Chiều xuống, ánh nắng nhạt dần. Đoan Hảo đưa bà Thảo Trúc đi dạo trong khu vườn nhà. Một lúc sau, hai người ngồi nghỉ trên chiếc ghế băng dưới gốc cây sứ. Đoan Hảo ngước mắt nhìn lên những cánh hoa sứ nở xòe ra trắng mịn, ở giữa phơn phớt vàng. Hương hoa tỏa ra ngào ngạt. - Cô xem kìa, những bông hoa sứ nầy nở đầy cây rồi chúng rụng hết. Thật đáng tiếc. Bà Thảo Trúc vừa nói vừa đưa tay chỉ những xác hoa lấm tấm dưới đất. Bà thì tiếc...