Xem mẫu
- Cái đầu con rối (Phần 1)
(MegaFun) - Nếu nói đến tên đoàn xiếc "ĐẠI THẾ GIỚI" thì hầu hết những người
sống trong thập niên 50 và 60 ở miền Nam Việt Nam đều biết đến tiếng của nó!
Đoàn này thường đi lưu diễn quanh năm từ tỉnh này qua tỉnh khác! Vào dịp Tết
đoàn thường đóng đô ở vùng gần chợ Bà Chiểu Gia Định để biểu diễn cho bà con
thưởng ngoạn trong dịp xuân về!
Các diễn viên của đoàn đã từng làm mê mệt biết bao khán giả thiếu nhi qua những
năm dài lưu diễn! Các màn đu dây không lưới an toàn đã làm hàng vạn người hồi
hộp nín thở khi nhìn các cú nhào lộn, chuyền tay cầm của các tay cự phách giỡn
mặt với tử thần này! Các cô cậu bé cũng xanh máu mặt khi thấy các cô nàng nhỏ
nhắn bước vào chuồng cọp để khuất phục mấy chàng chúa tể sơn lâm! Tiếng reo
hò vui vẻ khi các con chó và mấy chú khỉ làm trò trên sân khấu! Các cặp mắt mở to
kinh ngạc vì sự đồ sộ của các chú gấu chú voi! Chúng tuy to mà phải làm theo lệnh
của mấy anh nài răm rắp! Họ tài thiệt mà! Các chú hề mặt sơn xanh đỏ với lỗ mũi
như quả cà chua cũng làm cho nhiều người cười ra nước mắt vì các câu giễu và cử
chỉ của họ!
Đoàn đi đến đâu cũng được khán giả hoan nghênh nhiệt liệt! Tới diễn nơi nào thì
nơi đó như ngày lễ hội! Người đi xem nườm nượp chật cả khu vực diễn! Tuy khán
giả đều thích các màn biểu diễn của đoàn, nhưng có một màn đặc biệt do diễn viên
Tuấn Đăng biểu diễn vào cuối mỗi buổi diễn là được mọi người trông đợi hơn cả!
Tuấn Đăng là diễn viên biểu diễn với con rối! Chàng ta và con rối đối đáp rất đỗi là
khôi hài và dí dỏm! Cả hai đã làm khán giả cười đau cả ruột, cười chảy cả nước
mắt mà vẫn không nín được cười! Vì thế mà Tuấn Đăng rất nổi tiếng! Chủ đoàn ký
hợp đồng với chàng với giá rất cao! Chàng được cấp riêng một toa xe để làm chỗ ở
- khi đi lưu diễn các vùng xa! Điều này đã làm nhiều diễn viên khác tỏ ý ganh tị!
Người tài được nhiều ưu đãi hơn là lẽ thường mà!
Cái đầu con rối.
Tuấn Đăng có một thân hình cao lớn tráng kiện, một khuôn mặt bảnh trai với mái
tóc bồng bềnh luôn được chăm sóc kỹ lưỡng! Giọng chàng ấm cúng và luôn nhã
nhặn với mọi người! Con rối của chàng có khuôn mặt rất thật, và giống chàng như
đúc, trông như là hai anh em sinh đôi! Nó trông sống động như người thật, không
giống như các con rối mà ta thường thấy của các diễn viên khác! Trên sân khấu khi
nó và Tuấn Đăng đấu khẩu với nhau, người ta cứ nghĩ là hai con người thật đang
dùng tài trí mà tấu hài với nhau! Thật là sinh động vô cùng! Nó còn dùng nét mặt
- để diễn tả các tiết tấu, biểu lộ tình cảm như là người thật vậy! (Tôi xin mở ngoặc ở
đây để nói sơ về màn biểu diễn con rối: Thường thì người diễn viên xỏ tay từ phía
sau vào trong đầu con rối; khi nói với con rối họ dùng giọng thật của mình, còn khi
con rối trả lời họ dùng giọng bụng nói qua cuống cổ nên không thấy họ nhép
miệng, đồng thời họ dùng tay nhép miệng và xoay đầu con rối để ăn khớp với
giọng bụng mà họ nói! Nếu bạn ở Mỹ có lẽ bạn rất quen thuộc với màn trình diễn
này!)
Khán giả khắp nơi và ngay cả nghệ sĩ lão luyện trong nghề đều thán phục tài nghệ
diễn xuất của Tuấn Đăng! Cả về những câu đối thoại lẫn tài diễn xuất của chàng,
và tài điều khiển con rối một cách tài tình mà có lẽ chưa một ai trên thế giới này có
thể làm được! Họ thấy chàng điều khiển con rối làm nó sống động như một con
người thật sự! Những cái nheo mắt khôi hài và tự nhiên, những nụ cười lúc thì diễu
cợt lúc thì chua cay, những cái nhăn trán, những cái nhíu mày thật đúng lúc đồng
thời diễn tả đúng những diễn tiến đang xảy ra trong cuộc đối thoại! Chưa từng ai
trên đời này có thể điều khiển con rối tài tình như vậy! Khán giả và đồng nghiệp
còn thán phục tài hoá trang cho con rối của chàng! Không một nghệ sĩ hoá trang
nào có thể biến một con rối giống như một sinh vật thật và sống động như vậy!
Người xem cứ ngở như mình đang xem một con người thật đối thoại với Tuấn
Đăng chứ không phải như giữa một con người và một con rối!
Các nữ khán giả ngưỡng mộ chàng như một thần tượng! Mỗi lần chàng bước ra sân
khấu là tiếng huýt sáo, tiếng la hét điên cuồng vang lên như muốn vỡ cả lều xiệc!
Thư từ các khán giả mộ điệu gửi về cho chàng hàng ngàn bức mỗi tháng! Một điều
lạ là Tuấn Đăng ít khi đi chơi la cà đây đó như uống rượu, hay đánh bida sau buổi
trình diễn hay trong những ngày nghỉ như các nghệ sĩ thường làm! Chàng thường
nhốt mình trong cabin, hay trong phòng khách sạn nơi đi lưu diễn! Hoạ hoằn người
- ta gặp chàng đứng một mình nơi chổ vắng, và như nói chuyện một mình với con
rối chàng cầm trên tay!
Một cái bí mật mà mọi người luôn thắc mắc là đi đâu chàng cũng kè kè mang theo
con rối bên mình! Không khi nào để nó ở nhà cả! Có người cho là chàng sợ kẻ gian
trộm mất nó! Người thì nói Tuấn Đăng bị bịnh về tâm lý, nghề nghiệp luôn ám ảnh
trong đầu nên đi đâu cũng mang theo con rối để trò truyện như là kẻ bị tự kỷ ám thị
vậy! Kẻ dễ tính hơn cho là chàng muốn trau dồi nghề nghiệp cho vững mạnh hơn
nên mang theo con rối để tập dượt trước các cuộc đối thoại trước các buổi trình
diễn! Mặc cho thiên hạ xì xầm, Tuấn Đăng không bao giờ trả lời, hay đính chính
việc đó cả! Hình ảnh chàng và con rối lúc nào cũng bên nhau rồi cũng quen đi dưới
mắt mọi người! Miễn sao chàng và con rối mang đến cho họ những trận cười thoải
mái là họ mếm mộ rồi! Ông bầu và các đồng nghiệp cũng quá quen thuộc với hình
ảnh này nên không ai buồn để ý hỏi đến cả! Nghệ sĩ mà! Họ ít để ý đến đời tư của
người khác lắm!
Một đêm kia sau giờ trình diễn, nghệ sĩ ai nấy đều tắm rửa và ăn uống xong! Họ đã
trở về phòng của mình và sửa soạn đi ngủ! Ông bầu sai bà giúp việc đến cabin của
Tuấn Đăng, mời chàng đến để bàn việc ký lại hợp đồng cho năm tới! Bà ta ra đi rồi
chẳng thấy trở về! Nửa tiếng sau, ông bầu phải kêu người khác đi gọi chàng, và
luôn tiện xem bà giúp việc đi đâu! Anh ta ra đi và rồi tiếng la hoảng ngay trước
phòng của Tuấn Đăng vang lên! Mọi người chạy lại xem việc gì! Bà giúp việc nằm
cứng đơ ngay trước cửa phòng! Họ chở bà đi nhà thương nhưng không cứu kịp
nữa! Bác sĩ nói bà bị lên cơn đau tim đột xuất mà chết! Thế rồi hôm sau bầu đoàn
phải lo an táng cho bà ta! Mọi việc rồi cũng êm xuôi! Không ai bàn tán gì về cái
chết cả! Bà ta quá mập nên lên cơn đau tim đột xuất là chuyện thường!
- Duy chỉ có Tuấn Đăng là lộ vẻ băn khoăn trên nét mặt cả tuần lễ sau ngày bà ta lìa
đời! Rồi bận rộn với các buổi diễn xoá đi nỗi băn khoăn đó! Nhưng từ đó người ta
ít thấy chàng ra ngoài hơn! Chỉ thấy mặt khi diễn xuất! Cơm nước chàng đi lấy rồi
về phòng ăn một mình! Trước kia chàng đã sống cô độc thì bây giờ lại còn cô độc
hơn! Mọi người trong đoàn đã quen cuộc của chàng nên chẳng ai để ý! Họ biết
chàng không thích bị làm phiền nên luôn để chàng yên! Có tài thì có tật, họ nói
vậy!
nguon tai.lieu . vn