Ban Mai đứng bất động ở hàng hiên chờ mở cửa. Cả người cô ước sạch vì cơn mưa bất chợt. Cô lạnh run. Nhưng hoàn toàn không để ý mình đang lạnh. Và trong lúc đứng chờ Định , cô chỉ còn cảm nhận duy nhất là mình đang đau khổ tê tái. Hình như thời gian qua lâu lắm , Định mới ra mở cửa. Ban Mai từ từ ngước lên. Cô nhận thấy sự kinh ngạc lẫn cái gì đó hoảng hốt trong mắt anh. à anh vội vã kéo cô vào nhà. - Sao...