Chồng ơi, chồng!” “Hả? Gì thế?” “Em không ngủ được” “Đếm số đi!” “Nhưng em đã đếm hơn một vạn rồi. Nếu đếm nữa, em sẽ nhầm lẫn lung tung.” Liêu nhìn An An, mắt lơ mơ chưa hết buồn ngủ,đôi mắt sáng như sao của cô nhìn anh đầy tin cậy. “Chồng ơi! Vì sao anh không bao giờ hỏi em chuyện trước kia?” “À, không cần thiết!” “Vì sao?” “Bởi vì em có tâm sự riêng, anh không muốn động tới.” Liêu nói, vô tình liếc nhìn vết...