Đến bữa điểm tâm, Nhược Trần vẫn không thấy xuống lầu dùng cơm, ông Nghị bảo bà Lý lên gọi, một lúc bà Lý trở xuống nói. - Cậu Ba nói không ăn, để cậu ngủ một chút, Ông Nghị chau mày liếc nhanh về phía Vi. Vũ Vi đỏ mặt bất giác. Tại sao ông Nghị lại hỏi ta. Nàng giả vờ nhún vai, lánh tia nhìn ông Nghị - Có lẽ tại giấc mơ xuân không biết sáng đấy - Hừ. Ông Nghị hừ nhẹ. - Còn trẻ mang tật ngủ trưa là không khá, ông quản...