Xem mẫu

Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM PHẦN 7 Đẩy mạnh cửa phòng, ông Trần Khắc đặt bản hợp đồng lên bản Hoàng Yến đầy tức giận: - Tại sao cô lại tự ý hủy hợp đồng mua lô hàng đó? Hoàng Yến ngẩn lên, gương mặt cô thản nhiên: - Đề nghị cậu gõ cửa trước khi vào. Còn thẩc mắc gì hãy để dành đến cuộc họp cổ đông hãy nêu ra. Ông Kha tức giận gầm lên: - Mày dám nói giọng đó à? Cô cười mỉa: - Thì sao? Ông đừng quên tôi là người như thế nào mà? Biết cô muốn ám chỉ điều gì, ông Kha cố nén hạ giọng: - Được rồi... được rồi, không cãi nữa. Chúng ta đang cùng một thuyền mà, không nên mất đoàn kết không có lợi đâu. Cô ngồi xuống salon đối diện với ông, tréo đôi chân dài cô cười mỉm: - Ông cũng thông minh đó, Trần Khắc đang nghi ngờ chúng ta, hắn không phải thằng khờ đâu. Nhưng cô hủy hợp đồng đó thì công ty sẽ thiếu lượng da sán xuất lô giày sắp tới, hắn càng nghi. Cô cưới nham hiểm: Vậy mới nói, ông lúc nào cũng cho là mình nhiều kinh nghiệm. Tôi hủy hợp đồng đó dĩ nhiên da sản xuất giày sẽ thiếu, bù lại tôi sẽ ký hợp đồng khác, lượng da vừa rẻ vừa... bền hơn nhiều. Hiểu được cầu nói ẩn ý của cô, ông Kha bật cười lớn: Quả nhiên là cao thủ. Thằng Khắc kỳ này tiêu rồi. Cô rót ly rượu đẩy về phía ông ta: - Tôi định sẽ không thành lập công ty như dự định nữa. Ông Kha bật ngửa hỏi lại: - Cô điên à? Kế hoạch rất hoàn hảo sao lại hủy? Hoàng Yến trẩm ngâm, những lúc như thế này cô như một con người khác. Lạnh lùng đáng sợ, gương mặt sắc lạnh. www.vuilen.com 95 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM - Công ty này không thể đổ vỡ dù tôi thù anh ta đã tệ bạc với mình. Nó là cơ ngơi mà bao nhiêu công sức của rất nhiều người đã bỏ ra. Cô hớp một ngụm rượu đắng ngắt: - Trước kia tôi có ý nghĩ phá hoại nó cho anh ta nếm mùi thất bại để bớt kiêu ngạo nhưng giờ nghĩ lại tôi thấy mình trẻ con quá. Ông Kha nhìn cô ánh mắt thầm độc: - Cô sẽ hối hận khi cho rằng làm thế là trẻ con. Cô đanh giọng: - Ông nói vậy là sao? Ông Kha cười nhếch môi: - Còn nhớ buổi tối Trần Khắc và Trần Khiêm đến gặp con nhỏ người mẫu Ngọc Giao không? Có gì ông nói đi: - Cô tin Trần Khắc à? Hoàng Yến sa sầm nét mặt, cái kiểu hỏi đánh đố của ông, càng khơi lên sự nghi ngờ bấy lâu trong cô. Nhưng Hoàng Yến vẫn cố tỉnh táo: - Anh ta đi với Trần Khiêm, ông từng bảo Trần Khiêm đang đeo đuổi con bé đó mà. Ông Kha cười phá ra: Cô đúng là đã bị sự thông minh của mình hại rồi. Đúng là thế, nhưng có một chuyện cô chưa biết, Trần Khiêm và Trần Khắc trước kia là bạn rất tốt, thời gian họ đi du học, cô không biết được đâu. Thấy gương mặt cô tái dần, ông Kha hài lòng nói tiếp: - Trước kia họ cũng đụng độ vì... con gái nhiều lần nhưng chưa bao giờ sứt mẻ tình cảm. Tôi nghĩ lần này cũng không ngoại lệ. Cô rít giọng: - Ông nói rõ ra đi, úp mở hoài. - Trần Khắc đã ra về rất sớm, không đầy năm phút sau Trần Khiêm cũng đuổi theo. Lý do vì sao tôi chưa rõ. Ông cười đắc ý: - Nhưng tên thám tử còn cho biết khoảng nửa giờ sau Trần Khắc đã quay lại tìm cô ta, anh ta đã ở đó rất lâu. Bàn tay bấu vào ghế muốn rách bộ salon, cơn giận đang ngùn ngụt dâng lên, Hoàng Yến đã cố xóa bỏ nghi ngờ đó nhưng lời ông Kha như khơi lại đống tro cô đã cố để nó tàn. www.vuilen.com 96 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Như khẵng định thêm lời nói của mình, ông Kha thảy thêm xấp hình xuống bàn. Nhìn ông khó hiểu, Hoàng Yến lia mắt xuống bàn. Những tấm hình âu yếm nồng nàn nhất của Ngọc Giao và Trần Khắc đang hiển hiện trườc mặt khiến cô không muốn cũng ,phải tin. Hơi thở dồn dập tưởng muốn vỡ cả ấm, Hoàng Yến cố ngồi im trên ghế, cô khẽ nhắm mắt, dù mọi thứ đang tối sầm lại. Mỉm cười, cô nói thật tự nhiên: - Ông tưởng ông đem mấy con nhỏ mặc đồ cấp ba ghép vào thì tôi sẽ tin ông sao? Sững lại một chút, ông Kha mỉm cười tự tin: - Tôi không bào chữa gì cả. Dù sao chúng ta cũng chung một thuyền, tin hay không hay tùy cô. Bước đến cửa sổ nhìn mơ hồ ra khoảng không đầy nắng, Hoàng yến đã bình tĩnh trở lại. Cô biết Trần Khắc không bao giờ chấp nhận cô, vậy tôi gì cô phái chung thủy, cúc cung tận tụy với anh ta. Suy cho cùng công ty này đâu là của anh ta. - Ông hãy để tôi suy nghĩ lại đã. - Vậy còn công ty chúng ta định mỡ thì sao? Tôi đã đi xem đất rồi. Cô quay lại nhìn xoáy vào mắt ông. Biết rõ ông là người nham hiểm nhưng cô vẫn tiếp cận, nếu biết sử dụng thì những người như thế này là một công cụ đắc lực: - Tôi tuyên bố hủy bỏ việc đó. Ông bật dậy: - Cô điên à? Cô cười nửa miệng: - Thành lập làm gì, phải mất công gầy dựng, chi bằng lấy thứ có sẵn không hơn sao? Ông Kha đến cạnh cô, bờ ngực căng tròn e ấp, khiến ông không kềm được, nhào đến ôm lấy cĐ hơn lấy hôn để cho thỏa mãn khát vọng của mình, Hoàng Yến cũng đáp lại cuồng nhiệt. Cả hai đều có lợi mà. - Trần Khắc có biết ông và anh ta mới chính là anh em ruột không? Không trả lời cô, ông Kha như con www.vuilen.com 97 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM hổ đang nhát mồi, ở tuổi năm mươl, ông _ như trẻ ra với bao khao khát mà chỉ có Hoàng Yến mới đáp ứng nổi. Gỉọng ông đtlt quãng: - Không nói chuyện đó nữa. Mất hứng lắm. Dù khôn có chút tình cảm nào, song Hoàng Yến không thể vừợt qua cái bản năng của mình, cô nhanh chóng ngã vào lòng ông Kha. * * * - Con gái à? Đi cả ngày rồi, hay mình ghé chỗ nào ăn nghen. Ngọc Nhi gật đầu. Suốt cả ngày đi suối tiên con bé mệt nhừ mà chẳng chịu về lại đòi đi siêu thị. Hai cha con chọn một chiếc bàn trống. Vừa đạt con bé ngồi xuống, nó đã nhỏm dậy kêu lên: _ www.vuilen.com 98 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Ba! Ba nhìn kìa. Khắc nhìn theo tay nó ra đường, qua ô kính, Khắc thấy Ngọc Giao đang ung dung trên phố, bên cạnh là Gia Huy. Họ nói gì đó rất vui vẻ. Ngọc Giao làm cái quái gì thế~ Cô đang chọc tức anh à? Đấm mạun tay vào bàn tay còn lại, anh giận ghê gớm. - ủa! Ngọc Nhi, con đầu rồi. Anh hoảng hồn nhìn dáo dát tiệm ăn. Con bé đâu rồi nhỉ. Chợt anh quay ra đường Thở phào nhẹ nhõm. Con nhỏ đúng là quá đáng, đi cũng không thêm nói một tiếng. Anh vội chạy đến chỗ Ngọc Giao và Gia Huy, gầt đầu anh nói: Chào hai người. Con gái à? Cơn làm gì vạy~ Con bé cầm chặt tay Ngọc Giao: _ Con muốn mời cô Giao ăn cơm mà. Gia Huy nhln Trần Khắc, cười thân thiện: Chào giám đốc. ` Khắc giơ tay: - Không ở công ty đừng gọi thế. Cứ gọi là anh được rồi. Hai người đi Shopping à? Ngọc Giao hơi đẩy mấy túi xốp ra sau, tự dưng cô nhích xa Gla Huy một chút, Khắc không nhìn cô, anh ngồi xuống đối mặt với Ngọc Nhi: - Nhi à! Ba con mình đừng làm phiền chú Huy và cô Giao nữa. Con bé vùng vằng: Không, con nhớ cô Giao, con muốn mời cô ấy ăn cùng. Khắc đành chịu cái tánh ngang bướng của nó. Anh nhìn Gia Huy ái ngại: www.vuilen.com 99 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn