Xem mẫu

vietmessenger.com Trần Thanh Vân Bạch Các Môn MỤC LỤC 1. Sự Thất Tung Kỳ Bí 2. Thảo Lư Bí Mật 3. Thất Bộ Đảo 4. Bạt Kiếm Xuất Đao 5. Gian Nguy Chốn Chốn 6. Bí Mật Tam Thánh Hội 7. Huyết Chiến Thiếu Lâm Tự 8. Nhân Huân Dược Thất 9. Tri Cơ Tử Thâm Nhập Đào Hoa Viện 10. Huyết Nhuộm Đào Hoa Viên 11. Hội Chủ Tam Thánh Hội 12. Sơ Chiến Tam Thánh Hội 13. Tiềm Tung Ẩn Tích 14. Ẩn Cư Kim Lăng Thành 15. Diễm Hoa Mao Trúc Viện 16. Kim Lăng Tam Hiệp 17. Mỹ Nhân Câu Hồn Hòa Thượng 18. Bí Mật Huyền Võ Hồ 19. Cửu Cửu Hồi Sinh Đan 20. Dụ Địch Lên Tiểu Đảo 21. Trừ Diệt Những Sát Thủ Vô Tình 22. Tri Cơ Tử Cầu Kiến Đường Hồng 23. Đại Chiến Giữa Huyền Võ Hồ 24. Chinh Phục Tam Thánh Hội Hồi 1 Sự Thất Tung Kỳ Bí Một đêm cuối thu trời không trăng nhưng đầy sao, gió đêm se se lạnh, không gian bàng bạc mênh mông, cảnh vật tĩnh mịch như chìm vào màn đêm u huyền đầy bí ẩn. Đột nhiên trên đường quan đạo xuất hiện ba bóng đen, tất cả đều lướt đi như tia chớp về phía bến nước Tần Hoài. Từ khinh công mà đoán thì nhất định ba bóng người này phải thuộc vào hàng cao thủ đệ nhất trong võ lâm. Tần Hoài vốn là một bến nước khá nổi tiếng với những kỹ viện sang trọng vào hạng vương giả cùng các ca nhi vũ nữ có nhan sắc diễm kiều tuyệt thế có thể làm khuynh tâm một vương gia quý tộc hay một công tử đa tình, hoặc cũng có thể làm say đắm mê muội một đại anh hùng hảo hán cũng như một cao thủ võ lâm. Xưa kia thi sĩ Đỗ Mục từng ghi lại cảm xúc bằng một thi phẩm thất ngôn tứ tuyệt là “Bạc tần Hoài”. (Bến Tần Hoài) khá nổi tiếng và lưu truyền đến ngày nay: Yên Lưng Hàn Thủy Nguyệt Lưng Sa. Dạ Nguyệt Tần Hoài Cận Tửu Gia. Thương Nữ bất tri vong Quốc Hận. Cách Giang do xướng Hậu Đình Hoa. Tạm dịch: Khói mờ sông lạnh cát trăng pha. Ghé Bế Tần Hoài cận tửu gia. Thương nữ biết đâu hờn mất nước. Bên sông hát khúc Hậu Đình Hoa. Thế nhưng, phải chăng ba bóng đen đang lướt như sao xẹt trên đường quan lộ kia là muốn tìm đến bến nước Tần Hoài để thưởng thức những giọng ca điệu múc của các kỹ nữ? Đi thưởng thức thú vui hoan lạc mà hà cớ gì bọn họ phải khẩn trương như vậy? Không, mục tiêu của ba bóng người này không phải là những kỹ viện và những thuyền hoa rực sáng ánh đèn ở bến nước Tần Hoài. Khi còn cách bến nước chừng hai dặm thì cả ba không hẹn mà đều dừng bước. Sau một hồi quan sát tứ phía, ba bóng đen chậm rãi cất bước đến một thư lầu cách đó chừng một trăm trượng. Thư lầu này vốn được xây dựng khá lâu nên nét kiến trúc mang dáng dấp cổ kính, tuy đêm tối không trăng nhưng nhờ ánh sao nên cũng dễ dàng nhận ra bên ngoài rêu phong phủ đầy, tường vách loang lổ nhiều mảng. Lúc này bên trong gian phòng chính củ thư phòng chỉ có một ngọn đèn dầu leo lét đặt trên bàn. Một thiếu niên chừng mười chín, hai mươi toàn thân mặc bạch y trắng như tuyết đang ngồi trầm tư trong không gian vô cùng tĩnh lặng. Thiếu niên tuy có vóc dáng một bạch diện thư sinh nhưng diện mạo khôi ngô tuấn tú, đặc biệt là song mục ẩn chứa một nghị lực kiên cường cũng như vẻ đoan chính. Ba bóng đen tiếp cận thư lầu thì dừng bước do dự, không một ai dám khinh động tiến vào trong, và ngay lúc đó thì bạch y thiếu niên hắng giọng rồi lớn tiếng nói: - Ba vị đã đến sao không mau vào? Ba bóng đen đưa mắt nhìn nhau rồi lặng lẽ cất bước đi vào. Nhờ ánh đèn có thể nhận ra người đi đầu là một lão nhân mặc hoàng y, đầu không một sợi tóc, thì ra là một đại hòa thượng. kế tiếp theo là một trung niên mặc thanh bào, bên hông đeo trường kiếm, giữa ngực áo có hình tượng âm dương, thì ra đây là một trung niên đạo trưởng. Cuối cùng là một tục gia thiếu niên chừng hai mươi, hai mốt, toàn thân mặc thanh y, diện mạo khá đĩnh đạc khí phái, xem ra như một công tử - nếu không là con nhà Vương tôn vọng tộc thì cũng là đệ tử danh môn chính phái. Sau khi ba vị khách không mời mà đến giữa đêm thâu này được bạch y thiếu niên mời ngồi thì đại hòa thượng lên tiếng trước: - Bần tăng đến từ Tung Sơn Thiếu lâm tự, pháp hiệu Thiên Y, đương đêm đến quấy rầy tiểu thí chủ thất đắc tội, đắc tội! Bạch y thiếu niên mỉm cười một cách tự nhiên và nói: - Đại sư chớ khách khí. Các vị từ xa đến Tần Hoài này nếu không phải để thưởng thức thú phong nguyệt thì chắc là có chuyện quan trọng? Chỉ cần yêu cầu của các vị không thái quá thì vãn sinh sẽ... - A di đà Phật.... Thiên Y hòa thượng niệm Phật hiệu rồi nói: - Tiểu thí chủ hiểu lầm rồi, bần tăng đến đây là muốn thỉnh cầu tiểu thí chủ tiết lộ chút thiên cơ, chỉ giúp cho bần tăng phương hướng thất tung của tệ chưởng môn Đại sư. Nếu may mắn được như vậy thì tệ tự nguyện cầu kinh chúc phúc cho tiểu thí chủ bảy ngày bảy đêm để gọi là chút lòng báo đáp! Bạch y thiếu niên không nói gì mà chỉ thở dài một hơi rồi dịch mục quang nhìn sang trung niên đạo trưởng, có ý chờ đạo nhân này nên tiếng. Quả nhiên trung niên đạo nhân không chút chậmn trễ, lão vội hắng giọng rồi khai triển ngay: - Bần đạo là Võ Đang Phi Vân Tử, vì truy tìm sự thất tung của một vị trưởng lão trong bản phái mà đến đây thỉnh giáo thí chủ, nếu may mắn được trợ giúp thì bần đạo nguyện đem ba viên Tiểu Hoàn Đan dâng tặng gọi là chút lòng thành đa tạ! Bạch y thiếu niên không có chút phản ứng gì trên sắc diện, tực hồ như căn bản chàng không biết Tiểu Hoàn Đan là vật gì! Thiên Y Đại sư khẽ niệm Phật hiệu rồi nói: - Thật là một lễ vật quý báu, công năng của Tiểu Hoàn Đan có thể cải tử hoàn sinh đấy! Lúc này sắc diện của Bạch y thiếu niên mới hơi biến đổi, chàng vẫn không lên tiếng mà chỉ dịch mục quang nhìn sang thanh y thiếu niên chờ người này khai khẩu - Tại hạ là Giang Hào - Tổng trại Động Đình Ngạn Sơn, gia phụ là Tổng trại chủ Động Đình Thập Nhị trại... Thanh y thiếu niên chưa nói hết thì Bạch y thiếu niên đã ngắt lời và nói tiếp: - A, tại hạ biết rồi, thì ra huynh đài là Giang tam công tử của Động Đình Hồ! Giang Hào liền cung thủ nói: - Chút tiểu danh cũng được huynh đài để tâm, thật là vinh hạnh, lần này tại hạ nam lai có mang theo năm vạn lượng ngân phiếu, chỉ cần huynh đài cho biết phương hướng của gia phụ đã đi thì tại hạ xin dâng tặng. Bạch y thiếu niên mỉm cười nói: - Ba vị không nói chơi đấy chứ? Thiên Y Đại sư liền nói: - A di đà Phật! Đây là đại sự thì há có lý nào lại nói chơi được sao? bần tăng đến đây thực lòng là muốn thỉnh giáotiểu thí chủ về... Bạch y thiếu niên liền ngắt lời nói: - Có lẽ Đại sư nhầm người rồi chăng? Vãn sinh chỉ là người đọc thi thư thì làm thế nào can thiệp vào chuyện đại sự trong giang hồ được? Giang Hào liền nói: - Giang mỗ đến đây là có người chỉ đường cho, mong huynh đài tiết lộ chút thiên cơ thì lập tức dâng tặng lễ vật rồi đi ngay, tuyệt không có ý làm phiền huynh đài! Bạch y thiếu niên nói: - Tại hạ không phải là người trong võ lâm và cũng không hiểu chuyện trong võ lâm, tuy nhiên do đi đây đi đó nhiều nên cũng nghe được vài điều trong giang hồ. Còn như Chưởng môn Thiếu Lâm tự, trưởng lão Võ Đang, Tổng trại chủ Động Đình Minh thì tại hạ chưa có phúc nhãn diện kiến bao giờ. Giang Hào tiếp lời: - Thiếu Lâm tự là Thái sơn bắc đẩu trong võ lâm, Chưởng môn Thiếu Lâm tự có thể nói là đương kim đệ nhất nhân, phái Võ Đang kiếm thuật tinh tuyệt có thể xem là đại kiếm phái đứng đầu trong giang hồ, tổng trại chủ của Động Đình thập nhị trại có thể nói là nhân vật có ảnh hưởng nhất nhì ở Giang Nam thất tỉnh. Ba nhân vật có đức cao vọng trọng, uy danh lừng lẫy như vậy mà chỉ một đêm đến Tần Hoài đã thất tung lạc tích như vậy thì quả thật là chuyện chưa từng nghe bao giờ. Hôm nay Giang mỗ và hai vị đạo sư, đạo trưởng này đến đây thỉnh giáo huynh đài cũng là chuyện tự hạ mình lắm rồi, lẽ ra huynh đài phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng chứ? Bạch y thiếu niên gật đầu nói: - Đúng vậy, đối với tại hạ mà nói, thì quả thật đây là một vinh hạnh lớn lao, nhưng đối với ba vị chưởng môn của các quý phái mà nói thì hình như hơi có vẻ thất kính đấy. Chẳng phải ba vị đó đều là nhân vật có võ công cái thế sao? Giang Hào nói ngay: - Không sai, bọn họ đều là nhân vật đứng đầu của một phái thì tất nhiên võ công cũng cao cường quán tuyệt. Bạch y thiếu niên liền mỉm cười nói: - Thế tại sao bỗng nhiên bọn họ lại thất tung? Người có võ công cao cường như vậy thì ai đủ bản lĩnh để câu thúc bọn họ? Tam công tử, tại hạ là một thư sinh chuyên đọc kinh thư thì làm sao có thể giao du với những nhân vật đức cao vọng trọng như vậy? Vả lại tại hạ làm gì có bản lĩnh để câu thúc bọn họ? Giang tam công tử nghe vậy thì ngớ người, nhất thời không biết phải nói thế nào. Bạch y thiếu niên lướt mục quang nhìn sang Thiên Y hòa thượng và Phi Vân Tử rồi nói: - Đại sư và đạo trưởng đều là người có kiến văn quảng bác, vậy tất nhiên là nhận ra lời nói chân thành của vãn sinh, xem ra ba vị đã bị người ta lừa rồi. nếu kẻ chĩ đường cho ba vị không phải là hạng thị phi thì cũng là người có tâm địa sâu độc. Việc gì cũng có căn nguyên của nó, sao ba vị không tìm kẻ chỉ đường hỏi cho ra lẽ? Giang Hào khẽ gật gật đầu, chàng là người rất dễ nổi nóng nhưng cũng rất dễ bị thuyết phục. Thiên Y đại sư trầm ngâm một lát rồi nói: - Tiểu thí chủ có biết võ công không? Bạch y thiếu niên lắc đầu nói: - Vãn sinh xưa nay chuyên đọc thi thư, đáng tiếc là lúc này ba vị không có tâm thưởng thức nên không thể nào thi triển sở trường! - A di đà phật! - Thiên Y đại sư niệm phật hiệu rồi nói: Việc đã đến nước này xin lượng thứ cho bần tăng nói thẳng, dưới mắt của bần tăng thì sự tinh thâm về nội công của tiểu thí chủ e rằng bần tăng cũng khó bì kịp! Phi Vân Tử liền tiếp lời: - Còn một chuyện rất quan trọng nữa, người chỉ đường cho bọn bần đạo tuyệt không thể nói dối, người đó danh chấn giang hồ, nhất ngôn cửu đỉnh, vả lại đại sư, bần đạo và Giang tam công tử đều không phải là người dễ tin và dễ bị lừa! Bạch y thiếu niên thản nhiên hỏi: - Người đó là ai? hắn ta nói một thư sinh như vãn sinh đây mà có thể liên quan đến ba nhân vật kinh thiên động địa như thế à? Phi Vân Tử liền nói: - Không phải vậy, người đó chỉ bảo bọn bần đạo đến gặp thí chủ hỏi thăm tin tức, do vậy bọn bần đạo mới thành ý mang lễ vật đến đây, chỉ cầu xin thí chủ chỉ rõ đường ba vị chưởng môn đã đi qua thì bọn bần đạo lập tức dâng tặng lễ vật rồi đi ngay! Đột nhiên Giang Hào đứng lên, vỗ bàn và lớn tiếng nói: - Hình như bọn Giang mỗ đã bị lừa, huynh đài cũng là cao nhân đầy tuyệt kỹ phải không? Bạch y thiếu niên mỉm cười nói: - Cứ xem như tại hạ có luyện võ công thì đã sao nào! Điều đó có liên quan gì đến sự thất tung của ba vị chưởng môn kia? Các hạ chỉ nghe một câu không có căn cứ mà đến đây bức tại hạ nói ra tung tích của ba vị chưởng môn thì thật là ép người thái quá đấy! Phi Vân Tử nói: - Không có một biện pháp nào để thí chủ nói ra bí mật này sao? ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn