Ngọc Giao nhón chân nhìn ra cửa. Còn nửa tiếng nửa mới đến giờ nhưng cô cứ đi ra đi vào không thể nào ngồi yên được. Hôm nay là ngày Khắc đến chào ba mẹ cô hỏi sao không nhấp nhỏm được. Thất vọng vì thấy chị giúp việc mở cửa cho anh nhân viên bưu điện , cô nằm úp trên giường. Có khi nào anh ấy sợ quá nên ''chuồn luôn không? Chỉ mỗi việc bị đăng trên báo là mẹ đã đuổi mình ra khỏi nhà rồi. Cô ngẩng lên nhìn ra cửa sở. Trời bắt...