Từ sáng đến giờ, Hoa Phượng miệt mài cắm cúi bên cái máy đánh chữ, không hề nghỉ taỵ Tiếng gõ lóc cóc vẫn vang lên đều đều trong phòng. MỌi người đã ra ngoài ăn cơm trưa, chỉ còn một mình cô ngồi lại chăm chỉ làm việc. Lúc nãy, trước khi đi, Thanh Trà và Quốc đã đến tận bàn níu kéo: -Nghĩ một chút đi. Ăn cơm xong rồi vào làm tiếp, không ai giành hết việc đâu mà sợ. Nhưng cô đã từ chối: -Thôi, mọi người đi đi. Tui không thấy...