Xem mẫu
- Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu
loạn
Chương 75 : Phù bật Thấp Hay Phù Bật Cao
Nguồn: Sưu Tầm
“Nhiều như vậy sao?”
Lâm Hiên lúc đầu tỏ vẻ sửng sốt, vẻ mặt kinh ngạc nhưng khi
nhìn kĩ thì lại dở khóc dở cười; phù lục trước mặt đúng là có đặc
tính phòng ngự nhưng…
Thủy Phao thuật, Phong Tường thuật, Hỏa Diễm thuẫn, Mộc
Linh quyết…
Toàn là phù lục cấp thấp ứng với các pháp thuật phòng ngự
nhập môn.
Mình cần mấy thứ bỏ đi này làm gì?
“Khụ khụ…” Lâm Hiên có chút xấu hổ: “Ta nói đến là phù lục
bậc trung”
“Phù lục bậc trung?” Thanh niên kia cẩn thận đánh giá Lâm
Hiên, khẽ liếc mắt một cái: “Có thì có, nhưng rất trân quý.”
“Trước tiên để ta nhìn chút đã”
Thanh niên kia lại lấy từ trong túi trữ vật ra ba tấm phù, cầm
cẩn thận trên tay rồi quay sang giới thiệu với Lâm Hiên: “Những
thứ này đều là tự tay sư tôn ta chế tạo, đều là phù lục phòng
ngự bậc trung”
Lâm Hiên nhìn qua một chút, quả thực không sai; Kim Cương
thuật, Thủy Linh thần thuẫn, Thổ Tường thuật – tất cả đều là
thứ mình cần. “Bán thế nào?”
“Mỗi tấm là chín khối hạ phẩm tinh thạch”
Lâm Hiên khẽ tính toán trong đầu một chút, tuy giá cả phù bậc
trung có chút đắt đỏ nhưng lại có đặc tính phòng ngự, so với
đặc tính tấn công thì hi hữu hơn rất nhiều, có thể nói là rất quý.
- Trải qua một phen cò kè mặc cả, hai bên cũng đã đi đến thống
nhất, mỗi tấm được định giá là bảy khối tinh thạch.
Sau khi trả đủ hai mươi một khối tinh thạch, Lâm Hiên đem ba
tấm phù này cất vào trong lồng ngực, trong lòng tiếc của nhưng
có được ba tấm phù lục đặc tính phòng ngự này thì chuyến đi
của mình cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Tiếp tục đi, xem có thứ mình muốn mua hay không. Lần đi Khê
Dược Giản này hung hiểm vô cùng, nên chỉ cần thấy thích hợp
thì Lâm Hiên cũng không hề keo kiệt mà không xuất ra tinh
thạch.
Chỉ có điều vận khí của hắn cũng không tốt như vậy, hắn nhìn
thấy chủ yếu là phù lục bậc thấp, mặc dù phù lục bậc trung
cũng có một ít nhưng đều thuộc đặc tính công kích, còn về phần
cao giai thì Lâm Hiên cũng chưa nhìn thấy. Vị Thiên Nguyên
trưởng lão mà Vương Hâm kia nói dường như không có đến phù
hội hôm nay.
“Bàn phù, bán phù!”
Một trận quát to rơi vào trong tay hắn, tu sĩ chung quanh đều
đảo mắt qua nhìn. Mặc dù nơi này có vẻ giống với tập thị tại thế
tục nhưng tất cả từ chủ quán cho tới khách hàng đều là người
tu tiên, sao lại có thể giống như người bình thường khi đi mua
bán, cứ hét rống lên như vậy. Nhiều nhất là khi người mua tới
gần thì thấp giọng giới thiệu một chút, chứ không chói tai như
thanh âm này.
“Là tiểu tử không có giáo dục nào vậy?” Trong đầu chúng tu sĩ
còn chưa kịp xoay chuyển ý nghĩ thì thanh âm kế tiếp lại hấp
dẫn hoàn bộ sự chú ý của bọn họ: “Mọi người mau tới đây mua,
đấy chính là phù lục bậc thấp nhưng lại có thể tương đương với
phù lục bậc cao”
“Cái gì, phù bậc thấp lại có thể so sánh với phù bậc cao?”
Đừng nói là người tu chân khác, cho dù ngay cả Lâm Hiên cũng
phải rung động. Phải biết rằng trong phù lục cấp thấp chỉ có
phong ấn các pháp thuật nhập môn, mà trong phù lục cấp cao
lại phong ấn các pháp thuật cấp cao mà chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ
mới có thể sử dụng được. Uy lực hai bên căn bản là không thể
so sánh với nhau.
- Nhất thời, mọi người ồ lên một tiếng rồi chạy qua, Lâm Hiên
cũng hòa vào dòng người, hơn nữa còn là người đến trước tiên.
Chủ quán mặc trang phục của Đạo Phù sơn, bộ dạng khoảng
mười bảy mười tám tuổi, vẻ mặt thông tuệ luôn lộ vẻ tươi cười.
Có người thi triển Linh Nhãn thuật để kiểm tra tu vi hắn, thì
thấy hắn mới đạt tới công pháp tầng thứ ba Linh Động kỳ.
“Tiểu đệ Lưu Cảnh bán phù ở đây, mọi người ai có tiền thì vào
mua, không có tiền cũng xin mời đứng xem coi như ủng hộ.”
Chúng tu sĩ nhìn nhau, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin, có người
nhỏ giọng đánh giá: “Tiểu tử này có phải là người tu chân
không, hay là người hỗn tạp trong giang hồ chạy tới vui đùa?”
“Ngươi bán phù gì?”
“Là phù lục cấp thấp nhưng có thể so sánh với phù lục cấp cao
ư?”
……….
Mọi người bảy miệng tám lời, trên mặt Lưu Cảnh lộ ra vẻ dương
dương tự đắc: “Tiểu đệ bán là phù bậc thấp nhưng phù của tiểu
đệ không hề giống loại thường”
“Đừng nói nhiều, giới thiệu xem” Chúng tu sĩ không kiên nhẫn
nghe hắn nói năng kề cà.
“Tỷ như nói đến lá Băng Đạn thuật này” Lưu Cảnh từ trong ngực
móc ra một tấm phù lục.
“Băng đạn thuật thì đâu có gì nổi bật, chỉ là một pháp thuật
nhập môn mà thôi” Phía tay trái, một nam tử có vóc người cao
gầy bĩu môi, khinh thường nói.
“Có thật không?”
Ánh mắt Lưu Cảnh lộ ra một tia hài hước, cầm phù lục trong tay
ném về phía người vừa nói, quát lên: “Lên!”
Mời đầu nam tử cao gầu hoàn toàn lơ đễnh, đây chỉ là một tiểu
- phép thuật – băng đạn thuật mà thôi. Nhưng sau đó một khắc
sắc mặt hắn đại biến, phù lục ở giữa không trung bạo liệt, một
cỗ hàn khí đáng sợ rát mặt mà đến, chỉ thấy hàn quang chói
mắt, vô số băng châm đã hiện ra trước mặt.
Không chỉ riêng hắn, tất cả các tu sĩ phụ cận cũng đều sợ đến
nỗi tè ra quần, đây đâu phải là pháp thuật nhập môn băng đạn
thuật, đây là băng châm quyết vô cùng đáng sợ, hơn nữa đã đến
cảnh giới đại thành. Băng châm trước mặt ít nhất cũng phải
năm trăm cây.
Sự tình vừa động, đừng nói các đệ tử Linh Động kỳ cấp thấp mà
ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ đứng gần đó đối mặt với nhiều băng
châm như vậy cũng là cửu tử nhất sinh.
Nam tử cao gầy sắc mặt vàng như đất, mặc dù biết không có tác
dụng nhưng ngay cả con sâu cái kiến còn muốn sống há chi là
con người, nên hắn hét to một tiếng, trước người phát ra một
tầng linh lực hộ thuẫn.
Nhưng chẳng qua cũng chỉ là giãy chết mà thôi, một cái hộ
thuẫn nho nhỏ như vậy sao có thể chống đỡ được uy lực cường
đại của băng châm?
“Xuy!”
Băng châm đâm tới, nam tử cao gầy đã nhắm mắt chờ chết.
Nhưng, lại có chuyện phát sinh ngoài dự đoán của mọi người,
mấy trăm cây băng châm đâm tới nhưng lại giống như nê ngưu
nhập hải, không có một tia gợn sóng.
“Tại sao có thể như vậy?” Kể cả nam tử cao gầy tìm được đường
sống trong chỗ chết lẫn đám tu sĩ vây quanh đều trợn mắt há
mồm. Trong lòng Lâm Hiên khẽ động, khóe miệng khẽ nhếch,
ánh mắt chuyển sang nhìn chủ quán đang dương dương tự đắc.
Mọi người không càn kinh hoảng, tiểu đệ vừa mới nói đây chỉ là
băng đạn thuật mà thôi, là pháp quyết nhập môn đương nhiên
không thể phá được phòng ngự của vị lão ca ngày”
“Nhưng tại sao vừa rồi chúng ta lại nhìn thấy Băng Châm
quyết?”
“Đúng, đúng, tại sao lại như vậy?”
- ……….
“Đây chính là ý tứ mà tiểu đệ muốn nói, phù bậc thấp có thể so
sánh với phù bậc cao, tuy nhiên uy lực vẫn là pháp thuật cấp
thấp nhưng có hiệu quả là đánh lừa thị giác của người khác. Cho
nên mới nói nó có hiệu quả như phù bậc cao, tỷ như băng đạn
thuật này sẽ khiến mọi người lầm tưởng là Băng Châm thuật,
tấm Hỏa Cầu thuật này sẽ khiến người lầm tưởng là Liệt Viêm
thần hỏa, còn tấm Cổn Lạc Thạch này sẽ khiến mọi người lầm
tưởng là Thiên Phạt thần thạch…” Lưu Cảnh vừa nói vừa móc từ
bên trong ra một đống phù khác nhau.
nguon tai.lieu . vn