Xem mẫu
- Bước Tiếp Theo
Tư Dao vừa bước vào cửa đã trông thấy Tử Phóng ung dung đắc ý nhẩn
nha cất bước trong phòng khách.
“Tư Dao, đến đây mà xem!”. Anh ta chỉ mấy bức ảnh để trên bàn uống
nước.
Tư Dao tiến lại, ngây người xem một lúc. Khi cô ngẩng lên Tử Phóng đã
nhìn thấy trên mắt cô xuất hiện hai dòng nước mắt.
-Tử Phóng, có phải anh cảm thấy mọi việc xảy ra quanh tôi đều rất hay
không? Và là những tin rất có giá trị, đáng để một phóng vien tầm cỡ như
anh phải khổ công? Nếu như những cái chết của các bạn tôi, và cả tình
cảh khốn cùng của tôi có thể mang lại sự kích thích cho anh, mang đến
cho anh cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp, thì bây giờ tôi nó để anh rõ, tôi
chết hay sống cũng vậy, không liên quan gì đến anh..
Nói xong, cô vơ mấy bức ảnh lại, giận dữ quăng vào người Tử phóng,
không nói gì nữa, quay người đi lên tầng, sập cửa đánh “rầm” một tiếng.
Tử Phóng không ngờ Tư Dao đột nhiên lại giận dữ đến vậy, trợn mắt há
miệng đứng đó. Vừa đúng lúc Lịch Thu về đến nơi, thấy Tư Dao vừa vừa
lên tầng, vội đến trước mặt Tử Phóng vẫn chưa định thần lại được, để
mặc Lịch Thu xem ảnh.
Anh làm phóng viên mà thế à, lẽ nào nghiệp vụ của các anh không dạy
môn tâm lý học? Đây là những bức ảnh chụp hiện trường vụ lật xe ở Đại
Lý đúng không? Dao Dao đã quá đau buồn rồi, anh làm sao lại còn kích
thích cô ấy thêm? Xem này, máu tươi loang lổ, thê thảm tới mức không
dám nhìn. Anh muốn gì vậy? Không thể đợi vài ngày để Tư Dao bình tĩnh
hơn mới đưa ra được à?” Lịch Thu cũng lộ vẻ tức giận ít thấy ở cô, bỏ
kính râm ra, ánh mắt có nét oán trách.
Tử phóng lại nghệt ra, chạy nhanh lên cầu thang, đứng ở cửa phòng đã
đóng chặt của Tư Dao, cổ họng lên xuống nhấp nhô một chập, nhẹ nhàng
nói “Tư Dao, tại tôi chẳng ra sao, cô đừng hiểu lầm, tôi không hề cảm
thấy kích thích gì, hoặc có ý nghĩ gì khác. Đại khái là tôi..thực tình cái gọi
là bản năng nghề nghiệp đang tác quái. Tôi rất muốn điều tra làm rõ
những sự việc xảy ra xung quanh cô. Có lẽ cô không cần tôi giúp đỡ,
nhưng là một người bạn ở cùng nhà, dù chỉ là bạn rất bình thường cũng
không thể cứ giưưong mắt nhìn vận đen đang từng bước đến với cô. Cô
giáo Thu, Lâm Nhuận, hai người nói xem, đúng không?” Anh ta trông thấy
- Lịch Thu và Lâm Nhuận cũng đang đi lên, vội ra hiệu nhờ hai người cùng
khuyên giúp.
Lâm Nhuận vỗ vỗ lên vai Tử Phóng, nói sang sảng : “Tư Dao! Tử Phóng
nói rất thành thật đấy. Tôi luôn luôn không tin những chuyện thần bí quỷ
ma, nhưng gần đây những chuyện cô gặp phải, có chuyện có thể- cũng có
chuyện không thể dùng logic thông thường để giải thích được; chỉ dựa
vào sức của cô, hoặc trông chờ vào công an điều tra theo đúng trình tự,
đều không thể nào có câu trả lời trong một thời gian ngắn. Tôi đã nghĩ kỹ
rồi, để ngăn chặn khả năng xấu nhất xảy ra, thì đúng là phải chạy đua với
thời gian. Tử Phóng và tôi đều thật lòng giúp cô.”
Im lặng một lúc lâu, rồi cửa mở. Tư Dao mắt đỏ hoe bước ra nắm tay
Lịch Thu, cảm kích nhìn Lâm Nhuận, lườm Tử Phóng, rồi nói nhỏ: Vậy
chúng ta xuống dưới nhà, xem xem nên làm thế nào”.
Lâm Nhuận và Tử Phóng nhìn nhau, như muốn nói : Cô gái này bề ngoài
có vẻ nhạy cảm và yếu đuối, nhưng lại có một cái đầu lạnh và bình tĩnh.
Tư Dao nghĩ : việc mình có thể làm lúc này là giữ được bình tĩnh, tỷ mỉ,
quyết đoán, giống như Viên Thuyên.
Tuy nhiên, Viên Thuyên vẫn không tránh được cái chết đấy thôi?
-Tôi thấy hình như anh Lâm Nhuận đang có nhiều điều muốn nói với Dao
Dao, chúng tôi nghe có tiện không? Lịch Thu đỡ Tư Dao ngồi xuống ghế
salon trong phòng khách, nhìn Lâm Nhuận.
Lâm Nhuận nói : Tư Dao! Vì lo lắng cho sự an toàn của cô, nên tôi đã tự
làm việc này. Tôi hệ thống hóa các sự kiện gần đây, rồi sơ bộ tổng
kết..Tôi mong cô sẽ không thấy khó chịu..
Tư Dao cảm động, cô hiểu rằng ý nghĩ phải giúp đỡ cô của Lâm Nhuận
và Lịch Thu rất chân thành. “Em rất khó chịu, chỉ mong có một chiếc khóa
để khóa cái bộ não của anh ta lại mới yên”. Lúc nói câu này, mắt cô lại
nhìn Tử Phóng.
Lâm Nhuận cười cười : Cô rất cừ, vẫn có thể có chút hài hước, cứ nên
tiếp tục đi! Cô đã không khóa được cái đầu, không khóa được cái miệng
tôi, thì tôi nói vạy, và xin hoan nghênh mọi người bổ sung.
Tôi đã thủ làm rõ các đầu mối của những sự kiện, mới thấy việc này quả
là rất phức tạp.
Điểm thứ nhất nổi bật và nổi bật nhất : mười bốn người, trong đó có Tư
Dao đi chơi vùng thung lũng ở núi Vũ Di, vào hang quan tài treo, trong
vòng ba tháng sau đó đã có tám trên mười bốn người mất mạng. Phải
- chăng điều này là ngẫu nhiên?
Từ đó dẫn đến điểm thứ hai : ông già bí ẩn là ai? Ông ta chỉ một người
nắm rõ con số thống kê hay là người biết rõ nội tình? Nói cách khác, có
phải ông ấy là kẻ bày đặt ra tất cả những chuyện này hay không?
Điểm thứ ba, cô gái tên là Kiều Kiều đã chết. Sau đó không những liên
tiếp xuất hiện trong giấc mơ của Tư Dao mà còn gửi QQ cho Tư Dao. Ít
lâu sau, người bạn thân nhất của Tư Dao là Viên Thuyên qua đời, cũng
xuất hiện trên mạng QQ.
Điểm thứ tư, mấy lần Tư Dao thấy bị bám theo. Đây tuyệt đối không
phải là Tư Dao quá nhạy cảm. Tôi cũng đã trải nghiệm một lần. Điều kỳ
lạ là, hình như không chỉ có một người bám theo Tư Dao.
Điểm thư năm, có một kẻ đang đêm đột nhập vào phòng Tư Dao, dường
như tìm kiếm thứ gì. Đó là một cao thủ, không để lại vết tích gì rõ rệt.
Điểm thứ sáu, cô gái tên là Tiểu Mạn qua đời, làm náo động giới truyền
thông, bởi vì xảy ra tai nạn lớn. Cái gì đã khiến cô ấy nảy sinh hành động
cực đoan như vậy? nên thấy rằng cái chết của cô ấy là khó hiểu nhất vì
lúc sắp chết cô ấy còn nói chuyện với Tư Dao rằng cô ấy nhìn thấy cái gì
đó, sau đó chạy lên cướp vô-lăng. Tư Dao đã liên lạc với người phụ trách
điều tra ở Sở công an tỉnh Vân Nam phải không?
Tư Dao gật đầu: Đương nhiên rồi, đó là một tình tiết quan trọng, tôi đã
gọi đến đường dây nóng, họ nói sẽ liên lạc lại với tôi.
Lâm Nhuận gật đầu tán thành: Tôi vừa liệt kê ra chỉ những điểm nghi vấn
đáng kể; vẫn còn nhiều chi tiết chúng ta phải quan tâm, nhưng trước tiên
nên quyết đinh xem đâu là trọng tâm cần làm rõ.
Hoàng Dược Sư:Thật không thể tưởng tượng được! Tôi đã xem trên
mạng
Yêu Yêu:Tôi cũng không ngờ. Hôm nay lúc về tới nhà, tôi cảm thấy lòng
mình tan nát.
May mà có người láng giềng tốt bụng cùng tôi phân tích, rồi vạch ra kế
hoạch hành động.
Hoàng Dược Sư:Láng giềng của bạn?
Yêu Yêu:Một người cùng thuê nhà, quên rồi à? Tôi đã từng nói với bạn về
họ rồi.
Hoàng Dược Sư: Phải!
Yêu Yêu:Chúng tôi quyết định, anh chàng luật sư đó tiếp tục thăm dò tung
tích tên áo đen đột nhập phòng tôi. Anh ấy quen người bên công an, có thể
biết một vài kết quả điều tra vụ việc. Vị phóng viên giải trí giang hồ thì
phụ trách theo dõi kết quả điều tra vụ lật xe và tìm một vài tư liệu liên
quan tới Tân Thường Cốc.
Hoàng Dược Sư:Còn bạn?
- Yêu Yêu:Tôi phụ trách việc ăn những món ăn chị Lịch thu làm hàng ngày
còn lại. Chứ tôi còn có thể làm gì nữa?
