Xem mẫu
- Ca Từ Nhạy Cảm Sưu Tầm
Ca Từ Nhạy Cảm
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Cười
Website: http://motsach.info
Date: 15-October-2012
hỉ cách đây chừng năm năm về trước thôi, bọn trẻ chỉ cần nói đến chữ “yêu” hoặc “hôn” đã là
vấn đề nhạy cảm.
Và có vị phụ huynh nọ, một hôm thấy đứa con gái học lớp 10 của mình tha ở đâu đó về một
băng cassette ca nhạc trong đó có nhạc phẩm "Mùa Xuân bên cửa sổ” của nhạc sỹ Xuân Hồng.
Những câu rất “nhạy cảm” trong bài hát là:
“... Cao cao bên cửa sổ, có hai người hôn nhau, đường phố ơi, hãy yên lặng để hai người hôn
nhau... ”
Rất may là cô con gái chưa kịp nghe cuốn băng này.
Vị phụ huynh rất không hài lòng, chẳng nhẽ lại cất cuốn băng đi. Và rồi ông nghĩ ra một cách:
Ông tua đi tua lại cuộn băng và đánh dấu vị trí các đoạn “nhạy cảm” rồi lấy bông tẩm cồn tẩy
nham nhở những đoạn ấy. “Không thể cho bọn trẻ có thể tưởng tượng lung tung được” – Ông
thầm nhủ.
Mấy hôm sau, tranh thủ lúc phụ huynh vắng nhà, cô con gái rượu của ông rủ hơn 10 bạn gái lên
phòng mình và thì thào: “Tớ có băng này đặc biệt lắm, chúng ta cùng nghe nhé... ”
Nói là làm, cô nhanh tay lắp băng, cắm điện, nhấn nút Play... Từ cái cassette phát ra những ca
từ là lạ:
“Cao cao bên cửa sổ có hai người... PHỊCH! PHỊCH! PHỊCH... nhau, đường phố ơi hãy yên
lặng để hai người... KHẬT! KHẬT! KHẬT... nhau"
Trang 1/1 http://motsach.info
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)
- Cá Voi Trong Thành Phố Sưu Tầm
Cá Voi Trong Thành Phố
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Cười
Website: http://motsach.info
Date: 15-October-2012
rong một buổi mua cá biển về kho ăn dần trừ bữa, dì Sáu Béo phát hiện trong rổ có một con cá
voi con bằng bàn tay, bèn vứt ngay xuống cống, vì lúc nhỏ loại cá này vừa nhiều xương lại vừa
dai. Nào ngờ, ngay sau đó 5 phút, trời đổ mưa phùn, hạt mưa chỉ to bằng hạt bụi phủ lên xóm
nghèo như một màn sương tuyệt đẹp...
Lập tức nước cống dâng lên, kèm theo nước là những sản phẩm mang tính "đặc sản địa
phương", được gìn giữ bao nhiêu năm không pha trộn: túi ni lông, xác mèo chết, vỏ chuối, chuột
chù và rác ngũ sắc.
Bọn cá voi coi oai vệ là thế, nhưng thực ra, ở ngoài đại dương, chúng rất đói ăn, vì biển tuy rộng
nhưng cá lại đông, chưa kể mấy năm nay, nạn khai thác bừa bãi khiến nguồn thuỷ sản cạn kiệt.
Cho nên, thỉnh thoảng đài báo lại đưa tin có cá voi này hay cá voi kia chết đói, xác dạt vào bờ,
trơ ra những bộ xương khổng lồ như xương thuyền.
Đằng này, vùng vẫy trong nước cống, con cá voi của dì Sáu Béo tha hồ kiếm thức ăn. Bao nhiêu
thứ nổi lềnh bềnh do con người thả xuống được nó "tận dụng và khai thác" triệt để. Mồm há
rộng như... hầm chui Văn Thánh, cá đớp liên tục từ gà qué, trái cây cho tới các tập hồ sơ dự án
đang trôi dạt theo dòng nước cuồn cuộn.
Hậu quả là, con cá lớn nhanh như thổi, trong nháy mắt đã to bằng toà nhà sáu tầng.
Trong dòng sông - phố mênh mông, lưng cá hiện ra lù lù như tấm phản. Dì Sáu Béo vốn xưa
nay làm nghề bán cơm tấm, tổng thu nhập không bao giờ vượt quá hai chục nghìn một ngày,
chả hiểu gì về cái "chương trình đánh bắt xa bờ", nhưng cũng nhanh chóng tìm ra cách khai thác
cá. Dì không giết cá làm thịt bán, mà dùng cá làm phương tiện chuyên chở, vừa cơ động vừa
"tận dụng phương tiện tại chỗ". Đi từ đầu phố đến cuối phố, trẻ em ngồi lên lưng cá thì 2.000
đồng, người lớn 4.000 đồng, nếu kèm theo xe gắn máy thì thêm 3.000 đồng nữa.
Cá chở không hết khách, vì mùa mưa, nước ngập, nhu cầu đi lại của bà con không hề giảm bớt.
Ngồi trên lưng cá vừa khô ráo, vừa nhìn được cảnh quan hai bên bờ, khiến cho du khách vô
cùng thích thú. Dì Sáu Béo thu tiền không kịp đếm. Là một nhà kinh doanh năng động và sáng
tạo, dì Sáu còn đề xuất cho mình nhiều phương án khai thác rất thuận tiện và hiệu quả: nào là
bán vé tháng, nào là giảm giá cho học sinh, sinh viên, nào là có vé tập thể cho đám ma, đám
cưới, nào là liên kết với công ty du lịch để chở khách quốc tế... Kết quả là sau một tháng nuôi
cá, dì Sáu Béo trở thành chủ nhân của ba khách sạn, chưa kể mấy nghìn mét vuông đất ở ngoại
Trang 1/2 http://motsach.info
- Cá Voi Trong Thành Phố Sưu Tầm
thành.
Tấm gương làm giàu của dì Sáu được các cơ quan chức năng khuyến khích. Mặc dù ban đầu, Sở
Giao thông công chính có hỏi giấy phép chuyên chở, hỏi bằng lái, Sở Khoa học có hỏi đến thu
nhập... nhưng vốn là người có kinh nghiệm nhiều năm lăn lộn trên thương trường, dì Sáu "qua"
được hết. Chỉ có giấy phép "phòng cháy chữa cháy" là không ai hỏi, vì rõ ràng là dì Sáu đã chấp
hành tốt.
Phong trào nuôi cá lập tức được nhân rộng. Cá voi con đắt còn hơn nhà mặt tiền. Một số bọn vô
lương tâm còn trà trộn cá voi và cá lóc, vì lúc mới sinh ra, chúng rất giống nhau. Việc dùng cá
voi đi lại trong mùa mưa rầm rộ như "xe buýt thế hệ mới" khiến các chủ cá hốt bạc. Có nhiều
người còn gắn đèn xanh đỏ trên lưng cá và gắn máy lạnh để câu khách, có tiếp viên nữ mặc váy
ngắn khiến dư luận lên tiếng.
Đùng một cái, người ta tuyên bố xoá bỏ các điểm ngập nước mùa mưa, khiến dân kinh doanh
nháo nhác. Cá voi bị giết thịt la liệt, phơi khô bán ở chợ rẻ như bèo.
Riêng dì Sáu Béo vẫn ung dung, vì năm nào cũng nghe chuyện chống ngập này rồi. Dì bỏ tiền
thu mua tất cả cá voi neo lại ở đó. Quả nhiên, tới lúc mưa xuống, nhiều điểm ngập nước không
hề mất đi mà chỉ di chuyển từ vùng này sang vùng khác, khiến cho sáng kiến dùng cá voi chở
khách càng phát huy hiệu quả. Dì Sáu Béo trở thành tỷ phú, cho con cái ra nước ngoài học về
môn Cấp thoát nước đô thị, đứa nào cũng thành tài.
Trang 2/2 http://motsach.info
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)
- Cách Xưng Hô Sưu Tầm
Cách Xưng Hô
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Cười
Website: http://motsach.info
Date: 15-October-2012
ác sĩ: Đây là bệnh viện tâm thần, anh làm sao mà xin vào đây???
Bệnh nhân: Tôi bị điên
Bác sĩ: Tại sao anh biết mình bị điên???
Bệnh nhân: Vợ tôi trước khi lấy tôi đã có một đứa con gái riêng, bây giờ đã là một thiếu nữ
trưởng thành. Không ngờ Bố tôi lại cưới nó về làm vợ, vì vậy, vợ tôi nghiễm nhiên trở thành Mẹ
vợ của Bố chồng mình.
Bác sĩ: Đúng, không cùng dòng máu có quyền lấy nhau.
Bệnh nhân: Và tôi đang là đứa con lại trở thành Cha vợ của Bố tôi.
Bác sĩ: Đúng như vậy.
Bệnh nhân: Mới đây, con gái của vợ tôi, tức là Mẹ kế của tôi, sinh được một đứa con trai. Tất
nhiên thằng bé đó là em ruột cùng Cha khác Mẹ với tôi.
Bác sĩ: Đúng vậy.
Bệnh nhân: Và đương nhiên vợ tôi và tôi đều là Ông Bà ngoại của nó.
Bác sĩ: Đúng vậy.
Bệnh nhân:Sau đó một thời gian, vợ tôi sinh được một đứa con trai. Vậy là con ghẻ của tôi tức là
Mẹ kế tôi đồng thời là chị ruột của đứa con tôi lại là Bà Nội nó. Nói cách khác: con tôi là em tôi
và cũng là Cậu tôi vì là em của Mẹ kế tôi.
Bác sĩ: Có lý !
Bệnh nhân: Như vậy có nghĩa là vợ tôi trở thành con dâu của Mẹ kế tôi, tức là con gái của vợ tôi
trở thành Bà Dì của Mẹ nó. Đương nhiên, đứa con tôi là cháu tôi và tôi là Ông Nội tôi và là anh
của vợ tôi. Bác sĩ coi, chỉ luẩn quẩn trong cách xưng hô ở gia đình mà tôi phát điên lên!
Bác sĩ: Nghe anh kể mà tôi cũng muốn phát điên lên đây!
Trang 1/1 http://motsach.info
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)
nguon tai.lieu . vn