Xem mẫu

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1: Phiêu Vân Cốc Chương 10: Lam sắc tinh hải. Nguồn: Sưu Tầm Là cao thủ Trúc Cơ kỳ nên tài sản của Trương Vũ đích thực rất khá. Lâm Hiên tìm được một lượng lớn bảo vật ở trong dây lưng trữ vật này. Chỉ riêng tinh thạch hạ phẩm cũng có hai mươi viên, điều này đối với hắn mà nói là một lượng tài phú vô cùng to lớn. Ngoài ra còn có khoảng chục cái phù lục, trong đó có hai cái phù lục trung giai phân biệt là công kích Hỏa Long thuật và phòng ngự Thủy Linh thuẫn. Điều này khiến cho Lâm Hiên rất vui mừng. Trừ mấy thứ trên ra thì còn có vài viên đan dược cùng một kiện linh khí đỉnh cấp. Vuốt ve kiện linh khí ngọc hoàn trong tay, ngay cả Lâm Hiên bình thường vô cùng bình tĩnh cũng không nén được vẻ kinh hỉ. Phải biết rằng cho dù là các vị sư thúc, sư bá với tu vi Trúc Cơ kỳ cũng chỉ có được linh khí thượng phẩm mà thôi. Loại linh khí đỉnh cấp này chính là vật khả ngộ bất khả cầu (chỉ có thể gặp chứ không thể cầu được!) Sau khi thu được đống tài sản của Trương Vũ và Chu Yến thì bản thân Lâm Hiên có thể nói là giàu hơn so với bất kỳ cao thủ Trúc Cơ kỳ nào trong cốc. Hơn nữa trong dây lưng trữ vật của Trương Vũ, hắn còn phát hiện được một vật. Đó chính là một cái áo ngắn mặc bó sát. Không biết nó được làm từ vật gì mà rất cứng rắn, vừa nhìn đã biết là bảo vật dùng để phòng ngự. Lâm Hiên đương nhiên không chút do dự mặc vào. Sau khi làm xong hết mọi thứ hắn mới xếp bàng ngồi xuống, bắt đầu kiểm tra tình huống thân thể. Kỳ thực so với các bảo vật trong dây lưng và thủ trạc thì vỏ sò trong hộp gỗ mới chân chính là bảo vật. Tuy Lâm Hiên tạm thời không biết nó có tác dụng gì nhưng từ việc Chu Yến muốn độc chiếm mà ngay cả sư phó của mình cũng dám giết thì chứng tỏ rằng vỏ sò kia cực kỳ trân quý.
  2. Mọi việc phát sinh ngày hôm qua như quang điểm màu lam dung nhập vào cơ thể rồi vỏ sò bị phong hóa biến mất vẫn còn rõ ràng mồn một trước mắt hắn. Vậy quang điểm lam sắc kia chính là điểm mấu chốt để phá giải bí ẩn. Lâm Hiên trước tiên đem tất cả sự việc ôn lại một phen. Bất cứ làm việc gì thì hắn cũng suy tính rồi mới thực hiện, cho dù là phá giải bí ẩn cũng không nên thử loạn mà phải ngẫm nghĩ. Đầu tiên có thể nói rằng quang điểm màu lam kia không có chỗ hại đối với thân thể của hắn, ngược lại phải có rất nhiều chỗ tốt nếu không vỏ sò đó cũng không được xem như là chí bảo. Sau khi đánh giá xong, Lâm Hiên mới từ từ bắt đầu nghiên cứu. Sắc mặt hắn không chút thay đổi, khoanh chân ngồi xuống, thi triển Nội Thị thuật để xem xét đan điền cùng tình huống vận hành của linh lực trong kinh mạch. Linh lực, kinh mạch thì bình thường nhưng trong đan điền lại xuất hiện tình cảnh ngoài ý muốn. Trong đan điền của hắn ngoại trừ từng tia linh lực li ti thì còn có thêm một ít quang điểm màu lam đang di chuyển. Những quang điểm này cực kỳ mỹ lệ, hơn nữa còn từ từ dịch chuyển nên giống như tinh hải vậy. Những quang điểm trên hoàn toàn không khác gì tình huống mà hắn nhìn thấy trong vỏ sò, tuy nhiên điểm khác chính là chúng đã di chuyển lên trên người hắn. Lâm Hiên có chút ngoài ý muốn nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ thì thần sắc vẫn bất động. Hắn tập trung thần thức quan sát, mỗi một quang điểm giống như một ngôi sao lấp lánh trên trời. Một hồi sau hắn cũng chẳng phát hiện ra có gì biến hóa, thân thể vẫn hoàn toàn như bình thường. Xem ra không có cách nào hóa giải được nan đề. Lâm Hiên sau khi do dự một chút liền dựa theo tâm pháp của sư môn, đem từng điểm từng điểm linh lực yếu ớt tụ tập lại, đại khái to bằng khoảng một cây tú hoa châm rồi mới cẩn thận hích vào quang điểm. Đương nhiên trước khi làm như thế thì Lâm Hiên đã lường hết các cách
  3. ứng phó đối với tình huống sẽ xảy ra nhưng kết quả lại một lần nữa ra ngoài dự liệu của hắn. Tu hoa châm do linh lực hình thành xuyên qua quang điểm mà chẳng ảnh hưởng gì đến nó cả. Quang điểm không có chút phản ứng nào. Tại sao lại như vậy? Sai lệch với dự tính nhưng Lâm Hiên lại không hấp tấp. Công dụng của quang điểm màu lam khẳng định không phải một lần mà có thể tìm ra, cần phải tốn thời gian từ từ khám phá đến khi hiểu rõ mới thôi. Đối với điểm này thì Lâm Hiên đã sớm rõ ràng. Một người tuổi còn trẻ rất có khả năng nông nổi nhưng tính cách đó lại không bao giờ xuất hiện trên người Lâm Hiên. So với bạn đồng trang lứa thì hắn thực sự rất chính chắn, thậm chí có thể nói là già dặn. Sau lần thứ nghiệm đầu tiên thất bại, Lâm Hiên liền ngừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát. Hắn ăn hai cái bánh bao và một ít thịt khô. Từ giữa trưa hôm qua đến nay hắn vẫn chưa ăn gì cả. Tu chân giả cấp cao có thể nhịn ăn, chỉ cần hấp nạp linh khí là đủ để duy trì sự sống nhưng hiện tại Lâm Hiên vẫn chưa có thực lực như thế. Nghỉ ngơi một chút xong, hắn liền tiếp tục nghiên cứu. Giống như trước, hắn vẫn dùng Nội Thị thuật quan sát, thử nghiệm nhưng bí mật đâu có dễ phá giải, từ sáng đến tối hắn vẫn không thu hoạch được gì cả. Nằm ở trên giường Lâm Hiên tử tế suy ngẫm lại mọi việc thêm lần nữa, xem ra việc tìm hiểu bí mật của quang điểm màu lam cần phải tốn thêm nhiều thời gian. Mấy ngày tiếp theo Lâm Hiên bắt đầu sinh hoạt như bình thường. Mỗi ngày hắn đều hành công tu luyện, hắn không muốn khiến người khác chú ý nhưng vẫn ngấm ngầm tích cực nghiên cứu quang điểm nọ. Ngoài việc tra xét kinh mạch, đan điền, Lâm Hiên còn chú ý đến tình huống cơ thể, xem xem sau khi hấp nhập quang điểm thì có biến đổi gì theo thời gian hay không nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng. Tất cả mọi thứ đều như thường, không đau không đớn, tốc độ tu luyện vẫn chậm chạp y như trước. Lâm Hiên thử các loại phương pháp nhưng quang điểm màu lam trong cơ thể chẳng có ảnh hưởng gì đối với hắn cả.
  4. Đương nhiên Lâm Hiên vẫn không thất vọng. Quang điểm chính là bí bảo, chỉ bất quá hắn vẫn chưa nắm được điểm mấu chốt mà thôi. Không nên hấp tấp mà vẫn phải kiên trì tìm hiểu. Vụ việc Trương Vũ và Chu Yến mất tích đã dẫn tới một tràng phong ba ở Phiêu Vân Cốc. Trong số các đệ tử Linh Động kỳ thì Chu Yến được liệt vào dạng cao thủ, nếu như không có trục trặc gì thì vài năm sau nàng ta sẽ Trúc Cơ thành công. Chu Yến mất tích tự nhiên khiến cho bản môn quan tâm. Về phần Trương Vũ thì không cần phải nói. Phiêu Vân Cốc chỉ là tiểu phái, Trương trưởng lão chỉ có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, tuy không phải là cột trụ nhưng cũng là cao thủ hiếm hoi. Tự nhiên hai người vô duyên vô cớ mất tích nên có thể nói là khiến cho môn phái chấn động. Chưởng môn Vân Hạc chân nhân cùng tự mình can thiệp, vô số đệ tử Trúc Cơ kỳ, Linh Động kỳ đều bị phái đi tìm kiếm tung tích. Nhưng sau khi thấy phản ứng của môn phái như vậy thì Lâm Hiên không những không lo lắng mà còn vui mừng. Mấy ngày nay hắn vẫn ra vẻ như thường nhưng thực ra vẫn cẩn thận để ý mọi chuyện. Từ phản ứng của chương môn nhân thì có thể thấy được lão ta chỉ quan tâm đến sinh tử của Chu Yến và Trương Vũ mà không có chút động chạm đến bảo vật trong vỏ sò gì cả. Lại nghĩ đến việc Chu Yến dám thí sư đoạt bảo mà không sợ bị môn phái phát giác, điều này nói rõ rằng bọn họ không phải phụng mệnh lệnh của môn phái đi đoạt bảo vật nọ. Hai người khẳng định là có bí mật không muốn cho ai biết nên mới tự mình hành động. Kết hợp với tin tức trong tay, Lâm Hiên cũng suy đoán được một chút. Hắn lúc này thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Phiêu Vân Cốc không truy lùng vỏ sò kia là được, còn về thi thể của Chu Yến và Trương Vũ thì Lâm Hiên không tin có người phát hiện được. Mà nếu phát hiện được thì sao? Ai cũng không nghĩ cái chết của hai cao thủ lại liên hệ đến một tên đệ tử không có linh căn như hắn cả. Bản thân hắn sẽ an toàn.
nguon tai.lieu . vn