Xem mẫu

  1. Cái Gì Ra Cái Đó Có anh nhà giàu một lần ra chợ chơi, thấy mọi người mua gương, không biết là cái gì, anh cũng mua một cái. Về nhà mang ra coi, thấy ngồ ngộ, anh ta giấu kỹ đi, cấm vợ không được vô buồng. Vợ anh ta sinh nghi, đợi lúc chồng đi vắng vô buồng lục lấy cái gương. Nhìn vô gương, chị vợ la lên: - Trời ơi, ảnh đi chợ gặp cái người này, hèn chi về nhà ảnh hắt hủi mình ! Chị đem chuyện mách với mẹ. Bà phú hộ cũng chưa biết cái gương là cái gì, nhìn vô gương tức giận: - Trời ơi, vì cái con già này mà nó hắt hủi con mình đây ! Rồi bà chạy kiếm ông chồng. Thấy bà, ông phú hộ hỏi: - Chuyện chi mà làm dữ vậy, bà? - Ông ơi, con mình khổ lắm, ông ơi ! Ông phú hộ chưa nghe rõ phải quấy gì, chụp lấy cái gương xem, la lớn: - Trời ơi con gái mình nó theo cái thằng già này hả bà? Cái Gương
  2. rong quán bia hơi, hai anh chàng đứng trước bệ tiểu trong lúc đã ngà ngà say. Một người liếc nhìn sang bên và nhận thấy cái của người kia vặn xoắn lại như một cái mở nút chai thì kinh ngạc thốt lên: - Tôi chưa bao giờ thấy một cái như vậy. Quá giống! - Giống cái gì? - Giống cái mở nút chai. - Nhưng cái gì giống cơ chứ? - Cái của cậu ấy. - Ôi dào! Tưởng gì, mỗi người một vẻ mà. - Đúng thế, quả là tạo hoá rất nhiều ý tưởng. Lúc “xong việc”, anh chàng có “cái ấy" bình thường bắt đầu vẩy vẩy mấy cái trước khi cho thằng nhỏ vào trong quần. Anh chàng kia thấy thế ngạc nhiên hỏi: - Cậu làm “cái đó” như vậy để làm gì thế? - Thì... vẩy những giọt còn sót, như bình thường thôi. - &%$#@! - Sao vậy? Sao tự nhiên cậu nói tiếng Đan Mạch vậy? Tớ làm thế ảnh hưởng đến cậu à? - Không! Hic, hic... - Làm sao? - Hic! Thế mà bao nhiêu năm qua, mỗi lần “xong việc” là tớ cứ vặn xoắn nó, như người ta vắt quần áo vậy.
  3. - Thảo nào... Cái Nghề Làm Quan Bạc Bẻo Lắm Từ dạo người ta hay đào đường, bụi tung mù mịt đâm ra tôi lại thích đi xe buýt. Một lần, vô tình tôi gặp sếp cũ. Ông ấy cùng ghế với tôi. Không còn cách nào khác, tôi đành phải bắt chuyện với anh ta. Chả gì thì tôi và anh ta cũng cùng làm việc ở một công ty nhà nước. - Hồi này anh thế nào? Sức khỏe vợ con anh ra sao? – Tôi hỏi - Hai chúng tôi ly dị đã mười một năm rồi còn gì. - Ừ nhỉ! - Tôi chợt nhớ ra - Thế ai nuôi thằng bé? - Thằng bé nào? Là con bé, nó ở với cô ấy. Hồi ấy chính anh đã mua búp bê tặng nó đấy thôi. - Đúng rồi, đúng rồi... - Tôi trở nên thận trọng hơn - Thế chứng vàng da của anh khỏi hẳn rồi chứ? - Tôi bị viêm túi mật kinh niên cơ mà. - À vâng, tất nhiên… cũng là do nội tiết cả thôi – Tôi lấp liếm - Thế chủ nhật nào anh cũng vẫn đi câu cá đấy chứ? - Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến tận lúc này, chưa bao giờ tôi cầm chiếc cần câu nào.
  4. - E hèm... Chắc anh vẫn hút thuốc "3 số"? - Chưa bao giờ tôi hút thuốc cả. - À... ừ nhỉ... còn các bữa ăn, mẹ anh vẫn nấu nướng cho anh chứ? - Anh quên rồi ư? Tôi mồ côi mẹ từ nhỏ. - À!... xin lỗi, đến bến tôi phải xuống rồi. Chúc anh mọi điều tốt lành, giám đốc nhân sự thân mến ạ! - Không, giám đốc kinh doanh chứ! - Anh ta sửa lại. Tôi lao vội xuống xe. Nhưng chỉ vài phút sau, tôi bình tâm trở lại. Tôi có lỗi gì đâu trong việc anh ta đã không còn là sếp của tôi nữa? Cái Phanh Nằm Ở Đâu? Đường vắng, xe Dream II đang chạy bon bon thì một chiếc Babetta phóng vọt lên, tay lái xe nghênh nghênh đầu nói: - Có biết Babetta không? Tay Dream II không thèm trả lời, cau mày vít ga bứt lên. Được một đoạn lại thấy chiếc xe "cà gỉ" kia băng băng vượt qua, cái đầu bù xù vẫn kịp ngoái sang gào: - Có biết Babetta không? Chủ xe Dream II chặc lưỡi phớt lờ, rồi rà phanh đi chậm lại. Đến một khúc quanh, tay lái xe Dream II thấy chiếc Babetta chúi mũi vào một gốc cây, còn cái đầu bù xù thì đang lóp ngóp dưới ruộng. Sau khi kéo hắn lên bờ, tay lái Dream II hất hàm:
  5. - Cậu cứ vượt lên rồi hỏi tôi câu đó là ý gì vậy? - Ô, lại là bác đấy ư? Em hỏi vậy để nếu bác biết thì sẽ nhờ bác chỉ cho em cái phanh nó nằm ở đâu.
nguon tai.lieu . vn