Tôi biết cô không thật sự thoải mái khi chăm sóc mẹ tôi. Trước lời nói chân thành của Hạ Vũ, Đoan Hảo đáp ngắn gọn : - Tôi đã quen rồi, anh ạ . Người bệnh nào chẳng thế. - Nhưng mẹ tôi là người bệnh khó tính nhất. Đoan Hảo khẳng định : - Khó cách mấy, tôi cũng chiều. - Tôi sợ chiều không nổi. Đưa mắt ngó Hạ Vũ, Đoan Hảo không biết chàng nói với ý gì . Đang đêm, chàng gõ cửa phòng Đoan Hảo, bảo rằng...