưng
ít nhất trong mười lăm năm không nên truyền thụ cho nó bất cứ một loại vũ kĩ nào,
để tránh nó phân tâm. Nếu trong mười lăm năm này, nó vẫn chưa đạt tới cửu giai
của Xích Tử Cầm Tâm, sợ rằng, ta cũng thất bại rồi."
Cầm Đế
- Diệp Li thống khoái nói: " Được, ta đáp ứng ngươi. Như vậy được chưa, ngươi
không phải lo lắng về vấn đề bối phận sao? Bề ngoài, ngươi là sư phụ của nó,nhưng
khi chỉ có chúng ta, Âm Trúc sẽ gọi ngươi là gia gia."
Tần Thương liếc mắt nhìn Diệp Li, " Cũng coi như nhà ngươi có chút thành ý."
Hai vị lão nhân có thực lực cường đại, nhưng chưa bao giờ tung hoành trên Long
Khi Nỗ Tư đại lục, đang liếc mắt nhìn nhau, bọn họ từ trong mắt đối phương, đều
thấy được quang mang mong chờ, đó là mong chờ tương lai huy hoàng của Âm
Trúc mà cũng là của Đông Long Bát Tông……
Tần Thương quay lại Lộ Na thành , sắp xếp qua loa một chút , sớm ngày thứ hai,đã
quay lại Bích Không Hải, vị hội trưởng mới nhậm chức của ma pháp công hội A
Tạp Địch Á rõ ràng chẳng để tâm đến công hội một chút nào, chẳng có sự tình nào
trọng yếu hơn so với việc dạy dỗ thật thật tốt người đệ tử thiên tài, trời sinh tám
ngón của lão.
Mặc dù Diệp Li là tông chủ của Trúc tông, nhưng trong Bích Không Hải này,bọn họ
cũng chỉ ở trong một căn nhà mà thôi, thê tử của Diệp Li đã qua đời, chỉ có bốn
người lão ,nhi tử , con dâu và thêm tôn tử của lão, bây giờ có thêm Tần Thương
thành ra năm người. Trúc ốc vốn rất nhiều, nhưng Tần Thương vẫn cố chấp không
chịu ở chung cùng bọn họ, theo yêu cầu của lão, Diệp Trọng đã cho xây dựng một
toà trúc ốc cách chỗ bọn họ sinh sống năm trăm thước, đối với một lục cấp đại địa
chiến sĩ như hắn mà nói, chuyện này căn bản rất dễ dàng.
Trên Long Khi Nỗ Tư đại lục, cấp bậc của chiến sĩ và ma pháp sư là giống nhau,
cũng được chia làm thất cấp, tương tự như thải hồng thất sắc, có chiến sĩ, trung cấp
chiến sĩ, cao cấp chiến sĩ, đại địa chiến sĩ, thiên không chiến sĩ , chiến sư, đại chiến
sư. Mặc dù màu sắc tu luyện đấu khí của Trúc tông rất đặc biệt, nhưng Diệp Trọng
bây giờ đã tiến vào hoàng trúc cảnh giới, tương đương với cấp bậc lục cấp sơ giai
trong thải hồng thất sắc, tự nhiên cũng chính là đại địa chiến sĩ rồi.
Trúc ốc được kiến tạo mặc dù rất đơn giản, nhưng yêu cầu của Tần Thương lại
nghiêm khắc phi thường, kể cả góc độ của một số cây trúc cùng với kích thước của
phòng ốc,phải bao nhiêu thước bao nhiêu tấc, thậm chí còn mua một ít vật liệu đặc
biệt từ Lộ Na thành đặt vào trong đó. Mãi đến sau này, Diệp Trọng mới hiểu được,
Tần Thương sở dĩ phải kiến tạo phòng ốc nghiêm khắc như vậy, chính là vì để tiếng
đàn bên trong trúc ốc sinh ra hiệu ứng lập thể ( hiệu ứng âm thanh nổi) lớn nhất.
Sau mười ngày, dưới sự cố gắng của Diệp Trọng , căn trúc ốc theo yêu cầu của Tần
Thương rốt cục cũng đã được kiến tạo xong.
"Ngươi có ấm đầu không vậy, Âm Trúc vừa mới đầy tháng không lâu, bây giờ có
thể học được cái gì chứ!" Diệp Li mở to hai mắt nhìn Tần Thương ở trước mặt, thật
sự không hiểu nổi trong lòng của lão gia hoả này đang suy nghĩ cái gì.
Cầm Đế
- Song thủ của Tần thương chắp sau lưng, làm thành một bộ dạng khinh thường nhìn
lão bằng hữu của mình, " Ai nói anh nhi ( trẻ con) lại không học được nào? Cho dù
không học được, chẳng lẻ, lại không thể nghe được sao? Ngươi tưởng rằng tu luyện
Xích Tử Cầm Tâm dễ vậy sao ? Nếu không nhân lúc khi nó còn nhỏ , trước khi tiên
thiên khí bắt đầu biến mất, làm sao có thể thành công được."
Diệp Li cuống quít lắc đầu, " Không được, không được. Ta chẳng lẽ còn chưa biết
uy lực tiếng đàn của ngươi sao? Nếu tôn tử của ta bị tinh thần ma pháp trong tiếng
đàn của ngươi làm bị thương , ta sợ rằng nó sẽ biến thành ngu ngốc a."
Tần Thương không hề tức giận nói: " Ta thấy, ngươi mới là kẻ ngu ngốc, chẳng lẽ
sự quan tâm của ta với Âm Trúc lại ít hơn ngươi sao? Nó là hy vọng lớn nhất trong
cuộc đời ta. Cho dù làm ta bị thương, cũng không có khả năng làm bị thương nó.
Trước khi nó được ba tuổi, nó không có khả năng học tập đấu khí cùng các ngươi,
trước khi nó được năm tuổi, cũng không có khả năng học cầm với ta. Tuy vậy,
khoảng thời gian này mới là trọng yếu nhất. Ta cần sử dụng tiếng đàn của ta, để cho
nó mỗi ngày khi lắng nghe , nó sẽ tự hình thành cầm tâm, hài tử này cũng cần được
chiếu cố, đành phải để Diệp Trọng và Mai Anh cùng nghe. Một mặt có thể chiếu cố
đến hài tử ,mặt khác, với việc tu luyện đấu khí của bọn chúng cũng có chỗ tốt."
Trong mắt Diệp Li bắn ra quang mang giảo hoạt , lão đá nhi tử mình một cước, "
Còn không mau cám ơn Tần thúc thúc của ngươi đi. ' Bồi nguyên tĩnh tâm khúc '
của Cầm tông,không phải ai cũng có thể nghe được đâu."
Chương 2: Cầm Trúc Hợp Bích( phần bốn)
Từ sau ngày Tần Thương bị Diệp Li lừa đưa vào tròng, Diệp Trọng đối với phụ
thân của hắn có thể nói là bội phục tới mức đập đầu sát đất, hắn cười hắc hắc, vội
vàng kéo Mai Anh đang ôm trong lòng Diệp Âm Trúc tiến tới cảm tạ.
Tần Thương sửng sốt, đến lúc này lão mới hiểu được, nguyên lai lão cũng thật là dại
dột, không ngờ lại bị Diệp Li lừa gạt hết lần này tới lần khác, mà không làm gì được
hắn , lão chỉ vào Diệp Li nói: "Nguyên lai ngươi đã đoán được ta sẽ dùng Bồi
Cầm Đế
- Nguyên Tĩnh Tâm Khúc, ngươi ! Ngươi ! Ta bây giờ rốt cục đã hiểu được cái gì gọi
là lão gian cự hoạt ( càng già thì càng nham hiểm)."
Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc, đối với võ giả thật có lợi ích cực tốt , không chỉ không
phải lo lắng tốc độ vận hành của vũ kĩ khiến bản thân bị tẩu hỏa nhập ma mà còn
bài trừ tạp niệm trong lòng, hai hạng mục này chính là mơ tưởng của võ giả, huống
chi tiếng đàn còn dẫn động khí tức của những nguyên tố trong thiên địa , đối với
thính giả có tác dụng thiết lập một nền tảng vững chắc và bồi dưỡng nguyên thần ,
càng có thể khiến tốc độ tu luyện của võ giả tăng lên rất nhiều. Là tông chủ của
Cầm Tông,Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc do chính tay Tần Thương diễn tấu, không
có mấy người có thể nghe được.
Cứ như vậy, Tần Thương , vị tân nhiệm hội trưởng của ma pháp công hội A Tạp
Địch Á, đã ở lại Bích Không Hải. Còn tiểu Âm Trúc của chúng ta, theo dòng thời
gian như ngọn gió xuân cuốn đi lá cây , nước chảy đá mòn, từ từ trưởng thành……
Sáu năm sau.
Khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi vào trúc ốc, theo tiếng đàn vừa trầm thấp lại
nhu hoà, Diệp Âm Trúc đã từ từ trong trạng thái minh tưởng ( suy nghĩ sâu ,đây là
một phép nhập định ) mà tỉnh lại, toàn thân thông suốt sảng khoái khiến nó nhịn
không được mà rên rỉ một tiếng.
Diệp Âm Trúc lúc này đã được sáu tuổi, nó trông thật xinh đẹp giống như một nữ
hài tử vậy, mái tóc đen nhánh tung bay sau lưng, đôi mắt to đen láy lấp lánh có
thần, bạch bào mặc trên người nhìn qua mặc dù có chút hơi rộng, nhưng lại không
hề ảnh hưởng tới khí chất nhanh nhẹn và vẻ tuấn tú của nó. Khi giơ tay hay nhấc
chân , đều phát tán ra loại khí tức ưu nhã, cho dù những người trưởng thành trong
giới quý tộc, vị tất có thể so sánh được với nó. Mặc dù nó vẫn chỉ là một tiểu hài,
nhưng khi ngồi ở đó, sắc mặt nghiêm trang không dao động,thần sắc vừa trấn tĩnh
lại vừa thong dong thật khiến người khác phải kinh ngạc, bao xung quanh thân thể
là một tầng thanh hồng sắc khí lưu đang từ từ biến mất, thanh quang rõ ràng là
nhiều hơn một chút , nhưng màu sắc của hồng quang lại đậm hơn một chút.
Tiếng đàn từ từ ngừng lại, Tần Thương thu hồi song thủ,thần sắc hơi có thêm chút
mệt mỏi, "Âm Trúc, đấu khí của con tựa hồ lại tiến bộ rồi."
" Đúng vậy! Tần gia gia, ngày hôm qua khi đến thăm con có nói, con hình như đã
tiến vào thanh trúc tam giai rồi." Tiểu Âm Trúc hưng phấn bật dậy khỏi mặt đất,
trên khuôn mặt đầy vẻ ngây thơ trẻ con, chạy đến bên Tần Thương cầu xin: "Tần
gia gia, người hôm nay có phải sẽ dạy con một tân khúc hay không,con đã theo học
người một năm rồi, người vẫn chỉ dạy con một thủ khúc mà thôi."
Tần Thương mỉm cười, đáp: " Vẫn còn chưa phải lúc, Âm Trúc, con phải nhớ, nhất
pháp thông tắc bách pháp minh ( hiểu được một thứ tất sẽ hiểu trăm thứ khác), số
khúc nhạc con học dù nhiều, nhưng cũng chẳng có mấy tác dụng, chỉ có khi con
Cầm Đế
- chính thức lĩnh ngộ được sự ảo diệu của cầm tâm, mới có thể tiếp tục học thêm."
Sáu năm đã qua, Tần Thương đã đặt bao nhiêu tâm huyết trên người của Âm Trúc,
mỗi ngày, lão ít nhất cũng có một nửa thời gian ở bên cạnh Âm Trúc , đánh đàn cho
nó nghe.Được tiếng đàn bồi dưỡng, khí chất ưu nhã mà linh tú của Âm Trúc lại
càng trở nên rõ ràng hơn. Khi bắt đầu được ba tuổi, Diệp Âm Trúc đã đi theo Diệp
Li tu luyện Trúc Đẩu Khí, Diệp Li trong một năm này, đã sử dụng đấu khí cường
đại của bản thân lão trợ giúp tôn tử của mình đả thông kinh mạch,khiến Diệp Âm
Trúc trong giai đoạn tiền kì tu luyện đã rất dễ dàng tìm được khiếu môn ( phương
pháp , bí quyết). Bắt đầu từ khi lên năm, Tần Thương mới chánh thức truyền thụ
cho nó sự huyền bí của cầm ma pháp, cho đến bây giờ, cũng mới được một năm.
Nhưng trong một năm này, Tần Thương mới chỉ dạy cho Diệp Âm Trúc chỉ pháp cơ
bản nhất để diễn tấu cổ cầm, và một đoạn cầm khúc đơn giản nhất '' Lục Thuỷ'' mà
thôi.
Diệp Âm Trúc bất mãn nói: " Không được, con đã học hết rồi mà!"
Tần Thương cười nhẹ, đáp: " Con thật sự đã học hết rồi sao ? Tốt lắm, con theo ta
tới đây." Hơi chuyển thân, Tần Thương ôm cây cổ cầm Xuân Lôi, dẫn theo Diệp
Âm Trúc đi ra khỏi trúc ốc.
Gia đình Diệp Li rất tuân thủ lời hứa, từ khi Âm Trúc bắt đầu theo Tần Thương
học tập cầm khúc , về sau, bọn họ cứ mỗi một tháng mới đến thăm Âm Trúc một
lần, đương nhiên, việc trốn ở một bên xem trộm cũng không thể tránh được.
Ra khỏi trúc ốc, tới một mảng rừng trúc xum xuê, cước bộ của Tần Thương dừng
lại, hỏi : "Âm trúc, cổ cầm có ba loại âm sắc nào và ý nghĩa của chúng ra sao?"
Diệp Âm Trúc hiển nhiên đã có thói quen bị Tần Thương khảo hạch, không chút do
dự đáp: " Ba loại âm sắc lần lượt là tán âm, án âm và phiếm âm. Tán âm chính là
âm thanh do hữu thủ đàn trên dây đàn mà tạo thành, âm sắc hùng hậu mà khoan
hòa. Án âm lại là do tả thủ ấn trên mặt dây đàn, hữu thủ gẩy dây đàn mà phát ra
tiếng, âm sắc mềm mại mượt mà , phiếm âm lại là do tả thủ hơi điểm nhẹ dây đàn,
đồng thời hữu thủ gảy trên dây đần, âm sắc trong trẻo. Ba loại âm sắc được kết hợp
với nhau, mới hình thành nên cầm khúc."
Tần thương gật gật đầu, đáp: " Không sai, đàn tấu cổ cầm, cơ hồ là khó khăn nhất
trong tất cả các loại nhạc khí, chỉ đơn giản là phiếm âm , với bảy dây và mười ba
cách gảy thì đã có tới chín mươi mốt loại khác nhau, hơn nữa nếu phối hợp thêm
tán âm và án âm, tổ hợp rất nhiều, số lượng nhiều tới mức kinh ngạc. Nếu con
không chịu luyện tốt phần cơ bản, tương lai làm sao có thể có thành tựu được?"
Âm Trúc ngoan ngoãn gật gật đầu, đáp: "Tần gia gia, con biết sai rồi, con sẽ tiếp tục
luyện tập phần cơ bản."
Tần Thương mỉm cười, ngoài miệng mặc dù lão có phê bình Âm Trúc, nhưng trong
Cầm Đế
- lòng lại rất là hài lòng với nó, mặc dù Diệp Âm Trúc chỉ theo lão học đàn được một
năm, nhưng trong thời gian năm năm từ lúc nó đầy tháng cho đến khi được năm
tuổi, thủy chung đã lớn lên trong tiếng đàn, đối với tiếng đàn đã rất quen thuộc , có
thể nói là không phụ công sức của lão. Mà thiên phú của nó trong việc học đàn lại
cao chưa từng có từ trước đến nay, tuổi còn nhỏ,đã hiểu rất rõ tam vị âm sắc, tuyệt
đối là thiên tài trong thiên tài.
Tần thương giao cây Xuân Lôi cổ cầm cho Diệp Âm Trúc, rồi bảo nó ngồi xuống
chiếc bàn trúc được đặt trong rừng trúc, nói: "Như vầy đi, nếu con có thể dùng
khúc ' Lục Thuỷ ', khiến cho tất cả đám động vật trong sâm lâm này tới bên cạnh
con, coi con như một vị bằng hữu thân thiết nhất , thì ta sẽ dạy con tân khúc. Được
rồi, con bắt đầu luyện tập đi, ta đi làm điểm tâm cho con."
Diệp Âm Trúc gật gật đầu, đặt ngay ngắn Xuân Lôi Cầm trên bàn, ngồi nghiêm
chỉnh, khi song thủ tám ngón của nó đặt trên cây đần, khí chất toàn thân lại xảy ra
biến hóa, vẻ ngây thơ chất phác trên khuôn mặt mặc dù vẫn còn, nhưng nhưng lại
có thêm vài phần trầm ổn và ưu nhã không hợp với lứa tuổi của nó, song thủ bát chỉ
khẽ động,khúc ' Lục Thuý ' đã được diễn tấu.
Tiếng đàn tuy uyển chuyển êm tai, nhưng Tần Thương ở bên cạnh nhíu mày, "Tâm
cùng ý hợp, ý cùng cầm hợp, nếu con không thể giao cảm cùng cầm khúc, thì tiếng
đàn của con , sẽ vĩnh viễn không thể khiến cho tinh thần của bất cứ một loại sinh vật
nào nảy sinh dao động."
Diệp Âm Trúc ngẩng đầu nhìn Tần Thương một chút, động tác cũng không hề
ngừng lại, nhưng mà, nó rất nhanh đã nhắm mắt lại, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh
xắn nở một nụ cười nhẹ, tiếng đàn mặc dù vẫn là khúc ' Lục Thuỷ' như trước,
nhưng thời khắc này khí tức đã có chuyển biến, toàn thân phảng phất như đắm
chìm trong non xanh nước biếc, một tầng thanh hồng sắc quang mang phóng ra từ
người nó, nhẹ nhàng phóng ra xung quanh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Thương mới hài lòng mà gật gật đầu, trong lòng
thầm than một tiếng, Diệp Li a! Ngươi chỉ biết là cầm ma pháp của Cầm tông chúng
ta là loại ma pháp mạnh nhất trong tất cả các loại ma pháp, mà lại không biết rằng,
tinh thần hệ ma pháp mới là chỗ đặc biệt của Thần Âm sư chúng ta, tu luyện nó khó
khăn thế nào, ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng được.
Cầm Đế
nguon tai.lieu . vn