Xem mẫu

Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM PHẦN 3 Buổi chiều. Khi vừa đi làm về, Gia Huy đã thấy Ngọc Giao trong sân, cô đang cầm cây chổi vừa quét lá bàng trong sân. Ngồi xuống băng đá, anh trêu: Hôm nay tiểu thư quét lá có lẽ trời mưa quá! Quét mấy chổi nữa là xong, cô quẹt mồ hôi ngồi xuống cạnh Huy: - Không lắm biết làm gì, không lẽ cứ ngồi đó đợi chị em cậu nuôi. Gia Huy chau mày. - Chị lại nói gì vậy? - Không đúng sao? Cả tháng nay nếu không nhờ chị em cậu tôi đã thành…trẻ bụi đời rồi. Gia Huy bật cười: - Cái gì? Trẻ hả? Ngọc Giao đùa: - Thì tôi còn trẻ mà. Cả hai phì cười. Một lúc Huy lên tiếng: - Một lúc nào đó hai bác sẽ hiểu và thông cảm với chị. Ngọc Giao ũ rũ thở ra: - Tôi cũng mong là như vậy? Tôi mà biết tên nhà báo nào đã đang bài đó nhất định tôi sẽ bằm hắn cho cá ăn. Bất chợt Ngọc Giao quay qua nhìn Huy. Anh đang nhìn cô rất lạ, nhưng Ngọc Giao không để ý, cô vô tư. - Hình như cậu đổi kính, Kính này đẹp và hợp với cậu đấy. Mỉm cười, Huy nghe một cảm xúc nhè nhẹ đang dâng lên. Cuối cùng cô ấy cũng đã để ý đến mình. - Gia Huy này! Gia Huy giật mình: - Gì cơ, Ngọc Giao nói đi! - Cái gì mà Ngọc Giao? Cô xù mặt, cách nói chuyện của Gia Huy cứ như hai người là bạn nên Ngọc www.vuilen.com 32 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Giao độp lại: - Cậu là em của Gia Thanh, tôi là bạn nó, cậu phải gọi tôi là chị Giao. Gia Huy cãi: Nhưng chúng ta bằng tuổi, tôi thì nhỏ hơn chị ấy có mấy phút thôi. Nhỏ là nhỏ không cớ mấy phút mấy giờ gì ráo. Cách nói chuyện ngang như cua của Ngọc Giao cả thế giới đều biết nên Gia Huy không cãi. Có nói cũng không tháng nổi một hiệp. Gia Huy xuống giọng: Hồi nãy chị định nói gì, nói đi. Cô cười toe: - Tuy ba mẹ tôi đã đuổi tôi khỏi nhà nhưng tôi sẽ không vì thế mà buông xuôi đâu Tôi sẽ chứng mlnh cho họ thấy bản lĩnh của mình: - Bằng cách! - Đi làm! - Nhưng chị đã có việc làm rồi. Hay chị định nghĩ dạy thể dục nhịp điệu, chị rất thích công việc đó mà. Cô nghiêm mặt: - Ai nói tôi nghĩ. Đó là làm vào tối, bấy nhiêu chưa đủ chi tiêu, mà ban ngày tôi lại rảnh nên muốn xin một việc nào đó làm thêm. Gia Huy cười cười: - Tôi sẽ giúp chị. Nhưng sở trường của chị là gì? Tôi đã tốt nghiệp đại học kinh tế ngành quản lý ở Mỹ, được chứ? Gia Huy nhìn cô với vẻ thán phục. Phải công nhận Ngọc Giao lại có tài lại thông minh. Hãnh diện trước sự ngưỡng mộ của Gia Huy chưa được bao lâu, mặt Ngọc Giao đã xìu xuống: - Nhưng lúc đi ra khỏi nhà tôi không có đem bằng theo. - Vậy cũng nói. Ngọc Giao lườm Gia Huy. Đã không thông cảm với người ta, còn ở đó châm chọc. - À, Tôi còn biết cả Hoa văn và Pháp văn. Đôi mắt Gia Huy lại sáng lên. Anh không ngờ Ngọc Giao lại giỏi đến thế. Nhưng nghe cô nói anh mới thông cảm vơi cô. Nếu anh là họ cũng sẽ đuổi cô ra khỏi nhà. Tài năng như thế mà chỉ đi dạy thể dục thẩm mỹ, hỏi ai không tức. - Vậy thì cũng được rồi. Tôi sẽ giới thiệu cô làm thông dịch. www.vuilen.com 33 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM - Nhưng tôi hỏng có đem văn bằng theo. Cô ngồi bó gối: - Giấy tờ tùy thần cũng không có luôn. Gia Huy giơ tay đầu hàng: - Vậy hãy đi bán báo đi, nghề đó không cần phải có chứng chỉ văn bằng gì cả Gia Huy nói chơi nào ngờ Ngọc Giao lại reo lên: Cậu nói phải đó, ông bà mình nói ``không có nghề nào xấu" mà. Gia Huy giật mình: - Đừng có nói là chị... làm thiệt nghen. Ngọc Giao cười hì hì: - Dĩ nhiên. ❺ ❺ ❺ Buổi sáng. Vừa bước ra khỏi phòng tắm, Trần Khắc đến bàn làm việc xem lại tài liệu. Công ty sản xuất giày của anh đang chuẩn bị cho ra mẫu mới vì thế có rất nhiều việc phải làm. Đưa tay kéo hộc tủ thìm bao thuốc. Tay anh chợt sựng lại vì chiếc ví da của Ngọc Giao. Hơn tháng nay mãi lo công việc nên Khắc đã để nó nằm im trong ngăn kéo không ngó ngàng gì tới. Cầm cây chì kẻ mày lên, anh chợt mửn cười tự hỏi không biết bây giờ cô ta đang làm gì? Những giấy tờ của cô đều được chính phủ Mỹ cấp nên anh không tài nào tìm ra địa chì. Có những hôm tan sỡ, Khắc đã đậu xe hàng giờ ở chỗ chia tay cô hôm nọ nhưng vẫn không thấy. Anh sờ nhẹ tấm ảnh cô được chụp đờ mi gắn trong bóp. Nụ cười duyên dáng và đôi mắt thơ ngây trong veo như đang hớp hồn người. - Nhưng sao cô ta cứ hay gây gổ với mình? Khắc tự hỏi cây này đã nhiều lần nhưng anh vẫn không tìm ra đáp án. Tự dưng anh lại muốn nghe cô nói dù chưa một lần lời nói ấy dịu dàng với anh. Móc điện thoại trong túi ra, anh mở chế độ âm thanh: - Anh yêu! Dậy đi anh. Bật cười, anh vội tắt máy. Cô nàng lắm trò thật. www.vuilen.com 34 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM - Cốc… cốc… Tiếng gõ cữa đưa Trần Khắc về thực tại Một phút lãng mạn qua nhanh, gương mặt anh lại trở về nét lạnh lùng cố hữu. Hoàng Yến cười thật tươi: - Em mang cà phê cho anh. Trái hẳn với suy nghĩ của Hoàng Yến, Khắc mở rộng cửa và cười thân thiện: - Vào đi em. Một thoáng lao xao, Hoàng Yến bước vào Cô đến bên cửa sổ nhìn ra giàn hoa giấy trước ngõ. Khắc nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn, mảnh mai của cô mà nhói cả lòng. Năm năm qua cô đã ở bên anh như chiếc bóng, chưa bao giờ Hoàng Yến nổi giận gây gỗ với anh. Cô là người phụ nữ lý tưởng nhưng... Anh có quá tàn nhẫn không? Một nỗi ray rứt lại âm ĩ trong lòng. Anh không có quyền làm điều đó. Trần Khắc tự nhủ. Mẹ anh nói đúng. Cả hai không thể tự làm khổ mình, cần phải xem xét lại mọi việc. Anh nghĩ vậy nên thấy lòng nhẹ nhõm