Xem mẫu
- Băng Hỏa Ma Trù
Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu
Chương 53 : Băng Hỏa Ma Trù VS Đà Trù
Thần(b)
Tra Cực chưa từng nhìn thấy long nhưng Niệm Băng lại đã gặp
được. Thanh long Tạp La Địch Lý Tư là cự long chân chính. Đao
công của Tra Cực ở thời kỳ đỉnh phong dù tinh thâm, cũng chỉ
có được long hình trong tưởng tượng mà không có được thần
tủy của long chân chính. Có lẽ, Niệm Băng đao công còn chưa
đạt tới trình độ của hắn, thế nhưng, nhờ nắm biết được thần
tủy của long, hắn cũng đã thanh xuất vu lam, cho nên, Quỷ
Điêu của hắn sống, long cũng sống.
Điêu khắc cũng không nhất định cần thời gian dài mới có thể
tốt nhất, nhất là nhờ có Quỷ Điêu, thanh âm của Niệm Băng
tràn ngập vẻ lãnh ngạo, khẩu quyết rốt cục đã xuất hiện.
"Quỷ thủ lạc xử kinh thiên biến.” Phảng phất trong tích tắc
này, hắn chính là Quỷ Điêu, u lam sắc quang mang huyễn hóa
thành một long hình in lên trên chén bí đao.
"Điêu thành ba đào bách hồi toàn.” Thân đao phiên chuyển, u
lan sắc quang mang giống như ba đào không ngừng nhập nhập
vào bí đao tựa bích ngọc trước mặt.
"Thần công thiên cổ kim phương tại.” Đao pháp lại thay đổi, từ
di chuyển khe khẽ đã mở rộng ra, mỗi lần đao chém xuống
đều tạo thành một khe thật sâu.
"Đao khởi tàn nguyệt ánh lãnh tuyền.” U lam sắc quang mang
Băng Hỏa Ma Trù
- đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, trên chén bí đao phảng
phất xuất hiện một vầng trăng rằm. Cả chén bí đao hoàn toàn
bao phủ một màu ngân bạch sắc, u lam sắc quang mang giống
như nước suối chảy xuôi, phiêu phiêu trên khắp chén bí đao.
Thần kỳ đao pháp trong phút chốc biến mất, long khí mờ mờ
không ngừng xoay tròn trên chén bí đao, u lam sắc quang
mang biến mất. Bạch sắc băng vụ quanh chén bí đao không hề
tan biến ngay, khiến chén bí đao mang vài phần thần bí.
Cất Quỷ Điêu, tay phải Niệm Băng có chút run rẩy. Vừa rồi
điêu khắc, ngay cả chính hắn cũng không biết là đã xuất ra
bao nhiêu đao, ngón tay cổ tay đã mỏi đến cực độ, hắn biết,
chí ít là trong vòng ba ngày, tay phải của hắn không thể làm
bất cứ chuyện gì được nữa. Thế nhưng tâm tình của hắn lúc
này cũng vô cùng sung sướng. Bởi vì, hắn biết mình đã thành
công. Rốt cục thành công bước tới chỗ thần tủy của Long Vu
Tập Vũ, đạt được sự kết hợp giữa tinh thần cùng trù nghệ,
chẳng những Long Vu Tập Vũ tiến nhập đại thành chi cảnh, mà
lĩnh ngộ của hắn đối với trù nghệ cũng tiến vào một cảnh giới
khác.
Có chút thở hổn hển, Niệm Băng nhìn chén bí đao trước mặt,
chiếc bàn xoay tròn dần dần ngừng lại. Băng vụ cũng từ từ
biến mất, ngoại trừ Niệm Băng cùng Tử Tu ra, tất cả mọi người
toát ra vẻ thất vọng. Bởi vì, bọn họ từ chén bí đao như bích
ngọc, chỉ thấy được những đường vân lộn xộn mà thôi, hơn
nữa, quanh những đường vân này vẫn còn đầy phấn của bí
đao, thứ duy nhất có vẻ kỳ lạ chính là, trên mép trên của chén
bí đao, có ba điểm nhô lên, không ai biết làm sao mà hình
thành. Nhưng chỗ nổi lên kỳ lạ này, nhìn kỹ thì lại không ra
chỗ đẹp đẽ. So với đao ảnh hoa lệ, kết quả hiển nhiên là không
thể khiến người hài lòng, ngay cả Tử Thanh Mộng cũng thất
vọng ngồi xuống.
Niệm Băng diện vô biểu tình nhìn chén bí đao, rồi quay sang
lấy gạo. Đợi cho hết nước, hắn đột nhiên hất cổ tay, gạo ướt
trong chén bay lên cao, Thần Lộ đao đã xuất, trong nháy mắt
vẽ bốn đạo đao ảnh trên không, gạo được bao phủ hoàn toàn
trong đao ảnh, chiếc bồn lúc trước dùng để đựng gạo quay
Băng Hỏa Ma Trù
- trên không một vòng, tất cả gạo một lần nữa quay trở về bồn
phát ra thanh âm trong trẻo, không có hạt lọt ra ngoài.
Đem gạo đổ ngược ra thớt, Niệm Băng lấy một miếng vải quấn
quanh trên tay phải, rồi vòng qua cổ tay buộc chặt. Lúc này
hắn dùng tay trái lấy Quỷ Điêu ra, là thanh Quỷ Điêu lớn thứ
ba, thân đao nhỏ hơn nhiều so với thanh đầu tiên, chỉ khoảng
hai phân chiều rộng. Đáng tiếc giờ vô pháp sử dụng tay phải,
nhưng mĩ thực trước mặt còn phải tiếp tục làm, tay trái liền
động, lúc này, mục tiêu của hắn là gạo. Đương nhiên, hắn dù
cho năng lực cường thịnh trở lại, hiện tại cũng không có khả
năng điêu khắc cái gì trên hạt gạo, thứ hắn muốn làm vừa đơn
giản lại vừa khó khăn, ánh đao lóe lên, từng hạt gạo rơi lại bên
trong bồn sắt, lúc này, gạo đã không còn là tròn dài, mà biến
thành hình tròn, kỹ xảo cắt gọt này cũng không phải nhanh
chóng mà hoàn thành ngay, nếu không phải là tất cả mọi
người ở đây đều có mục lực kinh người, tất nhiên sẽ phải tưởng
rằng hắn đang làm chuyện vô dụng. Gạo là rất giòn, cho dù
sau khi đóng băng cũng vẫn giòn song sau khi đóng băng, nó
mặc dù giòn nhưng lại trở nên cứng rắn hơn nhiều. Niệm Băng
cần chính là nó cứng rắn, tay phải mới thi triển Long Vu Tập
Vũ, tay trái hắn thi triển chính là Cẩm Tự Hư Dũ Thiêu Tự
Quyết. Dùng Cẩm Tự Hư Dũ vốn để khắc chữ dùng để gọt gạo
thành hình tròn thì đơn giản, mũi đao không ngừng xuất ra,
mỗi đao đều tỉa một hạt gạo, theo đao ảnh càng lúc càng
nhanh, gạo trên mâm càng lúc càng ít, khi hạt gạo cuối cùng
rơi vào bồn, trên bàn chỉ còn lại có một đống vụn gạo. Niệm
Băng cũng không đem vụn gạo ném đi, ngược lại còn cẩn thận
đặt vào một chiếc nồi nhỏ. Hoàn thành mọi việc, trên mặt hắn
rốt cục cũng toát ra một nụ cười mỉm, nhìn qua bàn tay phải
được buộc vải, rồi ngẩng đầu hướng về phía Tử Tu.
Tử Tu lúc này vẫn đập bột và thịt, lúc Niệm Băng ngẩng đầu
nhìn hắn, hắn mở chiếc vung bên cạnh ra, mùi thơm nồng nặc
nhất thời tràn ngập cả trù phòng, Tử Tu thở sâu, có chút tự
khen ngợi mình gật gật đầu, tay trái rung lên, lấy một chiếc
muôi, quơ một vòng bên trong nồi, tất cả nguyên liệu trong nồi
đều được lấy ra, mặc dù nhìn qua thì phi thường đơn giản,
nhưng Niệm Băng tim lại đập mạnh, một muôi này tuyệt
Băng Hỏa Ma Trù
- không đơn giản như bề ngoài, đầu tiên là thời cơ, muôi phóng
ra lúc mà nước canh sôi sục mạnh nhất, hơn nữa nhìn kỹ, muôi
này kỳ thật là liên tục bảy lần rung chuyển, liên tục biến hóa
góc độ bảy lần, khiến tất cả nguyên liệu trong nồi canh đều
được lấy ra, một muôi này hoàn toàn thể hiện được trù nghệ
tinh xảo của Đà Trù, Niệm Băng tự nghĩ mình cũng vô pháp
làm được.
Tử Tu ngẩng đầu nhìn Niệm Băng, cười quái dị nói: “Tiểu tử,
mệt sao, ta bên này sắp xong rồi, xem ra chúng ta đi theo hai
cực đoan, ta là hóa phồn vi giản, mà ngươi là hóa giản vi phồn.
Nhìn cho kỹ” (ND : phồn – phức tạp; giản – đơn giản ). Hắn
lấy bột trên thớt, rồi lại đặt thịt lên trên, mọi người kinh ngạc
phát hiện, lúc trước bột mì và thịt đều được đập thành hai hình
thù giống hệt nhau, nhục để trên bột mì, căn bản không nhìn
thấy bột mì ở phía dưới, mà thịt cũng không thừa ra một chút
nào. Tử Tu đè tay lên trên miếng thịt, ngón trỏ tay phải ấn vào
bột mì ở phía dưới, đầu ngón tay chọc lên trên. Tạo thành một
lỗ xuyên qua cả bột mì lẫn thịt. Miếng bột xoay tròn trên
không, Tử Tu liếc nhìn Niệm Băng, trầm giọng quát: “Sinh Tê
Hoạt Liệt Trọng Ưng Thủ.” Lúc này, dung mạo vốn thô lậu giờ
cũng trở nên uy mãnh, hai tay như thiểm điện, huyễn hóa
thành vô số thủ ảnh, thanh sắc quang mang xuất hiện ở đầu
ngón tay, tiếng như xé lụa vang lên, miếng bột được cắt làm
đôi. Kỳ dị là miếng thịt mềm dai cũng không hề nhỏ hơn miếng
bột, sau khi cắt thành hai miếng, vẫn đặt chồng lên nhau như
cũ, không hề thay đổi. Động tác của Tử Tu không dừng, hai
miếng bột được đặt chồng lên lại bị cắt, tiếng xé lụa không
ngừng vang lên, bột cùng thịt kết hợp, phân tách không
ngừng. Thấy vậy, Niệm Băng trên mặt toát ra vẻ ngưng trọng.
Hắn biết, Tử Tu lúc trước đập bột đập thịt phải là thủ pháp phi
thường đặc thù, nên mới có thể khiến bột cùng thịt mềm dai
đến cực hạn. Nếu mình không đoán sai, hiện tại bột cùng thịt
dai như vải. Nếu là mình, cũng không chắc có thể xé được như
vậy.
Sau khi Tử Tu liên tiếp xé chín lần, miếng bột biến thành năm
trăm mười hai sợi bột mì có màu hồng bạch, hắn không tiếp
tục xé, cổ tay xoay tròn sợi bột, giống ma hoa, hồng bạch hòa
Băng Hỏa Ma Trù
- vào nhau nhìn qua hết sức bắt mắt, Niệm Băng thầm khâm
phục, chỉ việc phân biệt được thớ thịt cũng đã là không dễ
dàng rồi. Mà Tử Tu dùng Sinh Tê Hoạt Liệt Trọng Ưng Thủ phát
huy đến cực hạn, khi bắt đầu xử lý thịt và bột mì, cũng đã
dùng thủ pháp đặc thù, ngoại trừ ‘Tê’ quyết thần kỳ kia, trong
quá trình chậm rãi nhào bột kia cũng phải đạt tới hiệu quả
giống như Phân Cân Thác Cốt Như Ý Thủ của mình.
Sợi bột mì cuốn thành một đoàn. Thanh quang trên tay Tử Tu
chợt đại thịnh, hai tay đồng thời ấn, từ hai đầu sợi bột hướng
về phía giữa, khiến trên sợi bột mì xuất hiện một dấu tay, khi
dấu tay che kín cụm sợi bột mì, hắn lại kéo ra, lúc này, đường
vân xảy ra biến hóa, một màn kỳ dị xuất hiện, từng sợi đều
biến thành một đoạn bạch một đoạn hồng, sợi thịt cùng sợi mì
tựa hồ nối liền nhau, sau khi hắn kéo chín lần, nắm một đầu
đống sợi bột mì, đi tới trước nồi, tay phải lấy từ thắt lưng một
thanh thanh sắc đoản nhận giống như của Tử Thanh Mộng.
Niệm Băng đương nhiên biết Tử Tu sắp thi triển cái gì, không
khỏi mở to hai mắt nhìn. Tử Tu động tác rất chậm, thân đao
chậm rãi hướng về phía trước, khi khoảng cách sợi bột mì một
tấc thì ngừng lại. “Thúy -- Mạc -- Tao -- Nhã” từng chữ phát
ra. Khi chữ thứ nhất rời khỏi miệng, cổ tay hắn liền rung lên
theo một tiết tấu, lúc chữ cuối cùng vang lên, đao đột nhiên
trở về trạng thái bất động. Nhưng giờ khắc này, mọi người lại
cảm giác được rõ ràng, chuôi này đao sống, tiếng rít chói tai từ
trên thân đao phát ra, vốn là một thanh đao đột nhiên hóa
thành trăm nghìn thanh, thanh quang giống như nổ mạnh phi
ra tứ phía, bao trùm hoàn toàn sợi bột mì trước mặt, đặc điểm
lớn nhất của Thúy Mạc Tao Nhã là ở chữ ngưng (ND: đọng), từ
tĩnh tới động, chính là trong nháy mắt mà bộc phát.
Đưa mì vào nồi, Tử Tu đậy vung lại, đoản nhận trong tay cắm
trên thớt, ánh mắt hướng về phía Niệm Băng. “Thúy Mạc Tao
Nhã mấu chốt là ở chữ ngưng, đặc điểm lớn nhất của đao pháp
này chính là ở một chữ khoái. Cho dù là Long Vu Tập Vũ của
ngươi cũng không có khả năng nhanh hơn so với ta, mà đặc
điểm của Long Vu Tập Vũ là ở một chữ vũ, vũ là có linh tính,
Thúy Mạc Tao Nhã quả thực không bằng Long Vu Tập Vũ, ở
Băng Hỏa Ma Trù
- linh tính thì có sự chênh lệch. Cuối cùng chúng ta sẽ so với
nhau về vị đạo.”
Vừa nói, hắn một lần nữa mở vung, dùng đũa khuấy vài cái,
rồi rất nhanh cho vào hơn mười loại gia vị, tiếp tục nói : “Mì
này của ta còn cần đun một lúc nữa, hiện tại xem ngươi làm.”
Niệm Băng hướng về phía Tử Tu gật đầu, tay phải của hắn mặc
dù còn vô pháp phát huy sự linh động vốn có, nhưng ít ra cũng
đã không còn run rẩy, lấy đậu hũ đã chuẩn bị sẵn ra, lần này,
hắn xuất đao rất chậm, cẩn thận cắt đậu hũ thành khối nhỏ
một tấc vuông, tay phải dùng đao lướt qua phía trên đậu hũ,
đậu hũ mềm mại nhất thời biến thành cứng rắn, hết thảy cũng
đã chuẩn bị xong. Hiện tại cần phải làm chính là gia công cuối
cùng, Niệm Băng đi tới trước nồi sắt, Ngạo Thiên đao trong tay
vung lên, một đạo đao khí phiêu nhiên bay ra, tách lìa vung
khỏi thân nồi, hương thơm nồng nặc hừng hực theo nhiệt khí
thoát ra, mùi thơm của thịt gà, nấm hương, bào ngư, vây cá
sau khi đun cách thủy đã hoàn mỹ dung hợp làm một thể.
Niệm Băng mỉm cười, cũng dùng muôi lấy ra các thứ, chỉ bất
quá, Đà Trù Tử Tu chỉ dùng một muôi, hắn lại dùng ba muôi
mới lấy được hết các thứ trong nồi ra. Gạo tròn tròn được cho
vào nồi, thì thào đọc vài câu chú ngữ, tay phải mà hắn vô
pháp dùng sức cũng trực tiếp đặt lên thân nồi nóng rực, lúc tay
tiếp xúc với nồi, toàn bộ bàn tay hoàn toàn biến thành màu
tím, đây là tác dụng của Tử Viêm Thuật.
Trong phút chốc, nước canh trong nồi sôi ùng ục, không ngừng
đẩy từng hạt gạo tròn lên trên, tay trái Niệm Băng lấy ra một
đôi đũa, ngẩng đầu hướng về phía Tử Tu mỉm cười, đưa tay
đến phía trên nồi, đưa đũa vào nồi, nhẹ nhàng khuấy tròn, tay
hắn rất nhịp nhàng, dần dần, mặt nước bắt đầu xuất hiện một
vòng xoáy, mà nước cũng không sôi trào như trước, tay phải
tiếp tục gia tăng nhiệt, tay trái vẫn như trước không ngừng
xoay tròn, sớm đã vượt qua điểm sôi trào nhưng lại không hề
sôi trào, gạo hình tròn đều đều phân bố khắp nơi trong nồi,
xoay tròn cùng vòng xoáy, trên tay trái Niệm Băng lúc này đã
bốc lên một đoàn hỏa diễm, ngăn cản hơi nước nóng bỏng với
bên ngoài.
Băng Hỏa Ma Trù
- Tử Tu chấn động toàn thân, có chút hoảng sợ nói: “Phá Thủy
Bảo Diện Huyền Ngọc Thủ, không nên là Phá Thủy Bảo Diện
Huyền Ngọc Thủ, Tra Cực lúc nào ngay cả chiêu này cũng học
được.”
Niệm Băng động tác trong tay vẫn không ngừng, ngẩng đầu
khẽ cười nói: “Đây cũng không phải do sư phụ dạy ta, kỳ thật,
ta cũng chỉ là bắt chước mà thôi, tiết tấu của Phá Thủy Bảo
Diện Huyền Ngọc Thủ chân chính ta còn chưa thể lĩnh ngộ, bất
quá, làm như vậy so với trực tiếp đun thì hiệu quả cũng tốt
hơn rất nhiều, có thể khiến gạo chịu đều nhiệt đều đều.”
Nấu cháo thì cần khoảng nửa canh giờ mới có thể khiến gạo
mềm nát ra thành cháo, nhưng được Tử Viêm Thuật gia nhiệt,
Niệm Băng chỉ dùng một phần tư thời gian cũng đã đạt được
mục đích, chiếc đũa rời khỏi nồi, hắn đem đậu hũ cho vào giữa
nồi, lấy ra măng tre đã chuẩn bị sẵn, Ngạo Thiên đao cấp tốc
huy vũ, măng tre biến thành từng sợi xanh lục rơi vào trong
nồi, Niệm Băng áp hai tay trên nồi, hai tay đồng thời sử dụng
Tử Viêm Thuật cấp tốc gia nhiệt.
Băng Hỏa Ma Trù
nguon tai.lieu . vn