Xem mẫu

  1. Bao che
  2. Một hôm Peter đang đi giữa đêm thì bị cảnh sát tóm, vì trông giống một tên tội phạm. - Anh tên là gì? Nhà ở đâu? - Peter, 321 cao ốc O. đường Baker. Một lát sau: -Chúng tôi đã điều tra kĩ, ở số nhà trên, không có ai là Peter cả. Thấy Peter cứ một mực cãi rằng đó là nhà của anh ta, cảnh sát bực quá, đánh cho anh ta một trận và nhốt vào trong đồn một tuần lễ. Khi được thả ra, mặt mũi anh ta vẫn còn sưng vù. Vừa trông thấy Peter, anh bạn cùng trọ kéo ngay vào phòng và đóng sập cửa lại: - Mấy bữa trước, có một lũ cớm tới đây hỏi cậu, chắc lại có vụ nào béo bở hả, thấy cậu đi cả tuần lễ... bộ cậu đánh nhau với ai sao mà trông kì thế? - Ðâu có tớ bị người ta đánh... nhưng... - Thôi kệ nó, bỏ qua đi... thế cậu tìm được mối làm ăn nào thế? - Ðâu có!!!???
  3. - Khỏi cần giấu tớ, yên tâm đi, không ai biết đâu, bữa trước bọn cớm hỏi cậu, tớ đã trả lời rằng chẳng có Peter nào ở đây cả, chúng nản quá bỏ đi hết rồi... ha ha... đúng là bọn ngốc...
  4. Hỏi giờ vMột anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố. Ngay sau khi anh ta nằm xuống ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó. - Cái gì đấy? - Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không? Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời: - 7 giờ 15. Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ. - Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không? - 7 giờ 25! Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ "Tôi không biết mấy giờ!".
  5. Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa. - Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!
  6. Bánh mì Thông thường theo lịch trong ngày viên thống đốc có một buổi để lắng nghe các lời cầu khẩn từ người thân của các tù nhân. Một hôm, một người phụ nữ tới để xin cho chồng của cô ta được ra tù. - Anh ta bị kết án vì tội gì? - viên thống đốc hỏi. - Ăn cắp bánh mì. - Và anh ta có là một người chồng tốt đối với chị không? - Không hẳn, - người phụ nữ đáp - anh ta đánh đập tôi mỗi khi anh ta say, bắt nạt bọn trẻ con, đi với những người đàn bà khác, và đối với các việc khác thì anh ta chả có tích sự gì. - Thế tại sao chị lại muốn anh ta được thả? - viên thống đốc ngạc nhiên hỏi. - Chúng tôi lại hết bánh mì rồi.
nguon tai.lieu . vn