hơn, bước đến cạnh cô, anh như ôm cô dựa hẳn vào lòng, úp mặt vào tóc cô anh thì thầm: - Yến! Anh xin lỗi. Thời gian qua anh đã làm khổ em nhiều quá. Bàng hoàng trước hành động bất ngờ của anh, Hoàng Yến như không tin vào sự thật Buổi sáng thế này, Trần Khắc không thể uống rượu nhưng... Đây là lần đầu tiên anh có cử chỉ thân mật khi chỉ eó hai người. Trước giờ, cô luôn là người bên cạnh anh trong những buổi tiệc nhưng anh chưn bao giờ tỏ ra thế này. Nhắm mắt không dám mở ra. Hoàng Yến thậm chí còn không dám thở mạnh. Cô sợ khi mở mắt ra rồi hạnh phúc mà cô đang có sẽ tan vỡ như bong bóng xà phòng mất. Nhẹ xoay cô đối diện với mình, Khắc nâng mặt cô lên, giọng anh lại nồng nàn: - Anh xin lỗi! Hoàng Yến đặt ngón tay lên môi anh ngăn lại, cô khẽ lắc đầu: - Anh không có lỗi, em không cần gì cả. Anh nhìn xoáy vào đôi mắt đẹp của cô: - Kể cả anh và con hả? Cơ hứ một tiếng thật rõ: - Anh còn dám nói! Lúc nào cũng chỉ có con thôi. www.vuilen.com 35 Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Anh cười: - Có người ganh tị. - Ai thèm! Anh chụp tay cô đưa lên môi, chỉ bấy nhiêu nhưng Hoàng Yến nghe rung động thật mạnh, sự chờ đợi trong suất năm năm của cô giờ đã được đền bù. Hoàng Yến ngẩng mặt lên, cô khẽ nhắm mắt khi chót mũi anh khẽ cọ vào mũi cô. Bàn tay cơ đan lại bá cổ anh khi Khắc cúi xuống, môi anh chạm khẽ vào môi cô. Nụ hôn đến thật êm đềm và ngọt ngào. Hoàng Yến như tan ra trong tay anh. Nỗi đam mê của gă đàn ông đang dâng lên ngùn ngụt tường chừng không gì ngăn nổi. Khi bờ môi tham lam của anh lướt nhẹ trên cổ cô. Hoàng yến ngất ngây với những xúc cảm từ anh. Bỗng bờ môi Khắc dừng lại, nheo mắt nhìn ra cổng giọng anh trở nên xa lạ: - Người giao báo hình như đã đổi? Hoàng Yến hụt hẫng, khi anh dừng lại một cách thô bạo, cảm giác tủi hờn vì cho rằng anh vắn chưa mở lòng mình với cô làm cô thấy tự ái. Chợt nghe anh nói bao nhiêu uất ức trong lòng tan biến ngay. Cô nũng nịu: - Chuyện nhỏ vậy anh cũng thắc mắc. - Em còn tưởng chuyện gì lớn lao. Trần Khắc nheo mắt nhìn theo cái dáng nhỏ xíu đạp xe ngoài đường. Tại sao lúc nãy anh có thái độ đó với Hoàng Yến. Tại sao anh lại sợ mà dừng lại. Cảm giác hối hận lại xâm chiếm lấy anh. Ôm ghì lấy cô, anh xúc động: - Giận anh không Yến? Cô úp mặ vào ngực anh nghe bao cảm xúc mới: - Không, ngược lại em rất hạnh phúc. Cô ngửa mặt lên nhìn anh: - Hôm nay... em vui lắm. Anh cười hôn lên mắt cô: - Ngọc Nhi lớn rồi. Dạo này con biết tự lo cho mlnh nên anh muốn em đến công ty phụ anh. Cô ngỡ ngàng: - Đi làm? Anh muốn em trở lại công ty? - Ừ! Em là người có tài, anh muốn em phát huy tài năng của mình. www.vuilen.com 36 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn