Xem mẫu

Tác Giả:Hoàng Anh Thư ẢO MỘNG TÌNH YÊU PHẦN 3 Buổi tối, trong quán cà phê nhạc, Nhật Thành ngồi bên cạnh Tú Anh. Gió ngoài bờ sông thổi vào mát rượi, mái tóc dài của Tú Anh chốc chốc lại bay lên. - Em suy nghĩ kỹ chưa Tú Anh? Tú Anh ngước lên nhìn anh: - Đó chẳng phải là điều anh mong đợi hay sao? Đôi mắt Thành nheo lại: - Em làm theo ý anh? - Em không biết. Nhật Thành bực dọc: - Có gì em nói hết ra đi. Anh không chấp nhận thái độ lơ lửng như vậy đâu Tú Anh. - Em không có gì để nói: - Sao hở? - Anh có tin em đâu. - Em không thể lấy lý do để trả lời kiểu mập mờ. - Em đã xin nghi việc đó là sự thật. - Nghỉ hay không, không quan trọng. Tú Anh cau mày: - Anh cần gì? - Anh cần hình ảnh Việt Văn mãi mãi không lưu lại tim em. Tú Anh kêu lên: - Anh quá ích kỷ rồi Nhật Thành ạ! - Anh không muốn em ngồi bên anh mà tâm hồn em nhớ đến Việt Văn. www.vuilen.com 54 Tác Giả:Hoàng Anh Thư ẢO MỘNG TÌNH YÊU - Vậy còn anh? - Anh sao hả? - Cái cô gái lần đó? - Bảo Nghi, em gái họ của anh. - Làm sao em tin được. - Em có thể gặp con bé đó bất cứ lúc nào. Nói cho em hết mơ mộng, Việt Văn đang đeo đuổi Bảo Nghi đó. Tú Anh không cần tìm hiểu tự Nhật Thành cũng nói ra cái điều mà cô cần biết. - Vậy à! - Phải, nhưng con bé đó gai góc lắm. - Tại sao Việt Văn lại thích phiêu lưu như vậy chứ. Nhật Thành nhìn cô. - Em nói gì? Tú Anh vở lẽ: - Không, em không ngờ vậy mà. Nhấp một ngụm trà, Nhật Thành nhìn mông ra bờ sông: - Em định xin việc đâu chưa? Nếu vẫn chưa anh sẽ nói ba mẹ qua nhà rước em đó. Tú Anh phì cườI: - Anh làm em cử ngỡ mình ế đến nơi vậy. - Còn phải nghi ngờ. Nhật Thành nghiêng đầu hôn phớt lên má cô Tú Anh né anh. - Đừng anh, đây là quán đông người. - Vậy anh cho em nợ đấy nhé. - Ai lại nợ nần kiểu này cơ chứ. www.vuilen.com 55 Tác Giả:Hoàng Anh Thư ẢO MỘNG TÌNH YÊU - Nếu không, anh… Nhật Thành lại nghiêng qua, Tú Anh cười khúc khích. - Em chịu. Nhật Thành cầm bàn tay cô siết nhẹ: - Anh nhớ em quá Tú Anh. - Nếu vậy sao cứ chọc cho em giận. - Nhưng đó là sự thật, chính em cũng thừa nhận kia mà. - Nguyên nhân sâu xa là do anh. - Mai mốt anh không thế nữa. Anh xin lỗi em. Tú Anh nghe cay đắng. Một câu xin lỗi của anh đâu thể đẩy hình ảnh Việt Văn ra khỏi tim cô. Cô biết rất rõ con tim cô bảo gì, nó đang thôi thúc cô giành lại người đàn ông cô yêu. - Tú Anh? - Gì anh? - Còn giận anh không? - Không. - Hình như em đang suy tính chuyện gì? - Đâu có. - Có những lúc em ngồi bất động, có phải em chưa chấp nhận làm lành với anh? - Em mong anh cho em thời gian. - Thời gian bao lâu cũng được nhưng thời gian để hàn gắn với anh chứ không phải thời gian để em tìm cách xa lánh anh. - Anh luôn nghĩ xấu em. - Anh chỉ sợ mất em. - Nếu mất em, anh sẽ làm gì? www.vuilen.com 56 Tác Giả:Hoàng Anh Thư ẢO MỘNG TÌNH YÊU - Sẽ chết và hồn anh sẽ bám theo em suốt đời. - Nói xàm. Nhật Thành nhìn Tú Anh say đắm: - Tú Anh, đừng để anh chờ lâu nhá em? Tú Anh khẻ gật, Nhật Thành cười thật vui. - Anh Thành nè, nói về em gái họ của anh đi! - Sao em lại có hứng thú với nó vậy? - Em cũng nên có chút hiểu biết về cô ấy để đến lúc gặp mặt còn trò chuyện nữa chứ. Nhật Thành bật cười: - Con bé đó cái gì cũng được nhưng hễ nói chuyện với đàn ông, con trai thì y như con nhím xù lông, khó gần lắm. - Cô ấy như vậy sao lại quen Việt Văn? - Con bé đó mê đọc sách, nó thường vào nhà sách Việt Văn để đọc miễn phí bị Việt Văn bắt gặp. Cứ tưởng nó xấu hổ mà độn thổ ai dè nó làm trận với Việt Văn vì cái tội dám thu hình của nó vào đĩa. - Cô ấy thật quá đáng. - Vậy mà Việt Văn lại thích nó mới lạ chứ. - Thích ở điểm nào? - Ở cái chỗ xù lông đó. Lông nhím mà xù lên thì có kẻ chảy máu vì nó. - Cô ấy có xinh không? - Em có gặp cô ấy rồi mà. - Lúc đó lo giận anh, em đâu có thời gian. - Ờ nhỉ, Bảo Nghi rất dễ thương nhưng thương thì không dễ. - Anh có vẻ yêu quý cô bé này. - Anh chỉ có hai anh em trai, dì anh chỉ có nó, tụi anh thương nó lắm. Anh Nhật Minh còn dọa Việt Văn nếu anh ta dám làm Bảo Nghi buồn hai anh em anh sẽ hỏi tội Việt Văn. www.vuilen.com 57 Tác Giả:Hoàng Anh Thư ẢO MỘNG TÌNH YÊU - Biết cô ấy có thể tự bảo vệ mình mà hai người còn bênh vực, hèn gì cô ấy không xù lông với người khác sao được. - Em đang ganh tị đó hả? - Ai thèm. Giọng Thành đùa đùa: - Nè, đừng vì Việt Văn mà xem Bảo Nghi là tình địch nhé. Tú Anh chột dạ. - Anh coi thường em quá! Nhật Thành xỉ vào mũi cô: - Đàn bà mà ghen thì ghê lắm đấy! Tú Anh chống chế: - Có yêu mới ghen. - Nếu vậy sao em lên án anh? - Chuyện qua rồi, nhắc hoài. - Nhưng em nên ghen với những người phụ nữ xung quanh anh. Đừng ghen với những phụ nữ xung quanh Việt Văn là không đúng. - Nói tới, nói lui anh cũng bảo vệ em gái mình. - Không, anh bảo vệ anh. - Bỏ đi! - Tú Anh nè! - Anh nói đi. - Hay để anh nói với anh Nhật Minh anh ấy quan hệ rộng, nhiều bạn bè chắc sẽ tìm được cho em việc làm tốt. - Em cảm ơn anh vậy. - Em lại khách sáo với anh. Nhật Thành, em... www.vuilen.com 58 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn