Xem mẫu

vietmessenger.com Huỳnh Dị Biên Hoang Truyền Thuyết - Tập 3 MỤC LỤC 1. Trọng Kiến Kiều Oa 2. Dao Ngôn Mãn Tập 3. Trung Nghĩa Chi Hộ 4. Hung Tung Tái Hiện 5. Xảo Phá Âm Mưu 6. Đoàn Kết Nội Bộ 7. Ngọc Nhân Lai Kiến 8. Tầm Bội Diệu Dụng 9. Quân Tình Đệ Nhất 10. Hồi 10 11. Thối Địch Chi Kế 12. Cấp Chuyển Trực Hạ 13. Tuyệt Xứ Sinh Cơ 14. Quyết Chiến Cô Phong 15. Nữu Chuyển Càn Khôn 16. Đào Quá Tử Kiếp 17. Giao Tâm Chi Ngôn 18. Lỗ Nhân Đại Kế 19. Đại Địch Truy Chí 20. Duy Nhất Sinh Lộ 21. Mưu Địch Hậu Động 22. Đại Giang phong Vân 23. Nhất Ngôn Vi Định 24. Tử Vong Hương Vẫn 25. Hoàng Thiên Hữu Nhãn 26. Hoàn Khán Khí Sổ 27. Mã Xa Mật Hội 28. Ý Ngoại Chi Chiến 51. Bạch Vân Cổ Sát 52. Tam Bội Hợp Nhất 53. Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân 54. Động Thiên Phúc Địa (2) 55. Thiên Hàng Hung Triệu 56. Đại Hoạch Toàn Thắng 57. Hoài Thủy Dạ Thoại 58. Hoang Thôn Quỷ Tung 59. Phật Tàng Chi Bí 60. Tai Dị Trình Tường 61. Thứ Kích Hảo Ngoạn 62. Địch Hữu Nan Phân (2) 63. Nhẫn Nhục Phụ Trọng 64. Như Ý Kiều Thê 65. Hoạn Nạn Chân Tình (2) 66. Bạch Nhạn Chi Luyến 67. Phóng Quân Nhất Mã 68. Hoành Sanh Chi Tiết 69. Túc Mệnh Đối Thủ 70. Ngọc Thạch Câu Phần 71. Phản Công Đại Kế 72. Tuyết Hạ Sinh Cơ 73. Đố Khanh Nhất Vẫn 74. Đả Thiết Sấn Nhiệt 75. Nhân Diện Toàn Phi 76. Viên Mộng Chi Kế 77. Dĩ Mệnh Vi Chú 78. Thần Bí Thứ Khách 29. Ngộ Trung Phó Xa 30. Hòa Khí Thu Tràng 31. Nhi Nữ Ân Oán 32. Tẫn Thính Thiên Mệnh 33. Giác Lực Biên Hoang 34. Chiến Vân Mật Bố 35. Thiên Lý Chiến Thư 36. Tuyết Trung Tống Thán 37. Bất Hoan Nhi Tán 38. Hạnh Phúc Chi Môn 39. Vấn Thiên Vô Ngữ 40. Hoang Ngoại Tụ Nghĩa 41. Mạt Lộ Hào Hùng 42. Tam Thiên Chi Kỳ 43. Tiệt Kích Chiến Thuật 44. Tâm Kinh Nhục Khiêu 45. Liên Hoàn Độc Kế 46. Thiên Đại Hỷ Tấn 47. Đạo Pháp Giao Phong 48. Chấp Giả Vi Chân 49. Tuyết Trung Tống Thán (2) 50. Hoài Thủy Phong Vân 79. Hữu Bị Giả Thắng 80. Xà Hạt Mỹ Nhân 81. Thức Kiến Quá Nhân 82. Chiến Lược Bộ Thự 83. Sinh Tử Chi Gian 84. Phong Vũ Quá Hậu 85. Tân Cừu Cựu Hận 86. Hảo Đại Hỉ Công 87. Biên Hoang Kính Lữ 88. Biến Hóa Dĩ Dãi 89. Long Tiềm Địch Tập 90. Hồng Nhan Họa Thủy 91. Cải Trương Dịch Điều 92. Kính Tạ Bất Mẫn 93. Đại Hiển Thần Thông 94. Tập Để Ngọa Long 95. Tây Qua Bì Pháo 96. Thiên Ý Nan Trắc 97. Đại Chiến Chi Tiền 98. Trực Chỉ Biên Tập 99. Khuynh Thổ Trung Khúc 100. Thao Kỳ Kế Doanh Hồi 1 Trọng Kiến Kiều Oa Boong! Boong! Boong!" Tiếng chuông báo canh ba từ xa xa truyền đến. Chỉ còn hai canh giờ nữa là đến bình minh. Yến Phi toàn thân tận lực thi triển bản lĩnh, cuối cùng ở bên dưới lớp tuyết đến cạnh một tòa kiến trúc. Chàng vốn định lướt tới xa hơn, nhưng bị một tảng đá nền ngăn trở, khó mà tiến lên phía trước được nữa. Nơi chàng vừa di chuyển qua xuất hiện một vết lõm xuống, may mà gió mang bụi tuyết nhanh chóng lấp đầy, không làm lộ một chút vết tích. Yến Phi tập trung cao độ, nghe ngóng tám hướng. Ngay lúc chàng định phá tuyết mà ra đột nhiên có tiếng bước chân nơi cổng viện, nhân số chắc cũng phải từ mười người trở lên. Chàng ngầm giật mình, lòng nghĩ chẳng lẽ địch nhân đã phát hiện ra mình. Có điều còn chưa kịp tìm ra câu trả lời thì đại môn phía trước phòng xá đã mở rộng, có tiếng Mộ Dung Thùy vọng đến: "Các ngươi ở ngoài cửa chờ ta." Tiếp đó có tiếng bước chân hai người đi vào trong nhà. Mộ Dung Thùy và một người nữa không biết là thần thánh phương nào vượt qua cửa vào, đi qua khu vườn nhỏ, bước vào thính đường ở trung viện. Một thanh âm nữ nhân nhu hòa cất lên: "Phong Nương bái kiến Đại Vương!" Mộ Dung Thùy đáp lễ: "Thỉnh Phật nương thượng tọa!" Yến Phi lại giật mình sợ hãi. Nếu thực sự Ni Huệ Huy và Mộ Dung Thùy liên kết với nhau, đó khẳng định là việc chẳng lành. Thế nhưng lúc này cũng chẳng biết làm thế nào, cho dù chàng có lập tức thủ tiêu ý định gặp gỡ Kỷ Thiên Thiên, tình huống cũng không có gì khác biệt. Đào tẩu hay đi gặp Kỷ Thiên Thiên đều khó hơn lên trời. Chàng có thể đến được chỗ này thực tế đã là điều cực kỳ may mắn. Chẳng ai biết được may mắn như thế này có còn tiếp tục mãi hay không. Ni Huệ Huy cất tiếng hỏi: "Phong Nương có phát giác tình huống dị thường nào không?" Phong Nương đáp: "Ta vừa mới đảo qua chỗ Thiên Thiên tiểu thư. Nàng ngủ không yên giấc, thỉnh thoảng lại nói mê lảm nhảm, chỉ có Tiểu Thi là ngủ ngon." Tâm tình Yến Phi tựa như bị thiêu đốt, bởi vì chỉ có chàng minh bạch rằng nguyên nhân là do tâm lực Kỷ Thiên Thiên bị tổn hao. Có điều thực tế so với sự tưởng tượng của chàng nghiêm trọng hơn rất nhiều, đã đến giai đoạn ảnh hưởng đến sức khỏe nàng, nếu không với tu dưỡng nội công của nàng sẽ không khi nào nói mê sảng. Nếu như vì thế mà tiết lộ việc nàng và Yến Phi có thể liên hệ tâm linh thì đúng là nguy hiểm tột bậc. Với khinh công của Phong Nương, việc nhìn hoặc nghe trộm Kỷ Thiên Thiên thật dễ như trở bàn tay. Điều này khiến chàng có thêm nhiều lý do khác để không thể không đi gặp Kỷ Thiên Thiên. Ni Huệ Huy hỏi: "Kỷ Thiên Thiên nói mê những gì?" Phong Nương đáp: "Ta tuân theo phân phó của Đại Vương, trong lúc Thiên Thiên tiểu thư nghỉ ngơi không dám đặt chân vào nội viện, do vậy nghe không được rõ." Ni Huệ Huy thắc mắc: "Đại Vương sao lại không để Phong Nương đến nội viện bồi tiếp tiểu thư, như thế có phải là vạn vô nhất thất không?" Mộ Dung Thùy nhẹ nhàng nói: "Đó chính là yêu cầu từ miệng Thiên Thiên, ta đã đáp ứng mà không hối hận. Bất quá trong tình huống khẩn cấp, Phong Nương không cần bị mệnh lệnh ước thúc." Kế đó cả ba chợt im lặng. Yến Phi cảm thấy vùng phụ cận có nhiều người trước sau đi qua. Chàng chẳng vì vậy mà sợ hãi, nhưng cũng biết rằng đó là những cao thủ đi theo Mộ Dung Thùy đang rà soát khu nội viện. Bọn chúng đang triển khai tìm kiếm một cánh triệt để, mục đích xem chàng có trốn ở đó không. Trong tình huống này, có lẽ Mộ Dung Thùy và Ni Huệ Huy đã nhận được tin tình báo, biết được chàng đã tiềm nhập hành cung. Phong Nương nhịn không được liền hỏi: "Có tin tức liên quan đến Yến Phi hay không?" Mộ Dung Thùy thở dài: "Bọn ta khẳng định y đã thành công nhập thành rồi." Tuyết rơi cộng với điều nghe được làm cho Yến Phi rúng động, cũng thầm hiểu việc tìm ra thiếu sót và sơ hở của chàng tất yếu có liên quan với Ni Huệ Huy. Quả nhiên Ni Huệ Huy nói: "Lúc ta tĩnh tọa thi pháp liền cảm ứng rõ ràng Yến Phi đang ở trong thành, chỉ là không biết bằng cách nào mà y có thể thần bất tri, quỷ bất giác tiềm nhập." Mộ Dung Thùy vội hướng về phía Phong Nương giải thích: "Phật nương đã đạt đến cảnh giới thông thần. Hôm nay Yến Phi di chuyển đến vùng ngoại thành, Phật nương liền phát sinh cảm ứng nói cho ta biết phương vị của hắn, quả là linh nghiệm như thần." Yến Phi trong lòng cười khổ. Bản thân do bắt buộc phải khai phóng tâm linh nhằm cảm ứng vị trí của Kỷ Thiên thiên, cho nên tránh không được tà thuật của lão. Phong Nương rõ ràng là rất hứng thú đối với dị năng của Ni Huệ Huy, liền hỏi: "Thế thì Phật nương hẳn đã nắm được vị trí của Yến Phi ở trong thành phải không?" Ni Huệ Huy đáp: "Nếu tại địa hình hoang dã ta thi triển bí thuật thì có thể cảm ứng được phương hướng của đối tượng. Thế nhưng ở địa phương đông người, ta chỉ có thể biết được có y hay không trong một phạm vi nào đó, do thuật Truỵ Tử của Phật môn thi triển lúc này chỉ khoanh vùng được đối tượng thôi." Yến Phi mừng rỡ không ngờ lại có cơ hội thu thập thông tin quan trọng như thế này, chí ít cũng hiểu rõ bản chất sưu hồn thuật là như thế nào, đồng thời có thể khẳng định Trụy Tử hành pháp còn xa mới bằng tâm linh cảm ứng của chàng. Phong Nương thốt: "Nguyên lai là như vậy." Mộ Dung Thùy vội nói: "Phong Nương chớ nên coi thường. Phật nương nhân nhớ lại một đoàn tù binh Đê tộc nhập thành từ sớm, suy đoán vấn đề có lẽ phát sinh từ bọn chúng. Người liền lập tức đuổi theo đến đại lao, đưa từng tên ra thẩm tra, rồi phát giác một người tù trong số đó mới được đưa vào trong phòng giam một lúc đã lăn ra chết. Phật nương biết ngay là chuyện đáng ngờ, liền kiểm tra khu mộ địa thì phát giác tử thi đã không cánh mà bay." Ni Huệ Huy từ tốn nói: "Người đó khẳng định là Yến Phi, nếu không chẳng lừa được nhãn pháp của ta. Tiểu tử này thực không thể xem thường, trước thì khám phá thân phận của tệ đồ Trần Trữ, rồi dùng phương pháp thâu thiên hoán nhật hóa trang thành tù binh để lọt vào thành nội." Yến Phi cảm thấy toàn bộ sống lưng lạnh toát, chẳng phải là do hàn khí từ băng tuyết, mà do trong lòng chấn động hãi hùng. Tình thế thực sự hung hiểm đến cực điểm. Chàng chỉ cần bước chân ra, khẳng định đang từ đóng giả biến thành tù nhân đích thực. Ở trong lao phòng kiên cố như thế, chàng căn bản không có đường đào thoát. Mộ Dung Thùy nói: "Sở dĩ bọn ta lập tức đuổi theo, đồng thời phái người tìm kiếm khắp nơi, là để cho hắn không có cả chút thời gian để thở." Ni Huệ Huy tiếp lời: "Trừ phi y có khả năng thăng thiên độn thổ, bằng không trong đêm tối tĩnh lặng như thế này, lại do không thạo đường lối, ít nhất là ngày mai mới có thể nghĩ cách thăm dò nơi Đại Vương xa giá, rồi mới đến cứu người. Theo như ước đoán của ta, đêm mai là đêm bọn ta có nhiều khả năng bắt được Yến Phi nhất." Yến Phi lòng kêu tuyệt diệu, địch nhân tuy suy đoán rất hợp tình hợp lý, nhưng đối với chàng chỉ có lợi vô hại. Giới bị của địch nhân không vì thế mà giảm bớt, bất quá hai người tối lợi hại bên địch là Mộ Dung Thùy và Ni Huệ Huy lại không tham gia tìm kiếm. Tất cả là bởi vì họ nhận định Yến Phi đêm nay không tới nên sẽ nghỉ ngơi dưỡng thần dưỡng sức, để đêm mai bọn họ có thể đạt trạng thái sung sức nhất hòng xuất thủ đối phó với chàng. Phong Nương đáp: "Phong Nương minh bạch rồi! Ta tuyệt không dám có ý coi thường." Mộ Dung Thùy nói: "Nơi này giao cho ngươi đấy." Dứt lời liền cùng Ni Huệ Huy mau chóng ly khai. Yến Phi tập trung thính lực theo dõi tiếng bước chân của hai người cho đến khi họ ra đến cổng lớn. Cuộc tìm kiếm cuối cùng cũng dừng lại, Yến Phi nghe tiếng gió, biết rằng các cao thủ đang phân tán ở khắp sân trong trang viện. Chẳng rõ chúng có nhận được cái khoát tay chỉ thị nào hay không, chỉ thấy nhất loạt chạy ra chỗ Mộ Dung Thùy và Ni Huệ Huy đang đứng. Quả nhiên có tiếng Mộ Dung Thùy nói nhỏ: "Bên trong viện chắc không có vấn đề, đêm nay phòng tuyến của các ngươi chuyển ra bên ngoài viện, tránh kinh động giấc ngủ của tiểu thư, minh bạch chưa?" Chúng nhân hạ giọng đáp ứng. Sau đó là tiếng Mộ Dung Thùy cùng Ni Huệ Huy và thủ hạ lục tục rời đi. Yến Phi từ dưới lớp tuyết trồi lên, vừa hay đèn đóm trong gian giữa trang viện được tắt đi, có vẻ Phong Nương cũng có chủ ý tương tự, muốn nghỉ ngơi cho khỏe. Lúc này chỉ còn nửa canh giờ là trời sáng, Yến Phi không muốn lãng phí một chút thời giờ nào, ở trên mặt tuyết lao đi như tên bắn, thoắt cái đã đến bên cạnh một cửa sổ ở hậu viện, vô thanh vô tức tiến vào theo lối này. Lúc chàng đóng cửa lại, bên ngoài hoa tuyết đã rơi dày đặc thêm chút nữa. Chàng đang ở trong gian phòng chứa ba mươi chiếc rương của chủ tỳ Kỷ Thiên Thiên, lòng chợt nhớ lại lúc bọn chàng đưa Kỷ Thiên Thiên đến Biên Hoang Tập, hiện tại lại vì nàng mà đến nơi này, trong thời gian đó đã xảy ra bao nhiêu thay đổi kinh tâm động phách. Yến Phi vận công làm tan chảy lớp tuyết dính trên người, hơi nước bốc lên ngùn ngụt, đồng thời nâng cảm quan xúc giác lên mức cực hạn, lập tức phát giác có người đi qua trung viện và giờ đã đặt chân lên khu vườn nhỏ hậu viện. Chàng liền nhanh tay mở một chiếc rương lớn bên cạnh rồi ẩn mình vào trong đó. Chui vào chiếc rương này chẳng phải là tùy tiện chọn lựa, mà là do chàng nhìn thấy trên chiếc chiếu cạnh đó có mấy đống y phục, liền đoán là số y phục này được lấy ra từ sớm để chuẩn bị sử dụng, rồi khẳng định trong rương trống rỗng. Ngay sau khi chàng đóng nắp rương, có một người như gió vút qua bên cửa sổ, rồi quay trở lại trung viện. Yến Phi từ trong rương nhảy ra, lòng nghĩ thầm "Phong Nương ngươi quả nhiên đã tận tụy hết mình với công việc, trước khi đi ngủ còn kiểm tra một vòng khắp các chỗ." ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn