Xem mẫu

  1. Bệnh lãng tai Một ông chồng nghi vợ mình bị lãng tai bèn quyết định thử nghiệm. Ông khẽ khàng đứng sau lưng bà khoảng mười mét và nói: - Mình ơi! Mình có nghe rõ không? - (Bà vợ không trả lời). - Ông chồng bèn tiến tới gần hơn, rồi lại gọi: Mình có nghe thấy gì không? - (Im lặng). - Khi đứng sát ngay cạnh, ông kêu lên: Mình không nghe thấy gì à? - Có chứ. Bà vợ đáp. Lần này em trả lời là lần thứ ba rồi đấy! Có lợi ích gì? - Bố thật xấu hổ vì con đấy. Đánh nhau với một người bạn thân là điều tệ hại nhất mà người ta có thể làm. - Nhưng nó đã ném đá vào con cơ mà! Vì thế con mới ném lại nó. - Khi bạn ấy ném đá vào con, con có thể nói với bố. - Nhưng, liệu chuyện đó có ích gì chứ? Tay con còn khỏe hơn tay bố cơ mà !!! Khuyên can bạn bè Người chồng thông báo với vợ: - Em này, anh đã mời một người bạn đến nhà ăn tối.
  2. - Cái gì? Anh điên à? Nhà cửa thì bề bộn, em thì không đi chợ, bát đĩa dơ bẩn chưa rửa. Mà em cũng chẳng muốn nấu một bữa ăn như vậy nữa. - Anh biết chứ, anh chồng thờ ơ đáp. - Thế mà anh còn cố tình mời mọc? - Cô vợ giận dữ. - À, vì anh chàng tội nghiệp kia đang nghĩ đến chuyện lập gia đình. Bức thư đến từ địa ngục Một người đàn ông lên đường đi nghỉ hè lúc vợ của anh ta đi công tác chưa kịp về. Họ sắp xếp kế hoạch gặp lại nhau vào ngày hôm sau. Tới nơi, anh ta vội vàng gửi e-mail về cho vợ. Do đánh sai địa chỉ, bức thư của anh ta thay vì được chuyển về cho vợ, thì nó lại đến một phụ nữ có chồng vừa qua đời ngày hôm trước. Khi người vợ góa tội nghiệp nọ mở hộp thư, bức thư vừa hiện ra bà ta thét lên một tiếng khủng khiếp, té xuống sàn nhà và chết thẳng cẳng. Nghe tiếng thét, người nhà chạy vào phòng thì chỉ thấy một bức thư trên màn hình máy tính: "Vợ yêu quý nhất của anh, anh vừa đến nơi. Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn để đón em vào ngày mai. Người chồng yêu quý nhất của em!" 100..1 Kiểu Cười Thú Vị gười thuyết giảng tài ''hoa ba''
  3. Khoái trá có ní wá! Kể thử - nghe phát! Một hôm, zời đẹp, nàn gió mùa xuân mới nồng nộng thổi tung crác crưởi, ná nẩu đọng nại nằm mơ mộng giữa sân trường đại học to đùng. Nó như tự ái bay vù nên, quay tòn như múa may, tỏ sự nưu nuyến cái sân đẹp đẽ, rộng rài mà bọn túng đã được tung hoằn đùa rỡn... Có tiếng hô ''vào nớp, vào nớp đê!''. Cả bọn choai 8XYZ chạy túa nua vào nớp, bỏ rở cuộc vui, cuộc chơi, cuộc tâm cam đang hồi thơm phức và ngọt ngào... Buổi nói chuyện của một cán bộ với các sinh viên sắp ra trường với nội rung kinh tế, chánh trị, công nghiệp hoá, công nghệ hoá, tư tưởng hoá, phức tạp hoá, hài hoà hoá, ca nhạc hoá... - Bọn tôi ngồi im nặng nghe, rồi tăm tú nghe, rồi hỏi han nghe, rồi bàn nuận nghe, rồi nại tôn trọng nghe. Bỗng im nặng, nần này im nặng nuôn. - Khi ông nói ''Tóm nại nà: muốn phát triển phải nấy khoa học, kỹ thuật nàm then tốt, nấy công nghệ cao của nước ngoài về nàm then tốt, nấy tư tưởng tiến bộ của nước ngoài về nàm then tốt. Có nghĩa nà: nấy tất tật cái hiện đại, cái ngon nành của nước ngoài về nàm nem tốt!'' (Trưa rồi đang nghĩ đến măm đây!) Sau 4 tiếng niền, đứa thì ngủ gật, đứa cố chịu nghe vẻ ngơ ngác. - Ông nói tiếp: Sau khi tôi trình bày một cách khoa học, ngắn gọn và rễ hiểu, các đồng chí đã hiểu hết chưa ạ? - Mọi người im nặng, mơ mơ, tưởng tưởng như đang tư duy để thấy cái tầm cao, tầm xa của bài rảng... - Ai có ý kiến hỏi rì, cho tôi biết đê: (Có tiếng ai đó, hơi khẽ) - Thưa - trưa - ''bánh trôi'' ạh
  4. - Ông nói tiếp:Nếu các đồng chí chưa hiểu, thì tôi giải thích thêm một số ''quan điểm mới'', ''phương pháp mới'' đã thành công ở Niên Xô mấy năm nay ạh...E hèm! - Nếu đã hiểu rồi thì cho một tràng pháo tay thật to để chúng ta kết thúc vấn đê. Cả hội trường zật mình, những cái đầu nhô cao, 1/3 rồi 2/3, rồi tất cả vỗ tay ầm ầm tiễn ông ra đến cửa... Vẳng nại câu cám ơn, đầu ông gật gật. Ông đi, mỉm cười vẻ khoái chí nắm, rồi nẩm bẩm: Bố (thầy) của thầy còn chả hiễu nó thế nao, nữa na chúng M A Y !!! (thế mới hay, cứ rảng thoai mai, noi thoai mai - sai chã đứa đếch nào biết! Cứ 4 rờ nà Bố có 4 tăm rồi, bia thoi!!!)
nguon tai.lieu . vn