Xem mẫu
- Cầm Đế - Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 1: Thiên sanh bát chỉ (phần một)
Trên Long Khi Nỗ Tư đại lục, nếu nói tới quốc gia nào nhỏ bé
nhất, thì diện tích lãnh thổ của A Tạp Địch Á không còn nghi
ngờ nữa là nhỏ nhất, nó nằm ở phía đông nam của đại lục , hai
mặt phía đông và nam tiếp giáp với đại hải mênh mông không
cùng, hai mặt còn lại, cũng bị bao quanh bởi hai đế quốc cường
đại . Nếu không phải bởi vì ở trung tâm đại lục, có địa phương
kêu bằng Pháp Lam can thiệp, thì quốc gia A Tạp Địch Á nhỏ bé
như vậy, sợ rằng đã sớm bị diệt vong rồi.
Nhưng câu chuyện của chúng ta, lại được bắt đầu từ Lộ Na
thành , thủ đô của tiểu vương quốc A Tạp Địch Á.
Vầng thái dương giống như ngọn lửa không ngừng thiêu đốt,
nhất là ở phương nam của Long Khi Nỗ Tư dại lục, vầng thái
dương phảng phất như còn gần hơn, mang đến luồng khí lưu
nóng rực cháy bỏng, mỗi một người chìm trong ánh dương
quang, thân thể phảng phất giống như biến thành than,mồ hôi
tứa ra không ngừng. Mặc dù đang là buổi sáng, nhưng trên nhai
đạo rộng thênh thang của Lộ Na thành, lại thiếu đi chút sinh
khí, cho nên khó trách có người nói, hai đế quốc cường đại Lam
Địch Á Tư và Ba Bàng sở dĩ không chiếm đóng A Tạp Địch Á,
không chỉ bởi có sự can thiệp của Pháp Lam, mà đồng thời,
cũng là bởi vì nơi này thật sự là một hỏa lô ( lò lửa) nóng nhất
trên khắp đại lục.
Đương nhiên, cũng không phải là không có ngoại lệ, lúc này, ở
trước cửa của Ma Pháp công hội Lộ Na thành, có một vị lão
nhân tinh thần khoẻ mạnh đứng đó.
Trên bạch sắc ma pháp bào không hề có một chút nếp gấp, tựa
như bản tính cao ngạo của lão. Nếp nhăn trên trán rất nhiều,
biểu lộ tuổi tác của lão, mái tóc dài ngân bạch sắc chỉn chu trải
dài buông xuống phía sau mái đầu, thân hình của vị lão ma
pháp sư này rất cao, nếu so với người bình thường của A Tạp
Địch Á ít nhất còn phải cao hơn nửa cái đầu, đồng thời trên hữu
thủ nhăn nheo của lão, đang nắm một thanh pháp trượng thon
dài, mặc dù lúc này pháp trượng được chống trên mặt đất,
nhưng tuyệt đối không có người nào dám nghĩ rằng, lão dựa vào
thanh pháp trượng được chế tạo chỉ bằng gỗ này để chống đỡ
Cầm Đế
- thân thể. Đó là bởi vì ánh mắt, ánh mắt của vị lão ma pháp sư
này.Đôi mắt lão đen láy trong veo và sâu thẳm không gì sánh
nổi. Lão pháp sư tuy khép song nhãn lại, nhưng tinh quang yếu
ớt trong lúc lơ đãng khi khép mở hai mắt vẫn vô ý lộ ra.
" Pháp Lam đáng ca tụng, xin chào tôn kính ma pháp sư tiên
sinh , cho hỏi, có thể trợ giúp ngài điều gì không?" Bì Nhĩ Lạc
khi vừa tới ma pháp sư công hội, thì đã thấy được vị lão ma
pháp sư này, mặc dù trên người của lão pháp sư này, không có
trang sức gì đáng tiền hoặc ma pháp vật phẩm, thậm chí từ trên
người lão và ma pháp bào cũng chẳng thấy xuất hiện nguyên tố
dao động, nên không thể nào xác định được cấp bậc của lão.
Nhưng mà, là hoàng cấp trung giai ma pháp sư ở Ma Pháp công
hội của Lộ Na thành, đã tu luyện hơn hai mươi năm rồi, hắn tin
tưởng vào cảm giác của mình. Chỉ có con người huyền diệu này,
mới có thể khiến ma pháp cấp bậc của hắn biểu lộ tiêu chí trên
ma pháp bào , mà vị lão pháp sư trước mắt này, nhìn qua thì ít
nhất đã phải hơn bảy mươi tuổi rồi, làm sao có thể là một vị ma
pháp sư cấp thấp được? Huống chi , trên vầng trán nhăn nheo
của lão,không có lấy một giọt mồ hôi.
" Ca tụng Pháp Lam." Thanh âm của lão ma pháp sư này dễ
nghe phi thường, mặc dù cũng có chút trầm thấp, nhưng khi
lắng nghe, lại khiến cho người ta có một loại cảm giác như đắm
mình trong ngọn xuân phong, tựa hồ ngay cả bầu không khí
nóng rực cũng trở nên sảng khoái hơn vài phần, " Ta từ Pháp
Lam tới đây, xin hãy dẫn ta tới gặp hội trưởng lâm thời của công
hội."
Thân thể của Bì Nhĩ Lạc bỗng cứng ngắc lại, trong đôi mắt phát
tán tinh quang ra bốn phía, tràn ngập sự kinh ngạc và vui mừng
như muốn phát điên, từ Pháp Lam tới ư? Lão từ Pháp Lam tới
đây. Trên Long Khi Nỗ Tư đại lục này, cho dù là một bình dân
bình thường nhất, khi nghe được câu nói này nhất định sẽ hiểu
được ý nghĩa hàm ẩn trong đó . Hội trưởng của Ma Pháp công
hội Lộ Na thành đã bỏ đi không trở lại được hơn hai năm rồi,
khiến cho tổng hội Ma Pháp công của vương quốc A Tạp Đich Á,
trong thời gian hơn hai năm này, chức vụ hội trưởng vẫn còn
trống không, lão đến từ Pháp Lam, chẳng lẻ là……
Chức nghiệp cao quý nhất trên Long Khi Nỗ Tư đại lục là gì?
Chính là ma pháp sư . Có lẽ, có người không tin vào sự tồn tại
của thần, tuy vậy, chẳng ai lại không sùng bái ma pháp sư.
Pháp Lam, trên Long Khi Nỗ Tư đại lục, địa hình là một mảng
bình nguyên. Diện tích ước chừng chỉ lớn bằng một nửa của
vương quốc A Tạp Địch Á, đất đai phì nhiêu, nhưng không có
một quốc gia dám có chủ ý thôn tính nó, bởi vì, nơi đây là thánh
địa của ma pháp sư. Pháp Lam, cơ hồ ngoại trừ hoang nguyên
Cầm Đế
- phái cực bắc của Long Khi Nỗ Tư đại lục ra, thì tất cả các quốc
gia đều rất tôn kính nó.
Pháp Lam, không những là thánh địa của ma pháp sư, mà đồng
thời, cũng là địa phương mà các ma pháp sư e ngại nhất . Ngoại
trừ Pháp Lam quân đoàn để bảo vệ Pháp Lam ra, thì ma pháp sư
có thể tiến vào nơi này , tiến vào Pháp Lam, cũng không phải là
một chuyện quá khó khăn, nhưng mà, muốn rời khỏi Pháp Lam,
thì cơ hồ tất cả các ma pháp sư đều không dám hy vọng. Nếu
thực lực không hơn lam cấp, thì sẽ không được phép rời đi khỏi
nơi này.
Cấp bậc của ma pháp sư, tính từ thấp tới cao, lần lượt là ma
pháp sư, trung cấp ma pháp sư, cao cấp ma pháp sư, đại ma
pháp sư, ma đạo sĩ, ma đạo sư, đại ma đạo sư. Bất luận là ma
pháp gì,thì cũng có vẻ bề ngoài giống nhau, lấy sắc thái của cầu
vồng để phân cấp. Thấp nhất là ma pháp sư, ứng với nó là sắc
thái đầu tiên trong cầu vồng, xích, mà hồng sắc, cũng là cùng
loại này mà thôi. Còn lam sắc, là đại biểu của ma đạo sư. Cùng
với việc phân chia theo sắc thái của cầu vồng, thì còn chia
thành sơ trung cao tam giai. Bì Nhĩ Lạc là hoàng cấp trung giai
ma pháp sư, chính là trung giai cao cấp ma pháp sư. Còn sắc
thái cuối cùng trong cầu vồng, tử ( tím), được chia làm cửu giai,
đại ma đạo sư tuy cùng là tử cấp, nhưng vị giai ( đẳng cấp) lại
bất đồng, chênh lệch về thực lực không còn nghi ngờ gì nữa là
rất lớn. Pháp lam, sở dĩ có thể trở thành thánh địa của ma pháp
sư, cũng còn có một nguyên nhân khác, chính là bên trong Pháp
Lam, tồn tại tổng cộng là bảy toà pháp sư tháp, bên trong mỗi
một tòa pháp sư tháp, lại tồn tại một cường giả cửu giai tử cấp
đại ma đạo sư, mà bọn họ, cũng là những cường giả tối cao của
Long Khi Nỗ Tư đại lục vẫn còn sống.
Cho nên, trên phiến đại lục Long Khi Nỗ Tư này, thực lực được
xác định dễ dàng phi thường, cho dù là ma pháp hay đấu khí,
đều là nhờ vào vẻ bề ngoài để phân định, khi phóng thích ra, thì
hoàn toàn có thể bộc lộ ra thực lực bản thân của người thi triển.
"Mời, xin mời ngài." Bì Nhĩ Lạc rất thành kính lui qua một bên.
Khuôn mặt của lão ma pháp sư này nở nụ cười, nhìn về phía Bì
Nhĩ Lạc mà từ từ vuốt cằm, rồi mới bắt đầu đi theo hắn, tiến vào
ma pháp sư công hội.
Trong đại sảnh của Công hội, ẩn chứa ma pháp nguyên tố
khổng lồ, ma pháp lục mang tinh ( ngôi sao sáu cánh) do sử
dụng một loại bạc thần bí được khắc trên mặt đất đang phóng
ra ngân quang yếu ớt, trong công hội có vẻ rất vắng vẻ , điều
đó và số lượng ma pháp sư rất ít ỏi có quan hệ rất lớn, xem
vương quốc A Tạp Địch Á nhỏ như vậy, số lượng ma pháp sư có
thể dùng số lượng chim sẻ bị mắc bẫy ( ít nói là rất ít) để hình
Cầm Đế
- dung. Cho nên, công hội trong vương quốc mặc dù có địa vị rất
cao, nhưng vẫn vắng vẻ như trước.
Bì Nhĩ Lạc cũng không để cho lão ma pháp sư này phải chờ đợi
lâu, chỉ mất công phu trong nháy mắt, một vị ma pháp sư lớn
tuổi trong công hội đã được hắn thỉnh tới. Vị ma pháp sư này
mặc một món kiện thanh sắc ma pháp bào, nhìn qua so với vị
lão ma pháp sư từ bên ngoài tới này cũng không có nhiều khác
biệt.
"Ca ngợi Pháp Lam, xin chào ngài, pháp sư đến từ đến từ
phương xa. Ta chính là đại lí trưởng ( chủ tịch hiệp hội) của ma
pháp sư công hội củavương quốc A Tạp Địch Á - Hỏa hệ ma
pháp sư Địch Á Lạp." Vừa nói ,Địch Á Lạp hướng tới bạch sắc ma
pháp bào lão pháp sư mà chậm rãi khom lưng hành lễ, đồng
thời, trên hữu thủ của lão bốc lên một đoàn đạm thanh sắc (
màu xanh nhạt) hoả diễm,để biểu lộ vị giai đích thực của lão là
thanh cấp sơ giai ma pháp sư, đây là lễ nghi cao quý nhất của
ma pháp sư. Phải biết rằng, với địa vị của Địch Á Lạp tại A Tạp
Địch Á, cho dù có nhìn thấy quốc vương cũng không cần phải
làm vậy. Lão cung kính như vậy, nguyên nhân chỉ có một, bởi vì
vị bạch sắc bào pháp sư ở trước mắt này, đến từ Pháp Lam.
"Ca ngợi Pháp Lam, ta tên là Tần Thương,từ Pháp Lam tới đây,
đây là ấn tín của Pháp Lam." Tần Thương chuyển mộc pháp
trượng ( pháp trượng bằng gỗ) sang tả thủ, hữu thủ đưa đến
trước mặt của Địch Á Lạp, quang mang yếu ớt chợt lóe lên, một
cái dương bì quyển trục ( quyển sách làm bằng da dê) đã xuất
hiện trong tâm thủ của hắn.
Bất luận là Bì Nhĩ Lạc hay Địch Á Lạp, đều bị cảnh tượng trước
mặt làm cho kinh hãi, bởi vì bọn họ rõ ràng nhìn thấy, mặc dù
quang mang trong tâm thủ của Tần Thương yếu ớt phi thường,
nhưng mà, sắc thái của quang mang nọ cũng là- tử ( màu tím).
Song thủ của Địch Á Lạp có chút run rẩy khi tiếp nhận dương bì
quyển trục, lão chậm rãi mở nó ra, chẳng có gì trên dương bì
quyển trục cả, nó hoàn toàn trống trơn, nhưng Địch Á Lạp cũng
không cảm thấy kỳ quái, ánh mắt của lão ý thức nhìn về phía
Tần Thương ở trước mặt.
Chương 1: Thiên sinh bát chỉ( phần hai)
Cầm Đế
- Từ hữu thủ của Tần Thương chợt bắn ra một đạo tử quang yếu
ớt bao trùm khắp quyển trục bằng da dê này, nhất thời, dưới sự
bao bọc của một đạo tử sắc quang mang, một hàng văn tự đột
nhiên xuất hiện,Địch Á Lạp có chút kích động lẩm bẩm: " Lệnh
cho, tử cấp nhất giai Thần Âm sư Tần Thương, tiếp nhận chức vị
hội trưởng của ma pháp công hội A Tạp Địch Á. A, ngài là Thần
Âm sư?" Lúc này, Địch Á Lạp và Bì Nhĩ Lạc đã chuyển từ trạng
thái giật mình ban đầu sang kinh hãi .
Thần Âm sư, là pháp sư của một nhánh của tinh thần hệ ma
pháp sư, có thể diễn tấu nhạc khí mà phóng thích ma pháp, có
thể nói trong số những ma pháp sư trên đại lục là cao quý nhất,
nhưng đồng thời cũng ít có tác dụng nhất. Bởi vì, Thần Âm sư
rất khó để tu luyện vượt qua được tiêu chuẩn ban đầu là hoàng
cấp , trên chiến trường nhiều nhất cũng chỉ có tác dụng kích
động sĩ khí, cho tới nay, chỉ có các nữ nhân con nhà đại quý tộc
hoặc là công chúa của các quốc gia, mới có hứng thú học tập
môn ma pháp vừa cao quý lại vừa ít có tác dụng này. Cho nên vị
lão ma pháp sư ở trước mắt này,không ngờ lại là một thần âm
sư, mà còn là tử cấp thần âm sư. Địch Á Lạp thật sự không dám
tin vào mắt mình nữa. Nhưng mà, ở góc dưới bên phải của
quyển trục còn có một phù hiệu rất cổ hình tròn bên trong là
ngân sắc lục mang tinh , rõ ràng đại biểu cho Huyễn Tháp - một
trong bảy toà pháp sư thấp của Pháp Lam, Hiển nhiên, vị ma
pháp sư ở trước mặt tên là Tần Thương này, sau khi trải qua
khảo nghiệm của Huyễn Tháp mới tới được nơi này. Mà tử sắc
ma pháp năng lượng được phóng thích lúc vừa rồi cũng hoàn
toàn là thật.
Trên khuôn mặt già nua của Tần Thương toát ra thần sắc hồi
tưởng, lão nghiêng người hướng về phương hướng của Huyễn
Tháp ở phía tây bắc, tất cả những trải nghiệm đã qua lão không
thể nào quên được, như vậy mới chính thức là ma pháp a!
Địch Á Lạp rất nhanh đã trở lại bình thường, thủ dụ của Pháp
Lam không có khả năng giả mạo , lão bèn vội vàng cuộn lại
quyển trục,cung kính dâng lên quyển trục bằng da dê này tới
trước mặt của Tần Thương, "Địch Á Lạp và Bì Nhĩ Lạc, tham kiến
hội trường."
Tần Thương thu hồi quyển trục, nói: " A Tạp Địch Á hiện tại còn
có bao nhiêu vị ma pháp sư? "
Nghe thấy câu hỏi của Tần Thương, Địch Á Lạp không nhịn được
Cầm Đế
- lộ ra thần sắc cay đắng, "A tạp Địch Á chúng ta, tổng cộng có
một vị thanh cấp ma pháp sư , ba vị lục cấp ma pháp sư, hai
mươi tư vị hoàng cấp ma pháp sư , sáu mươi bảy vị tranh cấp (
màu da cam) ma pháp sư, hai trăm mười ba vị xích cấp ma
pháp sư. Đại đa số đều gia nhập vào quân đội, ở lại công hội,
chỉ còn mười mấy người mà thôi."
Trên mặt Tần Thương hơi lộ ra thần sắc kinh ngạc nhè nhẹ, " Ít
vậy thôi sao? Tuy nói là tu luyện ma pháp là cả một quá trình
rất dài, nhưng dân cư của A Tạp Địch Á này có tới mấy ngàn
vạn, chẳng lẻ số lượng cũng chỉ có ba trăm vị ma pháp sư thôi
sao? Ta nhớ là, ma pháp sư ở các quốc gia khác, tựa hồ cũng
không ít đến thế!"
Địch Á Lạp thở dài một tiếng, nói : " Trước kia tự nhiên là không
ít như vậy, A Tạp Địch Á chúng ta luôn nổi tiếng về hoả hệ ma
pháp sư. Nhưng bây giờ, quốc lực càng ngày càng yếu, những
ma pháp sư hơi có thực lực một chút, đều đã tới hai đại đế quốc
ở bên cạnh rồi, những người nguyện ý lưu lại, tự nhiên là……,
bất quá, lần này ngài tới là tốt rồi, ngài là tử cấp đại ma đạo sư
a! A Tạp Địch Á chúng ta, đã mấy trăm năm nay chưa từng xuất
hiện tử cấp cường giả, ta tin tưởng rằng, ma pháp sư công hội
của chúng ta dưới sự lãnh đạo của ngài càng ngày càng lớn
mạnh." Mặc dù tuổi của lão cũng không còn nhỏ nữa, nhưng khi
nói đến đây, cũng không dằn được kích động. Ánh mắt lão khi
nhìn Tần Thương thậm chí còn có chút cuồng nhiệt.
Đúng lúc này, có một thanh âm vừa ưu nhã lại vừa thu hút từ
bên ngoài truyền lại , " Địch Á Lạp đại sư có ở đây không?"
Địch Á Lạp sửng sốt, trên mặt lão nở nụ cười nhẹ, hướng tới Tần
Thương ở bên cạnh nói một tiếng xin lỗi, rồi đi ra bên ngoài.
Trong công phu nháy mắt, đã có một nữ tử trẻ đẹp, đi theo phía
sau của Địch Á Lạp vào trong đại sảnh.
Dung mạo nữ tử này đẹp, mái tóc dài đen mướt , khuôn mặt
trắng trẻo , thân vận lục sắc trường quần, nếu nhìn thoáng qua
thì thấy trên khuôn mặt nàng hơi có chút cao ngạo nhưng tịnh
không ảnh hưởng tới khí chất cao quý của nàng. Bất luận là đi
hay đứng lại đều khiến cho người ta có một loại cảm giác thẳng
đuột, tựa hồ như bờ lưng thanh mảnh của nàng vĩnh viễn không
có khả năng uốn cong. Lúc này, trong lòng nàng đang ôm một
cái địu , từ bên trong truyền ra tiếng hít thở đều đều, tiểu hài
nhi ở bên trong tựa hồ đang ngủ say.
Cầm Đế
- Khi thấy nữ tử này, song nhãn của Tần Thương bừng sáng, cặp
mắt đang khép lại từ từ mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe
lên.
Nữ tử lập tức cảm giác được ánh mắt sáng rực của lão, đôi lông
mày thanh tú nhíu lại, nơi đáy mắt hiện lên một đạo thanh sắc
quang mang, nhìn lại Tần Thương. Trong nháy mắt khi ánh mắt
của hai người tiếp xúc nhau, quang mang trong mắt nàng nhất
thời trở nên mơ hồ, khi nàng khôi phục lại bình thường, sắc mặt
không dằn được đại biến, ý thức ôm chặt lấy cái địu thêm vài
phần.
Tinh thần của Địch Á Lạp hới có chút hỗn loạn, cho nên lão cũng
không phát hiện ra điều này, lão hỏi nữ tử nọ: "Mai Anh , Diệp
Trọng đâu rồi? Hắn tại sao lại không tới cùng ngươi. Ngươi tựa
hồ như mới sinh nở đúng không?"
Mai Anh ý thức lướt sang ngang nửa bước, mỉm cười nói: "
Chàng ấy à, gần đây đang khổ luyện đấu khí, nên chỉ có một
mình ta tới. Đại sư, tiểu hài nhi của chúng ta mới đầy tháng,
muốn làm phiền ngài chúc phúc cho nó." Chúc phúc của pháp
sư, đối với hài nhi mới sinh là bảo vệ tốt nhất. Pháp sư cấp bậc
càng cao , thân thể của hài nhi được chúc phúc sẽ càng khỏe
mạnh, không sợ thuộc tính ma pháp bị hạn chế.
Địch Á Lạp cười ha ha, mở miệng đáp ứng: " Không có vấn đề gì,
ta không phải đã từng nói qua, hài tử của các ngươi sau khi sinh
ra, ta nhất định sẽ chúc phúc cho nó. A , phải rồi, ta giới thiệu
cho ngươi một chút, vị này, là tân nhiệm hội trưởng của công
hội, Tần Thương đại sư tới từ Pháp Lam." Mặc dù nhìn thấy
người quen, nhưng dù sao hắn cũng không quên vị tân nhiệm
hội trường ở bên cạnh.
Mai Anh tựa hồ cũng chưa quên ánh mắt vừa rồi của Tần
Thương khi nhìn nàng, cho nên thi lễ rất hời hợt nói: " Ca ngợi
Pháp Lam,xin chào ngài, đại sư."
Tần Thương vừa muốn mở miệng nói chuyện, thì nghe thấy một
tiếng khóc trong trẻo của hài tử từ trong cái địu truyền ra, một
đôi cánh tay trắng như ngó sen, nhẹ nhàng huy động trong cái
địu như muốn dò xét xung quanh, tựa hồ như muốn thót khỏi
lòng của mẫu thân.
Cầm Đế
- Tần Thương đang định nói chợt ngưng lại bởi vì lão thấy được
đôi tiểu thủ của hài tử nằm trong lòng Mai Anh, đôi tiểu thủ nhỏ
bé trắng nõn, đều chỉ có bốn ngón tay, trên bàn tay không thấy
có ngón út. Từ khi hắn xuất hiện ở ma pháp sư công hội cho đến
bây giờ, lần đầu tiên lão dao động với biên độ lớn như vậy, hơn
nữa mức đọ dao động khiến tất cả mọi người ở đây ở đây phải
chấn động.
Chỉ một bước nhỏ, Tần Thương đã đi tới trước mặt Mai Anh,
khuôn mặt của lão kích động đến mức trở nên đỏ ửng, run rẩy
nhấc lên song thủ ,mò mẫm tìm đôi tiểu thủ mềm mại như cọng
hành, trắng trẻo lóng lánh như sữa. Động tác nhanh nhẹn của
lão, nhìn qua có vẻ không giống ma pháp sư, mà ngược lại
giống một chiến sĩ hơn.
"Ngươi định làm gì?" Mai anh quát khẽ một tiếng, cước bộ kỳ dị
nhanh chóng lui về sau hai bước, tốc độ của Tần Thương mặc dù
không chậm, tuy vậy, lão chỉ tóm được một ảo ảnh mà thôi.
Không đuổi theo , ánh mắt của Tần Thương thủy chung vẫn chú
ý tới đôi tiểu thủ mềm mịn kia , lão đứng yên ở đó, ngay cả
song thủ đang nhấc lên cũng quên cả hạ xuống, " Bát chỉ ( Tám
ngón), thiên sinh bát chỉ, không ngờ thật sự có người trời sanh
chỉ có tám ngón. Thiên tài, tuyệt đối là thiên tài a!"
Địch Á Lạp bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn kinh,lão vội
bước về phía trước vài bước , tới giữa Mai Anh và Tần Thương,lo
lắng nói: " Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm, Tần Thương đại sư,
ngài, ngài là……"
Tần Thương dù sao cũng sớm đã đạt tới nhất giai đại ma đạo sư,
thần sắc trên mặt cũng từ từ bình tĩnh lại, lão cúi đầu, nhìn
xuống ma pháp lục mang tinh phía dưới chân do một loại bậc
thần bí tạo thành , trầm ngâm mất nửa ngày, trong mắt loé ra
quang mang vui mừng như phát điên,song thủ vỗ vào nhau, vui
sướng cứ như một hài tử , " Ca ngợi Pháp Lam, hảo, cứ như vậy
đi."
Ngẩng đầu lên ,nhìn thấy ánh mắt vừa tò mò mà cũng rất đế
phòng của Mai Anh, Tần Thương chỉ mỉm cười,không thể không
thừa nhận , thần tình của lão mặc dù có nhiều nếp nhăn, nhưng
nếu xem xét y phục thì lão cũng có phong độ lắm chứ, "Mai Anh
tiểu thư, cô hôm nay tới đây, là để tiến hành ma pháp chúc
phúc cho hài tử của cô, phải không?"
Cầm Đế
- Mai Anh ý thức gật đầu.
Ánh mắt của Tần Thương chuyển sang nhìn Địch Á Lạp ở bên
cạnh nói: "Đã như vậy, sẽ do ta ta tiến hành chúc phúc cho hài
tử này."
Cầm Đế
nguon tai.lieu . vn