Hoàng Dược Sư: Phải!
Yêu Yêu:Hình như bạn hơi ấp úng.
Hoàng Dược Sư:Tôi không muốn xuất phát từ một chút xíu ác ý nào đó để
suy đoán về người khác. Bạn cũng nên nhận rõ, mình đã hiểu được bao
nhiêu về những người nhiệt tình này?
Yêu Yêu:Hiểu không nhiều lắm, mấy người này hình như đều rất bí
hiểm.
Hoàng Dược Sư:Anh luật sư không có GF (bạn gái), cô gái đẹp không có
BF (bạn trai), phóng viên giải trí không rõ đã uống thuốc gì, có vẻ như mãi
mãi high (cao kều)
Yêu Yêu:Tôi cũng chẳng hay ho gì : vốn là một người rất thích cười, mà
ây giờ cả ngày khóc lóc như Lâm Đại Ngọc.
Hoàng Dược Sư:Cô đối với bọn họ, cũng nên giống như đối với tôi, đã
không hiểu sâu thì đừng tin một cách mù quáng.
Yêu Yêu:Nhưng tôi rất tin bạn mà.
Hoàng Dược Sư:Đó là bạn tự nguyện, tôi đương nhiên rất cảm động vì
sự tín nhiệm của bạn. Phải thấy rằng bạn tin cậy tôi, dù tôi xấu bụng,
nhưng đang ở tận bên kia bờ Thái Bình Dương, thì cũng không làm gì nổi
bạn. tôi muốn nhấn mạnh rằng những việc xảy ra xung quanh bạn thật
quá kỳ lạ, nếu không phải cái gọi là chuyện kinh dị thì chính là có kẻ đang
ngầm giở trò. Trích dẫn lời của thám tử Hecquin Poiro trong truyện trinh
thám của Agatha Christie: hung thủ ở ngay trong số các người. Những gì
bạn trải qua không hoàn toàn chỉ xảy ra trong và ngoài căn phòng nhỏ của
bnạ, hoặc nói cách khác, trong và ngoài biệt thự, đúng không?
Yêu Yêu:Hình như bạn rất chuyên nghiệp đấy.
Hoàng Dược Sư:Lý thuyết suông thôi mà, tôi hay xem tiểu thuyết trinh
thám.
Yêu Yêu: Bạn nói thế, nhưng tôi vẫn hơi sờ sợ.
Hoàng Dược Sư:Cứ đề cao cảnh giác là được, và đừng nghĩ ai cũng là
người xấu. Rốt cuộc vẫn cần sớm tối giúp đỡ nhau. Tuy nhiên, phải luôn
nắm số phận trong tay mình, chứ không thể hoàn toàn dựa vào người
khác.
Yêu Yêu: Vậy tôi nên làm thế nào?
Hoàng Dược Sư:Hãy động não, suy nghĩ vấn đề dưới góc độ khác thật tỉ
mỉ, không bỏ qua một chi tiết nào.
Yêu Yêu:Anh suy nghĩ rất giống Viên Thuyên.
Hoàng Dược Sư: Viên Thuyên là ai?
Yêu Yêu:là bạn thân nhất của tôi, người hồi trước lái xe bị tai nạn giao
- thông.
Hoàng Dược Sư:Lão Đông Tà này già rồi, không nhớ rõ bạn đã có mấy
người bạn đã chết?
Yêu Yêu:Ba người.
Hoàng Dược Sư:Bọn họ ngoài việc đến thăm núi Vũ Dir a, còn có điểm gì
giống nhau nữa?
Yêu Yêu:Để tôi nghĩ xem. Viên Thuyên ra đi rất đột ngột. Kiều Kiều và
Tiểu Mạn có một điểm không rõ có phải là manh mối không: trước khi
Kiều Kiều rơi xuống vách núi, cứ nói đi nói lại “Mình buồn ngủ quá”.
Còn Tiểu Mạn, lúc gần chết hình như xuất hiện ảo giác gì đó. Đúng, cô
ấy còn kể là mấy hôm đó đang bị cảm, sức khỏe không tốt, tin trên mạng
cũng nhắc đến “tâm trạng không ổn định”. Hễ gặp tôi thì cô ấy rất hung,
hơi một tý là nổi trận lôi đình, có lẽ chính là “tâm trạngkhông ổn định”.
Có thể coi đây là điểm giống nhau giữa Kiều Kiều và Tiểu Mạn; trước
khi chết hai người đều có vấn đề về sức khỏe.
Hoàng Dược Sư:Đây là một cách nhìn rất mới mẻ.
Yêu Yêu:Còn nữa: dù rằng trước khi chết Tiểu Mạn nhìn thấy thứ gì,
chắc chắn có liên quan đến việc cô ấy đã trải qua. Tôi cảm thấy trong
cuộc sống của cô ấy xảy ra vấn đề khá lớn, tôi nhớ cô ấy từng kể đã cãi
nhau với cha mẹ. Tôi bỗng có một ý nghĩ…
Hoàng Dược Sư: Lẽ nào…
nguon tai.lieu . vn