Ánh mắt Kha lúc này nhìn Thuyên dịu dàng hơn. Bây giờ Thuyên lại thấy anh rất hiền. Tuy anh không nói ra nhưng nàng biết anh không còn giận nữa. Điều đó làm cho nàng nhẹ nhõm rất nhiều. Nàng hỏi sang chuyện khác. - Anh Kha chặt le về làm gì thế? - Tôi bán cho người ta làm giàn che cây tiêu. - Có được nhiều tiền không anh? Kha cười, lắc đầu chứ không nói gì. Cảm thấy không còn gì để nói, Thuyên nhìn anh ta: - Thôi, anh Kha làm nhé. Thuyên đi đây....